Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 117: Kiwi rừng (Dương đào)
Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:20:15
Lượt xem: 57
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Em gái, em tìm đồ ?" Liễu Minh Viễn thấy mấy quả kiwi rừng, hai mắt sáng rực.
Cô em gái của vận khí đúng là thật, cứ như phúc tinh .
"Vâng, kiwi rừng đấy , đằng còn nhiều lắm, em còn định rủ các qua hái cùng đây." Liễu Nhân Nhân vui vẻ .
Dựa núi ăn núi, dựa sông ăn sông, cô khá thích kiểu sống thế .
"Vậy đợi bọn đào xong củ mài ." Liễu Minh Viễn .
Kiwi rừng cũng là đồ , nhưng mấy loại quả dại đó chỉ để ăn vặt thôi, bì với củ mài thể cơm ăn cho no bụng.
Liễu Nhân Nhân uống ngụm nước, cũng đào rau dại nữa mà phụ giúp họ thu gom củ mài đào lên.
Bụi củ mài mà mấy em đang đào quả nhiên cho nhiều củ, từng củ hình thù kỳ quái nhưng đều to và chắc. Một giờ trôi qua nhanh, hố củ mài cuối cùng cũng đào xong. Ba em bò từ hố lên, thu dọn đồ đạc chuẩn về.
Liễu Nhân Nhân nghĩ ngợi một chút, nhặt ít cành khô cỏ khô lấp lên miệng hố, dặn dò: "Ngày mai các đến nhớ cẩn thận đấy."
Đừng để dẫm hố.
"Em gái, em định bẫy rập ? mà nãy em chẳng bảo đường gì nguy hiểm ?" Liễu Minh Viễn ngạc nhiên hỏi.
Liễu Nhân Nhân nghiêm trang : "...Không trông mong bắt con thú lớn gì, nhưng nhỡ một hai con gà rừng rơi thì cũng , dù các cũng đào hố , tận dụng thì phí."
Hơn nữa ngày mai họ còn lên núi đào tiếp, tiện thể kiểm tra luôn. Kể cả gì thì cũng chẳng mất mát gì.
"Em cũng lý." Liễu Minh Viễn nghĩ nghĩ, xúm giúp Liễu Nhân Nhân ngụy trang cái bẫy. Cuối cùng còn một chút dấu hiệu để tránh khác lỡ chân ngã xuống.
Mấy cõng sọt xuống núi. Lần vận khí lắm, xuống núi liền đụng ngay một trong thôn ngang qua.
"Minh Thành, em các gì về đấy?" Người hỏi.
"Không... gì cả, chỉ lên núi đào rau dại hái quả dại thôi." Liễu Minh Viễn thuận miệng đáp. Sọt của họ bên đều phủ một lớp cỏ dại, ngoài cũng chẳng bên trong chứa gì.
"Đào rau dại mà cần nhiều thế ?" Nghe là dối, tiếp tục truy hỏi: "Có các phát hiện thứ gì núi ?"
Nếu thật sự chỉ đào rau dại thì cần gì em trai tráng cùng . Hơn nữa, nhà họ Liễu dâu con đầy đủ, đến lượt em Liễu Minh Thành việc ? Mấy em cứ thần thần bí bí, qua là thấy khả nghi.
Liễu Nhị Xuyên trong lòng ngứa ngáy tò mò, hận thể lao lên lột cái sọt xem bên trong gì.
Liễu Minh Viễn thầm mắng xui xẻo, gặp ngay cái loa phát thanh của thôn là Liễu Nhị Xuyên thế . Tên cái miệng thiếu đòn, chuyện gì cũng ước cho cả thôn , còn thích thêm mắm dặm muối.
Liễu Minh Thành giải thích: "Mấy ngọn núi gần đây chẳng còn rau dại mấy, bọn xa hơn chút để đào, sợ nguy hiểm nên rủ cùng cho bạn thôi."
Không giải thích , sợ Liễu Nhị Xuyên sẽ rêu rao linh tinh.
Trừ Liễu Nhân Nhân , mấy em trai đều lấm lem bùn đất. Liễu Nhị Xuyên hiển nhiên tin: "Là rau dại thì việc gì che chắn kín mít thế , thật là rau dại thì cho xem chút nào?"
