Quân Hôn Phát Đường: Quân Tẩu Đanh Đá Những Năm 80 - Chương 479: Người giàu nhất trấn Kim Giang (2)
Cập nhật lúc: 2025-12-06 16:22:34
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô hề tỏ kiêu ngạo vì là con gái thành phố.
Đối với chồng là , cô cũng hiếu thảo.
Điều duy nhất là, vợ thích tìm để sinh con.
Lần đầu sinh một con trai, thật thể cần sinh nữa, dù thì bối cảnh xã hội lúc đó là như .
vợ thấy ít, vẫn sinh thêm. Lúc sinh xong ở cữ, cô với chuyện .
Lâm Đại Chí thì ý kiến gì chứ?
cũng ngờ đứa thứ hai đến nhanh như , vì lúc đó vẫn đang trong thời kỳ cho con bú, nhiều phụ nữ trong thời kỳ sẽ mang thai. Thế mà vợ hồi phục sức khỏe , lúc con trai hơn chín tháng tuổi thì m.a.n.g t.h.a.i đứa thứ hai.
Đứa thứ hai là một cô con gái, thế là đủ nếp đủ tẻ.
Tuy tiền phạt nộp ít, nhưng thì chứ, vui vẻ mà, ai gì?
Vốn dĩ định cứ như là thôi, nhưng con gái lớn hơn một chút, vợ cũng bồi bổ cơ thể thỏa, sinh đứa thứ ba.
Cô bàn với chuyện sinh đứa thứ ba ngay trong chăn, khiến Lâm Đại Chí chút dở dở .
đồng thời, cũng ôm vợ trong lòng, cảm thấy vô cùng mãn nguyện.
Tại một phụ nữ sinh con cho một đàn ông? Tại bằng lòng sinh con cho ?
Chỉ một lý do duy nhất, đó là cô vô cùng hài lòng với cuộc sống hiện tại, cảm giác an tuyệt đối với cuộc sống hôn nhân!
Chính vì như , cô mới sinh thêm vài đứa con nữa.
Và đây cũng là một sự khẳng định đặc biệt dành cho chồng Lâm Đại Chí!
Bởi vì cho cô hạnh phúc, nên cô thêm vài đứa con.
Đương nhiên, chuyện cũng liên quan đến cuộc hôn nhân của cô .
Trước cô cứ ngỡ thể sinh con, khi tái hôn mới phát hiện thể, hơn nữa nhà giàu sung túc, cũng nuôi nổi, tại sinh thêm vài đứa?
Nhìn xem các em khác của Lâm Đại Chí ai cũng mấy đứa con, chỉ là chậm trễ, con cái ít hơn.
Cho nên cô vui vẻ sinh, vui vẻ để cũng con đàn cháu đống!
Lâm Đại Chí đương nhiên hiểu tâm ý của cô , dĩ nhiên cũng bằng lòng sinh. Hai tháo ‘cái ô nhỏ’ ‘phấn đấu’ bao lâu, đứa thứ ba đến .
Đứa thứ ba là một con trai.
Vốn cũng tưởng rằng sinh ba đứa là kết thúc thật , ai ngờ đó thêm đứa thứ tư.
Đứa thứ tư thật là một sự cố ngoài ý , vì lúc đó Lâm Đại Chí thắt ống dẫn tinh . Hai trai một gái, cuộc đời của Lâm Đại Chí thật sự viên mãn.
Thật sự ít chút nào.
Cho nên dành thời gian thẳng một chuyến lên huyện, đến đó phẫu thuật thắt ống dẫn tinh.
Sợ tay nghề của bác sĩ ở huyện , còn nhét một cái phong bì, dặn họ cho cẩn thận, nhớ an một chút.
Kết quả là tay nghề của bác sĩ ở huyện đúng là chẳng , thắt mà cuối cùng vẫn thể cho bụng vợ lớn lên!
Đứa thứ tư cứ đến một cách dở dở như đấy.
chuyện thật cũng hiếm gặp, một vài phụ nữ trong làng cũng m.a.n.g t.h.a.i như thế.
Đàn ông thắt ống dẫn tinh , kết quả vẫn con.
Vốn còn tưởng là phụ nữ cắm sừng chồng, suýt nữa thì đ.á.n.h , kết quả cuối cùng mới là do kỹ thuật thắt ống dẫn tinh .
Lâm Đại Chí thì hề nghi ngờ vợ chút nào, vợ là thế nào, là rõ nhất.
Lão Tứ đến theo cách cũng khiến vợ vô cùng vui mừng, cô đây là Lão Tứ mà ông trời ban cho, nhất định giữ .
Lâm Đại Chí thấy buồn , nhưng trong lòng cũng an ủi, cho nên Lão Tứ cũng giữ .
Sau mười tháng m.a.n.g t.h.a.i sinh , vẫn là một con trai.
