Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 116: Củ mài hoang (Hoài sơn)

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:20:14
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Cả buổi sáng con gì thế? Sao ngợm bẩn thỉu thế ?" Khương Thúy Hoa con gái lấm lem bùn đất, nhịn mắng một câu.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Mẹ xem con đào cái gì ?" Liễu Nhân Nhân lấy từ trong rổ một khúc củ mài hoang đưa cho Khương Thúy Hoa xem.

 

Khương Thúy Hoa kinh ngạc thốt lên: "...Củ mài? Con tìm thấy củ mài núi ?"

 

Củ mài hoang sinh sôi mạnh, thường mọc thành từng bụi, chỉ cần phát hiện một cây thì xung quanh thường sẽ cả một mảng lớn.

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Ở đó còn nhiều lắm, một con đào xuể nên về , là gọi mấy đào cùng?"

 

Cụ thể bao nhiêu thì Liễu Nhân Nhân chắc chắn, nhưng củ mài đúng là thứ , giống như khoai lang , ở mức độ nào đó thậm chí thể thế lương thực chính.

 

Khương Thúy Hoa thể động lòng. Thời buổi , ai thể từ chối cái ăn chứ?

 

"Con dọn dẹp , về nhà một chuyến, bảo mấy con ăn cơm trưa xong thì qua đây, cùng con lên núi một chuyến." Khương Thúy Hoa xong bổ sung: "Giống như , đào củ mài chia cho con một nửa."

 

Không thể để con gái chịu thiệt .

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Thôi , cô cũng thích ăn củ mài lắm.

 

Liễu Nhân Nhân đun nước tắm rửa, giặt sạch quần áo xong thì trời cũng sắp đến 12 giờ trưa.

 

Nghĩ mấy trai sẽ sang tìm, Liễu Nhân Nhân nhanh chóng cơm trưa: cháo gạo trắng, bánh bột ngô, trứng xào ớt và rau ngó xuân xào tỏi. Cố Viêm Viêm bây giờ một ngày cũng ăn ba bữa chính, một bữa canh trứng, hai bữa cháo trắng thì là mì sợi.

 

Hai con ăn cơm xong thì Khương Thúy Hoa dẫn theo ba con trai sang.

 

Hiện tại đang nông nhàn, ngoài đồng cũng chẳng việc gì mấy, Khương Thúy Hoa dứt khoát bảo họ xin nghỉ một buổi chiều. Dù trong thôn giờ cũng chẳng nhiều lương thực mà chia, kiếm ít công điểm một chút cũng chẳng .

 

"Mẹ, các ăn cơm ?" Liễu Nhân Nhân nãy nướng thêm mấy cái bánh bột ngô, định lát nữa mang lên núi ăn. Dù đào củ mài cũng là việc tốn sức, ăn no mới sức việc chứ.

 

"Đều ăn cả ." Khương Thúy Hoa thấy con gái ăn xong, vội vàng thúc giục: "Trong nhà để dọn dẹp cho, các con mau lên núi ."

 

Tốt nhất là khi trời tối đào mang về, đào xong sớm chút nào chút nấy cho an tâm.

 

Thế là Liễu Nhân Nhân tùy tiện cầm cái sọt và cái cuốc, dẫn ba trai nhà họ Liễu hướng lên núi mà .

 

Liễu Minh Viễn lúc đầu còn hưng phấn, nghĩ bụng em gái vận khí thật, phát hiện cây hạt dẻ, tìm củ mài hoang. khi thấy Liễu Nhân Nhân dẫn họ về phía ngọn núi mà trong thôn ít ai dám bén mảng tới, Liễu Minh Viễn hốt hoảng :

 

"Em gái, gan em cũng lớn thật đấy, chỗ nguy hiểm như mà em dám một ."

 

Ngọn núi vách đá cheo leo hiểm trở, bên trong còn bầy sói, trong thôn chẳng mấy ai dám tới đây.

 

" đấy, em là con gái con lứa, đừng tới chỗ nữa." Anh cả Liễu cũng chen , dù nhà em gái cũng thiếu ăn thiếu mặc, cần đến loại chỗ đào rau dại.

 

"Em xa ." Liễu Nhân Nhân lảng sang chuyện khác: "Lần Cố Thành từng đưa em tới đây , con đường vẫn an lắm."

 

Thực cô dám đến đây tất nhiên là vì đồ phòng , nếu ... Liễu Nhân Nhân một cũng chẳng dám mạo hiểm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-116-cu-mai-hoang-hoai-son.html.]

