Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 133: Thịt lợn đổi lương thực
Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:04:55
Lượt xem: 61
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từ khi Liễu Nhân Nhân về quê sống, đây là đầu tiên hai chạm mặt.
Liễu Nhân Nhân giải thích: "Không ạ, em rảnh rỗi nên lên huyện xem nhà cửa chút thôi. Đại tỷ, ở quê em mới mổ lợn, mang theo ít thịt, chị đổi một ít ?"
"Thịt lợn !" Mã Tiểu Liên thì mừng rỡ, "Chị dùng dầu đậu nành đổi với em ?"
Mã Tiểu Liên việc ở xưởng ép dầu, trong xưởng mỗi dịp lễ Tết đều phát phúc lợi, trong đó dầu đậu nành là nhiều nhất.
Mã Tiểu Liên quen thói tiết kiệm, dù dầu ăn trong nhà nhiều hơn khác nhưng khi nấu nướng cũng dám dùng hoang phí.
Cuộc sống túng thiếu, Mã Tiểu Liên thường dùng dầu đậu nành để đổi lấy những vật dụng khác trợ giúp gia đình.
Dầu đậu nành cũng như thịt lợn, đều là vật tư khan hiếm, giá cả cũng ngang ngửa .
Liễu Nhân Nhân mang theo năm cân thịt, Mã Tiểu Liên đổi hết nhưng tiếc năm cân dầu.
Chị cân nhắc một lát, vẻ mặt đăm chiêu hỏi: "Nhân Nhân , nhà em còn bao nhiêu thịt lợn?"
Liễu Nhân Nhân sững sờ, chẳng lẽ Mã Tiểu Liên cũng mua cả mấy chục cân thịt?
Nghĩ thấy khả thi lắm, nhưng Liễu Nhân Nhân vẫn thành thật trả lời: "Trong nhà còn 40 cân nữa, em mang sang đây."
Mã Tiểu Liên ướm hỏi: "Nhân Nhân, nhà em ai cần công nhân tạm thời ... Ý chị là chân chạy vặt trong hai tháng ?"
Chị mang bầu sắp tám tháng , hiện tại việc trong xưởng vất vả, xin nghỉ sớm, tìm thế chân hai tháng.
Xưởng chỉ cho nghỉ sinh một tháng khi sinh con, còn những lúc khác cho phép nghỉ lâu như .
Nếu thực sự khó khăn, thể tìm vị trí tạm thời.
Mã Tiểu Liên nhà chồng, bên nhà đẻ đều công ăn việc định, ai phù hợp.
Trước mang thai, chị đều cố đến tận ngày sinh mới xin nghỉ, cho nên trong thời gian ngắn tìm thế.
Nói thế nào nhỉ, nhờ giúp thì tiền lương hai tháng đó chắc chắn đưa cho .
Mã Tiểu Liên nghĩ bụng, cũng thể khơi khơi nhường công việc cho khác hai tháng, dù cũng thu chút lợi lộc gì đó.
Liễu Nhân Nhân ngạc nhiên: "... Đại tỷ, ý chị là?"
Cô cúi đầu cái bụng bầu của Mã Tiểu Liên.
Mã Tiểu Liên gật đầu: "Người tuổi sinh đẻ đúng là , chị m.a.n.g t.h.a.i mệt quá, xin nghỉ hai tháng.
Như thì công việc trong xưởng tìm hai tháng. Nhân Nhân , nhà em nếu phù hợp thì thể qua giúp chị, đến lúc đó tiền lương hai tháng chị chắc chắn sẽ đưa cho đó.
mà... em cũng cảnh nhà chị đấy, tiền lương hai tháng chị cũng thể cho cơ hội . Nếu em đồng ý thì đưa cho chị mười cân thịt coi như bồi dưỡng, thế nào?"
Chị đổi thịt nhưng tiếc dầu, chủ yếu là sợ lượng dầu đổi nhiều.
Nếu nhà nghèo thì chị chẳng để ý chút dầu đó , nhưng tình cảnh nhà Mã Tiểu Liên quả thực lắm.
Hai vợ chồng tuy là công nhân nhưng con đông, nhà nội giúp đỡ.
Đứa lớn học, đứa bé nhà trẻ, chi phí ăn mặc cho cả nhà, tốn kém ít.
Nếu nhờ chồng chị là lãnh đạo trong xưởng, lương lậu khá khẩm thì nuôi nổi cả gia đình .
Mã Tiểu Liên ngừng một chút bổ sung: "Lương chị một tháng là 30 đồng, sắp Tết , trong xưởng còn phát phúc lợi nữa..."
Một tháng 30 đồng, hai tháng là 60 đồng.
