Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 107: Lấy vật đổi vật

Cập nhật lúc: 2025-12-04 12:34:55
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu thì rau củ giữ tự ăn cũng , dù cô cũng nhất thiết kiếm tiền đó.

 

Cố Thành gật đầu: "Chú ý một chút là ."

 

Thời đại nhà ai mà chẳng thiếu thốn cái nọ cái ? Mọi trao đổi cho là chuyện bình thường, chỉ cần để khác thấy thì sẽ việc gì.

 

Liễu Nhân Nhân liền yên tâm.

 

Buổi chiều, Cố Thành ở nhà trông con, Liễu Nhân Nhân xách đồ sang nhà hàng xóm chơi.

 

Bác gái Chu và con dâu út đang ở nhà. Con dâu út của bác tên là Bạch Tĩnh, là nhân viên bán hàng của Cửa hàng Bách hóa huyện, thời buổi nhân viên bán hàng là công việc thể diện.

 

Bác gái Chu thấy Liễu Nhân Nhân xách một rổ đồ đến cửa, lập tức khép miệng, vội vàng dẫn Liễu Nhân Nhân nhà.

 

Bác dẫn Liễu Nhân Nhân bếp. Trong bếp đặt nhiều đồ đạc, khá chật chội, nhưng cũng thể thấy điều kiện nhà bác gái Chu quả thực tồi.

 

Trong bếp đóng mấy cái tủ, bên bày đầy đồ đạc lớn nhỏ, đồ ăn đồ dùng đều đủ.

 

Trong nhà đều là công nhân, con dâu út là nhân viên Cửa hàng Bách hóa, thường xuyên thể mua một hàng giá rẻ trong cửa hàng. Bản dùng hết còn thể đổi lấy thứ khác với .

 

Thế nên... nhiều đồ như , bày la liệt khắp nhà.

 

Cũng may bác gái Chu thích dọn dẹp, nếu trong nhà thật sự chỗ đặt chân.

 

Liễu Nhân Nhân xách rổ đưa mặt bà, : "Đại nương, nhà cháu cũng chỉ thể bỏ mấy thứ thôi, bác xem bác lấy cái gì?"

 

Rau xanh và 55 quả trứng gà, bác gái Chu lấy tất cả.

 

Bác gái Chu đuổi khéo con dâu út , nhỏ giọng hỏi Liễu Nhân Nhân: "Nhân Nhân , cô đổi lấy đồ? Hay là lấy tiền mặt?"

 

"Đại nương, nhà bác những gì ạ?" Trong nhà thiếu tiền, nếu đổi chút đồ khác cũng khá .

 

Hai thì thầm to nhỏ một hồi, bác gái Chu đưa cho cô hai tấm vải màu xanh lơ hàng , màu nhuộm đều, lem màu khác, nhưng ảnh hưởng đến việc sử dụng.

 

Ngoài hai tấm vải, bác gái Chu còn đưa cho Liễu Nhân Nhân hai chiếc khăn mặt, một cái cốc tráng men, đều là đồ qua sử dụng, là con dâu út bác mua hàng thanh lý ở Cửa hàng Bách hóa.

 

Cuối cùng, bác gái Chu còn định cho Liễu Nhân Nhân một gói đường đỏ, nhưng Liễu Nhân Nhân mặt mũi nào nhận thêm nữa. Cô chỉ mang theo chút rau xanh và trứng gà, thể đổi nhiều đồ như .

 

Vải vóc và cốc tráng men đến chuyện đắt đỏ, mà còn khó mua. Nếu năm mùa, mấy thứ đổi một tấm vải cũng quá sức .

 

Bác gái Chu chẳng hề để ý : "Nhà vải lót trong áo nhiều lắm, đồ thanh lý khác cũng , cô còn cả đồ ăn, đều thể lấy qua đây đổi."

 

Vốn dĩ mấy đàn ông trong nhà đều là công nhân dệt may, ông nhà bà còn là lãnh đạo, trong nhà thật sự thiếu vải dùng.

 

Liễu Nhân Nhân tự nhiên sẽ từ chối, đổi vải ... thực cô cũng chỗ dùng.

 

Từ nhà bác gái Chu , Liễu Nhân Nhân động ý niệm, lén lấy từ hệ thống năm cân bột mì trắng.

 

Lương thực nhà bác gái Chu cũng ít, ban nãy cũng hỏi Liễu Nhân Nhân đổi chút lương thực . Liễu Nhân Nhân nghĩ đến mùa màng mấy năm tới nên từ chối.

 

Buổi tối, chặt nửa con thỏ, Liễu Nhân Nhân xào một món thịt thỏ xào hai loại ớt. Thịt thỏ chiên qua dầu một lượt, thêm ớt đỏ, ớt xanh xào lăn.

 

Món thỏ xào hai loại ớt sắc hương vị đều đầy đủ, Liễu Nhân Nhân bưng một bát mang sang cho nhà bác gái Chu.

 

Nếu đôi bên ý giao hảo, tự nhiên giữ gìn mối quan hệ cho . Huống hồ, cuộc giao dịch chiều nay với bác gái Chu, Liễu Nhân Nhân tự chiếm hời.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-107-lay-vat-doi-vat.html.]

