Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 139: Rau xanh

Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:05:01
Lượt xem: 57

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay là chủ nhật, Cố Thành cũng ở nhà, từ bên ngoài bước liền thấy Cố Viêm Viêm đang xổm lò sưởi.

 

Ngón tay cái ngậm trong miệng mút chùn chụt, bộ dạng đói thì là thèm ăn.

 

Vừa ăn sáng xong bao lâu, sáng nay Cố Viêm Viêm ăn một bát cháo bí đao thịt nạc, giờ chắc đói .

 

Nhìn cái vẻ mặt , rõ ràng là thèm khoai nướng .

 

Liễu Nhân Nhân bèn trêu với Cố Thành: "Con trai chắc chắn là một tên háu ăn chính hiệu."

 

Cố Viêm Viêm đúng là kén ăn, cái gì cũng thích, ăn uống vô cùng.

 

Hiện giờ mỗi bữa thằng bé ăn cũng ngót nghét bằng khẩu phần của Liễu Nhân Nhân.

 

Tất nhiên cũng là do Liễu Nhân Nhân sợ béo nên ăn ít.

 

Cố Thành , liếc Liễu Nhân Nhân đầy ẩn ý: "Sinh thêm đứa nữa cũng nuôi ."

 

Liễu Nhân Nhân nghẹn lời: "..."

 

Người đàn ông lúc nào cũng mong ngóng sinh thêm con, trai gái đều .

 

Liễu Nhân Nhân vẫn chịu nhả .

 

Nói nhỉ, chuyện sinh con đẻ cái, đàn ông chỉ cần góp mỗi con tinh trùng.

 

phụ nữ chịu khổ nhiều lắm, mang nặng đẻ đau, chăm bẵm con cái... việc nào cũng vất vả.

 

Mặc dù Cố Thành là một chồng , cha .

 

mắt Liễu Nhân Nhân vẫn dám sinh thêm, nuôi Cố Viêm Viêm lớn chừng là cả một kỳ tích.

 

Bao nhiêu gian khổ trong đó, chỉ từng trải qua mới hiểu thấu.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Quan trọng nhất là Cố Viêm Viêm còn nhỏ quá, nếu giờ cô sinh thêm, một nách hai con thơ, lúc đó chắc chắn cô chẳng còn cơ hội bước chân khỏi cửa.

 

Liễu Nhân Nhân sống cuộc sống như thế.

 

Gạt những suy nghĩ lung tung, cô chỉ : "Sao nhắc chuyện , chẳng bảo đợi mùa màng khá hơn hãy tính ."

 

Nói thật lòng cô chút chột , cũng thể thẳng với Cố Thành là sinh con nữa, nếu nghĩ ngợi lung tung.

 

Chỉ đành hoãn binh lúc nào lúc .

 

Cố Thành trầm ngâm: "Giờ nỗ lực, thì khéo đến vụ thu hoạch sang năm là sinh."

 

Liễu Nhân Nhân gượng: "... Ai bảo với là vụ thu hoạch sang năm chắc chắn sẽ mùa thế?"

 

"Sao?" Cố Thành liếc cô, giọng trầm xuống, "Chẳng lẽ sang năm mùa màng cũng ?"

 

Liễu Nhân Nhân đến sởn gai ốc, cứ cảm giác Cố Thành đang thăm dò nhỉ?

 

Lắc đầu nguầy nguậy, Liễu Nhân Nhân gượng gạo: "Em , chỉ là mấy cụ già trong thôn bảo, xem mùa đông năm nay đến giờ vẫn tuyết, họ bảo sang năm sản lượng thu hoạch chắc chắn sẽ giảm."

 

Liễu Nhân Nhân thừa tình hình thực tế còn nghiêm trọng hơn thế nhiều, nhưng cô thể .

 

Thực ... dù cũng vô dụng, những chuyện định sẵn sẽ xảy , cũng chẳng đổi gì.

 

Nghĩ , Liễu Nhân Nhân hùng hồn : "Dù thì Cố Viêm Viêm còn nhỏ, chuyện sinh con cứ đợi nó lớn thêm chút nữa , thì một em xoay xở nổi hai đứa ."

 

Cố Thành giấu tia thất vọng thoáng qua trong đáy mắt, nhếch môi : "Nghe em..."

 

"Ba ơi..." Cố Viêm Viêm lảo đảo chạy ôm lấy đùi , ngón tay mập mạp chỉ củ khoai trong lò sưởi, giọng non nớt: "Ăn!"

 

Vỏ khoai lang nướng xém màu, chín.

 

Cố Thành bèn lấy khoai cho con trai.

 

Khoai nướng mềm dẻo ngọt lịm, cả hai con yêu thích.

 

Liễu Nhân Nhân ăn hết nửa củ khoai thì thấy tiếng gọi ngoài sân.

 

Đưa nốt nửa củ khoai còn cho Cố Thành, Liễu Nhân Nhân lau tay mở cửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-139-rau-xanh.html.]