Nếu là , Liễu Nhân Nhân chắc chắn đồng ý ngay do dự, nhưng hiện tại vật giá leo thang, mấy chục đồng cũng chẳng mua bao nhiêu đồ.
Hơn nữa, mấy em nhà họ Liễu hiện tại đều lập gia đình, cho dù suất tạm thời cũng nên cho ai.
Tuy nhiên, Liễu Nhân Nhân cũng từ chối thẳng thừng, cô : "Đại tỷ, chuyện em về bàn bạc với nhà chút ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-133-thit-lon-doi-luong-thuc.html.]
Mã Tiểu Liên hiểu ý: "Được, trong một hai ngày tới em trả lời chị là ."
Chị xin nghỉ hai ngày để ở nhà nghỉ ngơi.
Liễu Nhân Nhân về nhà lấy thêm năm cân thịt lợn nữa.
Tổng cộng mười cân thịt và hai mươi quả trứng gà, Liễu Nhân Nhân đưa hết cho Mã Tiểu Liên.
Hai thỏa thuận, nếu bên Liễu Nhân Nhân đồng ý , đồ coi như thù lao cho Mã Tiểu Liên.
Nếu phù hợp, lúc đó Mã Tiểu Liên sẽ trả cô tiền hoặc dầu đậu nành.
Trong nhà còn 40 cân thịt lợn và mười quả trứng gà, Liễu Nhân Nhân tìm một hộ quen khác.
nhà đó vắng.
Còn những lạ khác, Liễu Nhân Nhân cũng tiện đường đột đến hỏi mua thịt .
Cuối cùng, cô một chuyến đến chỗ Lý đại nương, hai nhà ở cùng một con ngõ, cách xa.
Trước đây Liễu Nhân Nhân cũng tìm bà vài , chỉ là cô hệ thống nên cũng chẳng cần mua gì.
Lương thực, thịt, trứng gà đồ ăn khác, bên Lý đại nương cũng thu mua .
giá thu mua chắc chắn bằng giá bán , Lý đại nương thường thu mua với giá bằng 80% giá gốc.
Năm nay hạn hán, thịt lợn chỗ Lý đại nương tăng lên ba đồng hai hào một cân, cao hơn bên Cung tiêu xã vài .
Lương thực thì càng khỏi .
bà thu mua thịt lợn thì một cân chỉ hơn hai đồng rưỡi một chút.
Trứng gà hai đồng bốn hào một cân, giá thu mua là một đồng chín hào hai xu một cân.
Liễu Nhân Nhân xách mười quả trứng và 40 cân thịt lợn cho bà .
Lý đại nương vui mừng, chuyện ăn của bà dạo , ngày nào cũng sáng sớm tinh mơ là hàng hóa vét sạch.
Chỉ là hiện giờ cũng mất mùa, nhập hàng ngày càng khó, ngày nào cũng cung đủ cầu.
Sau khi nhà Liễu Nhân Nhân mổ lợn, Lý đại nương tò mò hỏi: "Chỉ thừa ngần thịt thôi ?"
40 cân thịt lợn, ở chỗ bà đủ bán.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Liễu Nhân Nhân giải thích: "Trong nhà thịt khô và lạp xưởng, thịt thừa chỉ bấy nhiêu thôi ạ."
Lý đại nương thì tiếc, lợn g.i.ế.c hôm nay, thịt vẫn còn tươi nguyên, mùa đông thế để hai ba ngày cũng chẳng .
Lý đại nương hài lòng : "Chỗ thịt và trứng , bác tính tiền cho cháu nhé?"
Liễu Nhân Nhân nghĩ ngợi lắc đầu: "Bác ơi, bác đổi cho cháu ít bột mì trắng, bột ngô với ít hoa quả ạ."
Hiện tại dư trong hệ thống của cô lên đến mười mấy vạn, đủ dùng , bán lấy tiền cũng , đổi lấy chút vật tư cũng .
Không thể cứ mãi ỷ việc lấy lương thực từ hệ thống .
Trứng gà và thịt lợn cộng giá trị cũng hơn một trăm đồng.
Lý đại nương đưa cho cô hai mươi cân bột mì trắng, hai mươi cân bột ngô, một nải chuối, năm cân táo và năm cân cam.
Cuối cùng, Lý đại nương quên dặn dò: "Sau nếu còn đồ , cháu cứ việc mang qua đây, chỉ cần là đồ ăn bác đều thu hết."
Có bao nhiêu bà cũng lấy, hiện giờ đồ ăn dễ bán, bà thương lái trung gian, bán càng nhiều hàng thì kiếm chênh lệch càng nhiều.
Liễu Nhân Nhân đáp: "Vâng ạ."
Trong lòng nghĩ , thi thoảng đến một là đủ .