Quả nhiên, bác gái Chu thấy bát thịt thỏ thơm phức, tức khắc tươi rạng rỡ.

 

Chờ khi nhà Liễu Nhân Nhân nuôi thỏ, bác gái Chu mừng rỡ vô cùng, lập tức nhớ thương đổi thịt thỏ với nhà Liễu Nhân Nhân. Liễu Nhân Nhân cũng đồng ý, sẽ mang thỏ cho bà.

 

Trận mưa cứ rả rích kéo dài nửa tháng.

 

Đến trung tuần tháng chín, mưa dần tạnh.

 

Sáng hôm nay, trời cuối cùng cũng hửng nắng.

 

Liễu Nhân Nhân ở huyện thành hơn nửa tháng, thực sự là chịu nổi nữa. Sáng sớm hôm nay, cô liền thu dọn đồ đạc, bảo Cố Thành đưa cô về thôn Liễu gia.

 

Cô về nhà họ Liễu . Rời lâu như , trong nhà chắc chắn dọn dẹp , quần áo, chăn màn gì đó cũng phơi phóng mới thể ở .

 

Thôn Liễu gia, trời hửng nắng, trong thôn liền gấp chờ nổi đem quần áo, thậm chí là đồ đạc trong nhà phơi. Nhìn lướt qua, cửa nhà nào nhà nấy đều rực rỡ sắc màu quần áo chăn màn.

 

Mưa lâu như , nhiều ở trong nhà cũng sắp mốc meo cả lên.

 

Đến nhà họ Liễu, chỉ chị dâu hai ở nhà.

 

Chị dâu hai thấy Liễu Nhân Nhân, vui mừng : "Nhân Nhân , cuối cùng cô cũng về ."

 

Trải qua chuyện đổi quả thanh mai , quan hệ hai hiện tại khá . Đặc biệt là chị dâu hai, Liễu Nhân Nhân đổi cho nhà đẻ chị ít lương thực, hiện tại đó đều là lương thực cứu mạng! Chị dâu hai thể cảm kích cô ?

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Liễu Nhân Nhân "ừ" một tiếng, chị dâu hai giúp cô xách đồ nhà.

 

Cố Thành đưa hai con đến nhà họ Liễu xong liền chạy về huyện thành .

 

Liễu Nhân Nhân thấy trong nhà ai khác, ngay cả mấy đứa cháu cũng ở nhà, vẻ mặt ngạc nhiên hỏi: "Cha chị?"

 

"Hại, đều ngoài việc ." Chị dâu hai giải thích, "Cha và xuống ruộng công điểm, còn , chị dâu cả và mấy đứa nhỏ thì lên núi đào rau dại."

 

Mưa to tạnh, trong ruộng vẫn còn khoai lang, khoai tây và lạc đào, bất kể thế nào cũng đào lên xem . Còn chuyện lên núi đào rau dại thì càng cần , năm nay mất mùa, nếu đào thêm ít rau dại, dân làng lấy gì mà ăn?

 

Sau mưa to chính là lúc rau dại sinh trưởng nhất.

 

Nhắc mới nhớ, hiện tại đúng là vụ thu hoạch mùa thu, trong núi ngoài rau dại, một loại quả dại cũng chín, cũng còn .

 

Thế nên, trời hửng nắng, dân làng liền gấp chờ nổi ùa trong núi. Đặc biệt là lũ trẻ con, ở trong nhà bí bách lâu như , đứa nào đứa nấy như ngựa hoang đứt cương, cản cũng cản .

 

Thực ... Chị dâu hai nếu ở nhà lo cơm nước dọn dẹp, chị cũng ngoài hít thở khí. Chị dâu hai m.a.n.g t.h.a.i hơn ba tháng, bụng vẫn lộ rõ.

 

Liễu Nhân Nhân cũng nảy sinh ý định.

 

Chị dâu hai pha một bát nước trứng gà cho Cố Viêm Viêm ăn.

 

Liễu Nhân Nhân nghĩ nghĩ, từ trong túi lấy một tấm vải đưa cho chị , : "Chị dâu hai, đây là tấm vải em dùng trứng gà đổi với ở huyện thành, chút nhưng nghiêm trọng, chị may hai bộ quần áo mới cho cháu trai trong bụng nhé."

 

Bác gái Chu cho hai tấm vải, mỗi tấm đều lớn. Liễu Nhân Nhân cắt một nửa tấm vải cho chị dâu hai, nhưng cũng dư sức may hai bộ quần áo trẻ con.

 

Chị dâu hai thấy thế vui mừng khôn xiết, nhưng... chị cũng niềm vui bất ngờ cho mờ mắt. Sao thể vô duyên vô cớ nhận đồ của em chồng .

 

Chị dâu hai khéo léo từ chối: "Cô giữ may quần áo cho Viêm Viêm là , chị còn mấy bộ đồ cũ hồi bé của thằng Diệp Diệp."

 

Hơn nữa, trẻ con nít nôi, cần gì mặc quần áo mới, đồ cũ mặc là .

 

 

Loading...