 

Người ngoài cửa là Hoàng Tiểu Nguyệt: "Nhân Nhân..."

 

Bên ngoài lạnh lắm, Liễu Nhân Nhân vội mời: "Chị ba, mau nhà ."

 

Hoàng Tiểu Nguyệt về thôn Liễu gia nửa tháng, nửa tháng nay nhà họ Liễu yên bình, chị em dâu hòa thuận, xảy xích mích gì.

 

Chỉ là giờ đang nông nhàn, việc đồng áng , việc nhà cũng chỉ thế, mấy con dâu nhà họ Liễu chia cũng chẳng bao nhiêu việc.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt lẽ thấy buồn chán, thường xuyên chạy xuống cuối thôn tìm Liễu Nhân Nhân.

 

Cũng chẳng việc gì quan trọng, chỉ một lúc, tán gẫu vài câu chuyện nhà.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt đội một chiếc mũ bông màu đen, chiếc mũ trông dày dặn ấm áp, đủ sức chống chọi với gió lạnh mùa đông.

 

Có lẽ do ăn uống nên cô giống đa phụ nữ trong thôn gầy trơ xương, lấy hai lạng thịt.

 

Ngược , dáng Hoàng Tiểu Nguyệt đẫy đà, tạo cảm giác khỏe mạnh.

 

Cô hà ấm tay, bảo: "Chị , Nhân Nhân , chị tìm em chút việc, em... thể cùng chị về nhà đẻ một chuyến ?"

 

Về nhà đẻ?

 

Liễu Nhân Nhân vô cùng khó hiểu: "... Chị ba, chị bảo ba đưa về?"

 

Cưới nửa tháng, vợ chồng son đang lúc mặn nồng.

 

Giờ rảnh rỗi, Hoàng Tiểu Nguyệt về thăm nhà, Liễu Minh Viễn chắc chắn bận đến mức đưa vợ về .

 

Chẳng lẽ hai cãi ?

 

Cô quan sát kỹ Hoàng Tiểu Nguyệt... cũng giống như cãi xong.

 

Thấy chị dâu ấp úng, bộ dạng thôi.

 

Liễu Nhân Nhân lo lắng: "Chị ba, chuyện gì chị cứ thẳng ."

 

Hoàng Tiểu Nguyệt đắn đo mãi mới mở lời: "Minh Viễn cũng cùng, nhưng Nhân Nhân , chị vẫn em cùng một chuyến."

 

Liễu Nhân Nhân ngơ ngác: "Có chuyện gì xảy ạ? Hay là... ba bắt nạt chị?"

 

Đến mức lôi về nhà đẻ giải quyết cơ ?

 

"Không ." Hoàng Tiểu Nguyệt vội giải thích, "Em đừng hiểu lầm, Minh Viễn đối với chị lắm, chỉ là..."

 

Thấy bốn bề vắng vẻ, Hoàng Tiểu Nguyệt hạ giọng hỏi: "Nhân Nhân, em ăn rau xanh ?"

 

"Rau xanh ạ? Ý chị là..." Hoàng Tiểu Nguyệt thần bí thế , chắc chắn mấy loại củ cải cải trắng bình thường .

 

Chỉ là thời tiết thế , căn bản thích hợp trồng rau xanh.

 

Chẳng lẽ Hoàng Tiểu Nguyệt bí quyết trồng rau đặc biệt nào đó?

 

"Nói thì dài dòng lắm... em cứ cùng chị một chuyến là ngay." Vài ba câu giải thích rõ , Hoàng Tiểu Nguyệt đưa Liễu Nhân Nhân sang thôn Song Khê tận mắt chứng kiến.

 

Liễu Nhân Nhân im lặng, nhất thời cũng khơi dậy lòng hiếu kỳ, bèn đồng ý cùng Hoàng Tiểu Nguyệt.

 

Hai hẹn ăn trưa xong sẽ .

 

"Có cần cùng ?" Cố Thành Liễu Nhân Nhân bảo chiều nay sang thôn Song Khê, sợ chuyện gì nên theo.

 

Liễu Nhân Nhân xua tay: "Không cần , ở nhà trông Viêm Viêm , bên ngoài lạnh lắm, đừng cho con ngoài."

 

Liễu Nhân Nhân cũng đầu đến thôn Song Khê, vả còn Hoàng Tiểu Nguyệt ở đó, chị là chị dâu cô, chắc đến mức hại cô .

 

Cố Thành cũng .

 

Nếu vợ chồng son cãi thì thực Liễu Minh Viễn cũng chẳng cần thiết theo.

 

Đi bộ sang thôn Song Khê mất cả tiếng đồng hồ.

 

Để tiện lợi, Liễu Nhân Nhân dứt khoát đạp xe chở Hoàng Tiểu Nguyệt về, Liễu Minh Viễn cũng nữa.

 

 

Loading...