Rau dại vàng bạc gì mà giấu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-117-kiwi-rung-duong-dao.html.]
Liễu Minh Viễn tính tình vốn nóng nảy, hừ một tiếng, bực bội : "Mày là ai mà đòi xem? Bọn tao đào cái gì việc quái gì cho mày xem?"
Dân làng lên núi, ai đào nấy , họ vận khí đào củ mài, chẳng việc gì chột .
"Mày... Các nếu cho xem chứng tỏ đang dối, trong sọt chắc chắn là đồ !" Liễu Nhị Xuyên nghểnh cổ cãi.
Liễu Minh Viễn trừng mắt: "Còn linh tinh tao đ.á.n.h cho bây giờ!"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Anh đang vội về, nếu cứ dây dưa ở đây lát nữa tới thì càng khó giải thích. Liễu Minh Viễn xắn tay áo lên, nếu Liễu Nhị Xuyên còn điều, thật sự sẽ động thủ. Thanh niên trai tráng huyết khí phương cương, chẳng cách giải quyết nào trực tiếp và hiệu quả hơn nắm đấm.
Liễu Nhị Xuyên: "..."
Ba em nhà họ Liễu đều to cao vạm vỡ, một đúng là dám trêu . Liễu Nhị Xuyên bọn họ từ xuống , trong mắt đầy vẻ nghi hoặc. gì cũng dám thêm nữa, lầm lũi bỏ .
"Liệu nó lung tung nhỉ?" Liễu Minh Viễn nhỏ giọng lầm bầm.
"Kệ nó, việc gì ." Liễu Minh Viễn để bụng, dù thì . Có bản lĩnh thì cũng lên núi mà tìm củ mài !
Liễu Nhân Nhân trong lòng chút bất an, dặn dò: "Anh, ngày mai các lên núi nhớ cẩn thận chút." Cô sợ sẽ lén theo bọn họ.
Ngày mai Liễu Nhân Nhân còn dạy, nên cùng Liễu Minh Viễn lên núi đào củ mài nữa.
"Anh ." Liễu Minh Viễn trong lòng cũng chút lo lắng.
Chia tay các xong, Liễu Nhân Nhân xách rổ về nhà .
Khương Thúy Hoa đang ở trong sân đỡ Cố Viêm Viêm tập . Thằng bé sắp một tuổi, đỡ là thể chập chững một đoạn. Cố Viêm Viêm lúc đang bước những bước xiêu vẹo, một lòng hướng ngoài sân chơi.
Vừa vặn gặp Liễu Nhân Nhân về tới. Cố Viêm Viêm ngẩn tại chỗ, ngẩng đầu , đôi mắt đen láy sáng lên: "A a..."
"Về đấy ? Mấy con ?" Khương Thúy Hoa nôn nóng hỏi.
Liễu Nhân Nhân cầm mấy quả kiwi giếng rửa, : "Các về nhà , hôm nay đào hơn 100 cân củ mài, vẫn hết ạ, mai còn chuyến nữa."
Thực ngày mai chắc đào xong, còn hái kiwi nữa.
Khương Thúy Hoa khép miệng: "Tốt quá ." Đào nhiều củ mài như , trong nhà tiết kiệm kha khá lương thực.
"Mẹ, con còn tìm ít kiwi rừng núi, nếm thử xem." Liễu Nhân Nhân đưa quả rửa sạch cho bà. Cô cũng chọn một quả to, gọt vỏ cho Cố Viêm Viêm ăn.
"Còn khá ngon đấy chứ." Khương Thúy Hoa cảm thán. Thật ngờ năm nay mùa màng thất bát thế mà cuộc sống trong nhà cũng đến nỗi nào, thậm chí ngày càng hy vọng.
Nghĩ , Khương Thúy Hoa khỏi liếc con gái, trong nhà thế cũng là nhờ phúc của nó. Con gái bà đúng là phúc khí, khiến nhà đẻ cũng thơm lây.
"Mẹ." Liễu Nhân Nhân rửa tay chuẩn nấu cơm, cô với Khương Thúy Hoa: "Tối nay ở đây ăn cơm , con thêm mấy cái bánh ngô."
Gần đây Liễu Nhân Nhân thích ăn bánh bột ngô, ăn kèm với cháo gạo trắng, đơn giản mà ngon miệng.