Nói cách khác, khi kết hôn, Lâm Đại Chí và Đường Tuyết với tổng cộng ba trai một gái.
Vốn dĩ Lâm Đại Chí kết hôn , thêm chính sách, con cái chỉ nhỏ hơn con của các em khác nhiều mà còn thể sinh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-phat-duong-quan-tau-danh-da-nhung-nam-80/chuong-479-nguoi-giau-nhat-tran-kim-giang-2.html.]
nhờ Đường Tuyết, chi của nhân khẩu trực tiếp trở nên đông đúc thịnh vượng.
Lâm Mẫu, chồng , vô cùng hài lòng với cô con dâu Đường Tuyết, bởi vì thế hệ lớn tuổi đều thích kiểu con dâu như .
Đông con nhiều phúc, bao nhiêu chứ?
Xem kìa, nhờ cô con dâu mà cuộc sống của con trai Đại Chí của bà mới sung túc bao? Một đàn con, thôi cũng thấy lòng thảnh thơi!
Hơn nữa, lúc con trai bà mới bắt đầu mở trang trại gà các thứ thật cũng thuận lợi lắm, cứ hết chuyện đến chuyện . Rắc rối lớn thì , nhưng chuyện vặt vãnh thì ngừng.
từ khi cô con dâu Đường Tuyết về nhà, con trai bà đúng là gì cũng thuận lợi.
Trước , nó cứ lủi thủi một , Tết nhất cũng lạnh lẽo vắng tanh, bà mà còn thấy xót xa!
Thế mà cô con dâu về nhà một cái là khiến cho tổ ấm nhỏ của nó trở nên náo nhiệt hẳn lên, còn sinh cho bà ba đứa cháu trai, một đứa cháu gái. Thử hỏi cô con dâu như vượng nhà chứ? Có lòng chồng chứ?
Đặc biệt là con bé cũng hiếu thảo với bà, dù bà đang ở với con trai cả để dưỡng lão, nhưng hễ gì ngon là nó cũng mang một ít qua cho bà.
Mỗi năm còn mua cho bà quần áo mới, giày mới.
Cô con dâu thật sự chẳng chỗ nào để chê!
Vì , Lâm Mẫu ít dặn dò con trai Lâm Đại Chí hiếu kính với bố vợ cho thật !
Nếu họ sinh cho nó một vợ như , thì gì ngày hôm nay nó sống sung sướng thế ?
Đương nhiên là bắt con trai hiếu kính với bố vợ !
Và về chuyện , Lâm Đại Chí cũng cần ai nhắc.
Anh đối xử với bố vợ thật sự như bố ruột của mà hiếu kính. Có con rể như ở đây, dù con trai cháu trai, họ cũng chẳng sợ gì!
điều cũng đáng lo, vì vợ cả và Nhị Cữu đều hiếu thuận.
Anh vợ cả tuy cuộc sống giản dị, nhưng cũng định, còn lên chủ nhiệm, lương cũng tăng lên một bậc.
Còn Nhị Cữu ở tỉnh cũng phất lên, mỗi năm tiền gửi về cho hai ông bà dưỡng già ít, còn cao hơn cả lương của .
Chỉ riêng tiền Nhị Cữu cho, hai ông bà đủ để dưỡng già .
, con rể , cũng cho.
Chính vì họ ở đây, cuộc sống dưỡng già của hai ông bà cần lo lắng.
Có điều hai ông bà trong tay cũng tiền dư, cũng hưởng thụ, mỗi năm đều đến Kinh thành ở vài ngày.
Đến đó tìm cô út và dượng út tụ tập, hoặc cùng họ du lịch những nơi khác, khi một chuyến là một hai tháng.
Thỉnh thoảng sẽ gọi điện về báo bình an.
Trong thời gian đó, hai ông bà thật sự hưởng thụ.
Sau hai ông bà lớn tuổi, đương nhiên là xa nữa.
Lâm Đại Chí bèn cùng Nhị Cữu góp tiền thuê chăm sóc, vợ cả vì điều kiện eo hẹp nên cần góp khoản tiền .
Mấy chuyện đều thành vấn đề, vì sẽ tính toán so đo những thứ .
Lúc hai ông bà cuối cùng qua đời, còn chia cả tài sản thừa kế trong tay.
Bất kể con trai con rể ai tiền ai tiền, tất cả đều một phần, cũng vì ai tiền mà cho, tất cả đều cho.
Đương nhiên là cũng nhiều.
Bởi vì hai ông bà tiết kiệm.
những thứ ít ỏi đó đều chia đều, cuối cùng hai ông bà mới lượt mỉm .
Kiếp , thật sự còn gì để hối tiếc nữa.
Thời trẻ họ chịu ít khổ cực, nhưng cuộc sống tuổi già của họ thật sự đủ đầy.
Khổ sướng , chẳng qua cũng là như .
--------------------