Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 130: Trở về nhà

Cập nhật lúc: 2025-12-04 13:20:50
Lượt xem: 63

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông Hoàng Cùi tuy vẻ ngoài nhưng thông gia thấu tình đạt lý.

 

Liễu Nhân Nhân "" một tiếng, giờ cỗ cũng .

 

Hồi Cố Viêm Viêm đầy tháng cũng cỗ, chỉ mời nhà họ Liễu sang ăn bữa cơm mật thôi.

 

Cố Thành về hôm mùng bốn tháng Chạp.

 

Sáng hôm , gió lạnh thổi ù ù, tạt mặt rát như d.a.o cứa.

 

Sáng sớm tinh mơ, Liễu Nhân Nhân cho lợn ăn xong thì thấy tiếng ch.ó sủa inh ỏi ngoài cổng.

 

đầu , đập mắt là hình dáng Cố Thành trở về.

 

Người đàn ông đeo một cái ba lô to, tay còn xách theo một túi hành lý, nhiều ngày bôn ba, Cố Thành trông phong trần, râu ria xồm xoàm, khá chật vật.

 

Ngồi tàu hỏa mấy ngày liền, Cố Thành thực sự mệt mỏi.

 

"Nhân Nhân, về ." Cố Thành kìm nở nụ , để lộ hàm răng trắng bóng.

 

Ánh mắt đàn ông sáng rực, Liễu Nhân Nhân ngượng ngùng : "... Về là ."

 

"Gâu gâu..." Con ch.ó con cảnh giác cao độ, thấy lạ, đuôi cứ vẫy loạn xạ, chạy quanh chân Cố Thành sủa ngớt.

 

"Nhà nuôi ch.ó ?" Cố Thành lấy chân gạt con ch.ó đang định c.ắ.n ống quần .

 

Liễu Nhân Nhân "ừ" một tiếng: "Nuôi nửa tháng , xin bên nhà về đấy."

 

Thấy mặc mong manh, Liễu Nhân Nhân xót xa: "Sao mặc ít áo thế, mau nhà ."

 

Lúc trời lạnh thế , cô chuẩn áo khoác cho nhưng mặc.

 

Cố Thành: "Không lạnh ."

 

Trên tàu đông nên thấy lạnh, xuống tàu bộ về, mặc thế mà còn toát mồ hôi.

 

Cố Thành hỏi: "Ở nhà vẫn cả chứ, con ?"

 

Liễu Nhân Nhân: "Nhà vẫn , Viêm Viêm còn đang ngủ trong buồng."

 

Thằng bé thích ngủ nướng, gắt ngủ, nếu để nó ngủ tự nhiên đến lúc tỉnh thì cả buổi sáng nó sẽ ỉu xìu.

 

Cố Thành liền buồng thăm con.

 

Liễu Nhân Nhân đun nước nóng cho .

 

Cố Thành vẫn ăn sáng.

 

Tắm rửa xong bộ quần áo sạch sẽ, Cố Viêm Viêm cũng tỉnh giấc.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Thằng bé gần một tháng gặp bố, chợt thấy đàn ông râu ria xồm xoàm , nhất thời nhận là bố .

 

Cố Viêm Viêm giường, tay nhỏ bám thành giường, mắt tròn xoe chằm chằm Cố Thành đầy tò mò: "Ê a..."

 

Cố Thành , bế bổng con trai lên: "Không nhận bố ?"

 

Cố Viêm Viêm vươn tay sờ đám râu của Cố Thành, râu cọ tay nhám nháp, thằng bé rụt vội tay : "Ê a..."

 

Liễu Nhân Nhân phì : "Nó tò mò râu của đấy."

 

Bộ râu ria lởm chởm khiến Cố Thành trông già cả chục tuổi.

 

Cố Thành: "Lát nữa cạo ngay đây."

 

Cố Viêm Viêm thấy Liễu Nhân Nhân, vươn tay về phía cô đòi bế: "Mẹ..."

 

Người đen to, nó sợ.

 

Cố Thành thấy thế thì vui mừng: "Viêm Viêm ?"

 

Anh cứ tưởng con trai vẫn như , chỉ ê a thôi chứ.

 

Liễu Nhân Nhân: "Anh mấy hôm là nó , nhưng chỉ gọi ba gọi thôi, thỉnh thoảng một hai từ đơn nhưng rõ lắm."

 

Hai bố con đều ăn sáng, sáng nay Liễu Nhân Nhân nấu cháo củ mài cho Cố Viêm Viêm, đang ủ ấm trong nồi.

 

Chờ thằng bé dậy là thể mang ăn ngay.

 

Vừa nãy, Liễu Nhân Nhân xào thêm món trứng chiên hành lá và rau xà lách sốt tỏi.