 

Liễu Minh Viễn em rể từng tới đây thì gì nữa. Trong mắt , Cố Thành lỗ mãng, nếu dám đưa em gái tới đây thì chắc chắn trong lòng nắm chắc.

 

Buổi trưa Liễu Nhân Nhân bánh bột ngô nhiều, nãy gói theo bảy cái, chia cho mấy em nhà họ Liễu mỗi hai cái. Cô tự cũng gặm một cái. Bánh từ bột ngô nguyên chất, pha tạp gì khác. Bánh Liễu Nhân Nhân mềm mại, ăn mùi thơm ngọt nhàn nhạt, hề rát họng chút nào.

 

Gặm xong bánh ngô, chẳng bao lâu đến chỗ buổi sáng Liễu Nhân Nhân đào củ mài.

 

Liễu Nhân Nhân rành lắm, nhưng mấy em nhà họ Liễu liếc mắt một cái là nhận ngay, dây củ mài mảnh đất to khỏe vô cùng, những chỗ mọc rậm rạp, lan tràn điên cuồng bốn phương tám hướng.

 

Không còn nghi ngờ gì nữa, củ mài bên chắc chắn ít!

 

Mấy em nhà họ Liễu lập tức hừng hực khí thế. Đào củ mài hoang đúng là công trình lớn, nhưng ba em trai là đủ sức . Liễu Minh Viễn cho Liễu Nhân Nhân động tay, bảo cô cứ loanh quanh đào rau dại.

 

Liễu Nhân Nhân cũng cậy mạnh, xách rổ dạo quanh đó.

 

Rừng núi đúng là nơi cũng là kho báu, chỉ một lát , Liễu Nhân Nhân tìm thấy một bụi cây kiwi rừng (dương đào).

 

Có thể do năm nay ít mưa, quả kiwi rừng mọc khá nhỏ, nhưng sản lượng vô cùng kinh , quả sai chi chít cành. Liễu Nhân Nhân hái một quả nếm thử, bảy phần ngọt ba phần chua, ăn cũng khá ngon.

 

Đổ rau dại trong rổ , Liễu Nhân Nhân bắt đầu hái kiwi. Hái xong một rổ cô liền bán cho hệ thống. Loại kiwi rừng nhỏ giá cao, chỉ mười mấy đồng một cân, nhưng bù sản lượng lớn, đúng mùa nên quả chín nhiều.

 

Khoảng một giờ đồng hồ, Liễu Nhân Nhân bán cả trăm cân kiwi rừng cho hệ thống, kiếm hơn một ngàn đồng.

 

Trên cây vẫn còn nhiều, Liễu Nhân Nhân tham lam, hái thêm một rổ nữa xách về tìm mấy trai.

 

"Hô..."

 

Liễu Nhân Nhân khiếp sợ, cô mới bao lâu ? Mảnh đất đào đến mức đổi, khắp nơi đều là hố, Liễu Nhân Nhân suýt chút nữa tìm chỗ đặt chân! Hơn nữa mấy cái hố đào sâu, liếc mắt xuống còn chẳng thấy đầu .

 

Gọi một tiếng mới tìm thấy .

 

Mấy em nhà họ Liễu đang cắm cúi bào đất trong một cái hố to. Cây củ mài rễ cắm sâu, củ bên cực nhiều. Liễu Nhân Nhân tới cạnh đó, thấy họ đào một đống củ mài, ít nhất cũng bảy, tám chục cân.

 

"Anh... Các còn định đào bao lâu nữa?" Liễu Nhân Nhân hỏi.

 

Đường vài , nghĩ là nguy hiểm gì. nếu trời tối thì nhất vẫn nên nán trong núi. Vì thế họ về khi trời tối.

 

Liễu Minh Viễn ngẩng đầu cô một cái, tuy mệt nhưng cả tràn đầy nhiệt huyết. Củ mài ở đây thực sự quá nhiều. Hơn nữa hình như họ đào trúng "vua củ mài" ... Chỉ riêng bụi dây họ đang đào dở đây, bên mấy chục cân củ. Những chỗ khác còn đào tới.

 

Liễu Minh Viễn lau mồ hôi : "Em gái, hôm nay e là đào hết ."

 

Liễu Nhân Nhân hiểu ý: "Vậy đào thêm một tiếng nữa về, mai đến."

 

Hôm nay xong thì mai tiếp tục.

 

"Được." Liễu Minh Viễn cũng dám ở núi quá lâu.

 

Liễu Nhân Nhân lấy mấy quả kiwi trong rổ chia cho các ăn.

 

 

Loading...