 

Sáng còn thừa năm cái bánh bao ngô, chắc đủ cho Cố Thành ăn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-130-tro-ve-nha.html.]

 

Trời lạnh, buổi sáng Liễu Nhân Nhân thường hấp nhiều bánh bao hoặc bánh bột ngô, để trưa và tối đỡ nấu cơm, chỉ cần xào món rau là xong bữa.

 

Có lẽ do tình phụ tử, Cố Thành ăn sáng cùng con trai.

 

Cố Viêm Viêm tỏ thiết với , tuy mở miệng gọi bố nhưng bài xích việc Cố Thành bế ẵm, thơm má.

 

Trên tàu ồn ào, Cố Thành ngủ ngon giấc.

 

Giờ về đến nhà, cả thả lỏng, ăn sáng xong là lăn ngủ.

 

Đang lúc nông nhàn, sáng nay Cố Thành về, ít trong thôn thấy.

 

Trong phút chốc, mấy lời đồn đại đó tự khắc tan biến.

 

Nghe tin con rể về, Khương Thúy Hoa vội sang xem: "Nhân Nhân, thằng Thành về hả?"

 

"Vâng, ngủ ạ." Liễu Nhân Nhân đang giặt bộ quần áo bẩn Cố Thành .

 

Khương Thúy Hoa tươi: "Về là ."

 

Lần thì trong thôn chẳng ai còn dám đặt điều về con gái bà nữa.

 

Hôm nay là mùng bốn, đám cưới Liễu Minh Viễn là mùng sáu, tức ngày .

 

Nếu Cố Thành về kịp, Liễu Nhân Nhân định mai lên huyện kiếm ít thịt lợn.

 

Giờ thì .

 

Liễu Nhân Nhân tính toán: "Mẹ, mai nhà mổ lợn , gọi mấy sang giúp một tay."

 

"Được." Mọi thứ khác Khương Thúy Hoa lo liệu xong, chỉ thiếu mỗi hai cân thịt lợn.

 

Đến trưa ăn cơm, Cố Thành vẫn dậy, Liễu Nhân Nhân cũng gọi, để ngủ cho mắt.

 

Hôm nay đúng ngày cuối tuần, chiều cũng rảnh rỗi, Liễu Nhân Nhân mở hai cái túi lớn Cố Thành mang về.

 

Trước khi ngủ Cố Thành dặn là mang về ít đồ, để trong ba lô, bảo cô tự xem mà sắp xếp.

 

Một túi đựng hành lý cá nhân của và một gói giấy bọc đồ.

 

Liễu Nhân Nhân mở gói giấy xem, bên trong là hai khúc vải, một khúc vải hoa màu xanh lam in họa tiết nhỏ, thích hợp may váy áo mùa hè.

 

Khúc còn là vải màu đỏ, thể may áo khoác.

 

Hai khúc vải màu sắc là mua cho cô.

 

Chất vải sờ thích tay, mềm mượt, giá chắc chắn rẻ.

 

Túi còn đựng đồ ăn, vì đường xa nên mang đồ tươi sống.

 

Cố Thành mang về đồ ăn vặt và đồ khô.

 

Có sô-cô-la, bánh quy cao cấp, yến mạch, kẹo lạc, bốn cân táo tàu và hai hộp bánh điểm tâm.

 

Còn một gói nấm hương, một gói trai khô, một gói mực khô.

 

Gói nào gói nấy đầy đặn, nhét căng cả túi hành lý.

 

"Mẹ..." Cố Viêm Viêm xổm bên cạnh, ngón tay mập mạp chỉ gói bánh điểm tâm.

 

Nó từng ăn bánh , ngọt ngọt, ngon lắm, nhưng Liễu Nhân Nhân dám cho ăn nhiều, thi thoảng mới một miếng.

 

Hai hộp bánh, một hộp bánh lưỡi bò đường alcohol, một hộp bánh nướng ngũ nhân đường alcohol.

 

Liễu Nhân Nhân bẻ nửa cái bánh lưỡi bò cho con.

 

Số còn cô cất hết tủ.

 

Cố Thành ngủ một mạch đến chập tối mới tỉnh, mà là ngạt thở đến tỉnh.

 

Mở mắt , đập mắt là cái m.ô.n.g to của Cố Viêm Viêm đang đè lên mặt .

 

Nhìn thằng con nghịch ngợm, trong mắt Cố Thành hiện lên vẻ dịu dàng.

 

Anh dậy bế thốc con lên, giả vờ dùng râu cọ mặt nó.

 

Cố Viêm Viêm da non, sợ đau, đầu nhỏ vội ngửa , tay nhỏ sức đẩy mặt Cố Thành .

 

Đẩy , nó còn vỗ vỗ lên mặt hai cái bép bép.

 

 

Loading...