Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 140: Suối nước nóng

Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:05:03
Lượt xem: 51

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đạp xe nhanh, đầy nửa tiếng, Liễu Nhân Nhân chở Hoàng Tiểu Nguyệt đến thôn Song Khê.

 

Hai ghé qua nhà Hoàng Tiểu Nguyệt .

 

Hoàng Cùi đang ở nhà xay đậu, thấy con gái về thì mừng rỡ.

 

"Ăn cơm con?" Buông việc đang dở, Hoàng Cùi định lấy đồ ngon cho con gái.

 

"Cha, cần ạ, con ăn mới sang. Con với Nhân Nhân lên núi nhà xem chút thôi." Hoàng Tiểu Nguyệt chỉ ghé qua chào bố một tiếng.

 

Hoàng Cùi liền hiểu ngay ý đồ của con gái, ông gật đầu: "Được, hai đứa cẩn thận nhé."

 

Liễu Nhân Nhân để xe đạp ở nhà Hoàng Cùi, cùng Hoàng Tiểu Nguyệt mỗi đeo một cái gùi, về phía núi nhà.

 

Ngọn núi ngay nhà họ Hoàng, cao lắm.

 

Trên núi mọc đầy những cây tùng lớn nhỏ, là loại tùng thường, quả tùng cũng hạt, ngoài việc củi đốt thì chẳng tác dụng gì khác.

 

Vì tùng mọc dày, che khuất ánh nắng nên núi chẳng mấy rau dại.

 

Thôn Song Khê chỗ nào cũng là núi, thứ thiếu nhất chính là củi lửa.

 

Cho nên ngọn núi hiếm khi lui tới.

 

Chỉ Hoàng Cùi thỉnh thoảng lên đây đốn củi.

 

Hơn nữa, nhà họ Hoàng che khuất, núi động tĩnh gì khác cũng khó thấy, quả là một nơi kín đáo.

 

Dọc đường , Liễu Nhân Nhân cứ suy đoán, chẳng lẽ hai cha con họ Hoàng lén trồng trọt trong núi?

 

phản đối việc , ngược còn thấy mừng.

 

Ở cái thời buổi thiếu thốn , chỉ dựa lương thực chia thì đủ ăn.

 

Gặp năm mất mùa thì càng thê thảm.

 

Nếu dân làng tự trồng trọt thêm lương thực thì tình hình sẽ khá hơn nhiều.

 

Hai leo qua gần hết ngọn núi mới đến đích.

 

Là một vùng trũng giữa núi, đến nơi cảm nhận khí ấm áp và ẩm ướt lạ thường.

 

Hơn nữa...

 

Liễu Nhân Nhân ngạc nhiên tột độ, vùng trũng khai khẩn thành từng mảnh vườn rau, cũng một màu xanh mướt.

 

Giữa mùa đông tiêu điều xám xịt, nơi đây khác biệt với thế giới bên ngoài.

 

Trong vườn trồng đủ loại: cải thìa, cà rốt, cà tím, cà chua, hẹ, xà lách, cần tây, rau chân vịt...

 

Chủng loại phong phú vô cùng, Liễu Nhân Nhân thốt lên: "Chỗ mùa đông mà vẫn trồng rau ?"

 

"Ừ." Hoàng Tiểu Nguyệt gật đầu, chỉ tay về phía mạch suối cách đó xa, giải thích, "Chỗ chị cũng mới phát hiện hai năm thôi, nước suối ở đây khác với chỗ khác, là nước nóng, đất đai quanh đây cũng ẩm ướt hơn.

 

Ban đầu chị cũng chẳng để tâm, đất đai trong thôn đều nộp hợp tác xã, đất phần trăm cũng còn.

 

Chị trồng chút đồ cũng chẳng chỗ, mới nhớ tới chỗ ... Lúc đầu chỉ định thử xem , ngờ trồng thật, hơn nữa nhiệt độ ở đây ấm áp, mùa đông cũng trồng rau!"

 

Nơi kín đáo, thì cha con Hoàng Cùi nỡ bỏ phí mảnh đất thế .

 

Họ bèn khai khẩn hết những chỗ thể trồng trọt quanh đó.

 

Liễu Nhân Nhân bước gần xem mạch suối, mắt sáng lên, đây là suối nước nóng tự nhiên mà.

 

Cha con Hoàng Cùi cũng thật may mắn, giữa nạn đói mà tìm mảnh đất trồng rau tuyệt vời thế .

 

Rau xanh tuy lương thực, nhưng so với rễ cây rau dại thì mùi vị ngon hơn gấp vạn .

 

Hèn chi... sáng nay Hoàng Tiểu Nguyệt cứ ấp úng thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-140-suoi-nuoc-nong.html.]

 

Liễu Nhân Nhân nở nụ nhẹ, bảo chị dâu: "Chị yên tâm, chuyện em tuyệt đối với ai ."

 

"Chị tin em mà." Hoàng Tiểu Nguyệt ngượng ngùng, qua thời gian tiếp xúc, cô cũng hiểu tính nết cô em chồng .

 

Nếu tin tưởng Liễu Nhân Nhân, cô chẳng dẫn em đến tận đây.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt im lặng một lát hỏi: "Nhân Nhân, em bảo chỗ rau ... thể mang đổi lấy ít lương thực ?"

 

Mảnh đất khá rộng, cộng cũng đến một mẫu, rau trồng nhiều lắm, hai cha con Hoàng Cùi ăn xuể.

 

Cho nên Hoàng Tiểu Nguyệt vẫn luôn đau đáu dùng rau đổi lấy vật tư.

 

Chỉ là... cô gái quê mùa như cô thì cửa nào mà đổi.

 

Về thôn Liễu gia cô mới vợ chồng em chồng đều bản lĩnh, đến việc tìm mối đổi thỏ lấy lương thực cho cả thôn.

 

Nhà họ Liễu dùng đồ , phích nước nóng, cốc tráng men, chậu tráng men...

 

Nhà bình thường lấy tiền mà mua nhiều đồ thế.

 

Thế là Hoàng Tiểu Nguyệt nảy ý định nhờ Liễu Nhân Nhân giúp đổi ít lương thực.

 

rau ăn hết, thà đổi lấy lương thực thiết thực hơn.

 

Liễu Nhân Nhân suy tính trong lòng, thấy khả thi: "Chắc là ạ."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Đang mùa đông, rau xanh tươi mơn mởn cực kỳ hiếm, mang lên huyện chắc chắn sẵn sàng bỏ tiền mua.

 

Người thành phố nhiều nhưng cũng thiếu tiền, chỉ là lúc vật tư khan hiếm, tiền cũng chẳng chỗ tiêu.

 

Nghe cô , Hoàng Tiểu Nguyệt mừng rỡ: "Nhân Nhân, em giúp cha con chị ? Em yên tâm, đổi lương thực chị em chia đôi."

 

Đều là một nhà, Hoàng Tiểu Nguyệt tính toán chi li, hơn nữa em chồng mối lái, hưởng chút lợi lộc cũng là lẽ đương nhiên.

 

Liễu Nhân Nhân cũng dám khẳng định chắc chắn, chỉ : "Để em thử xem , cũng chắc thành công , thành phố lương thực cũng căng thẳng lắm."

 

Đổi lương thực với thường thì khó, cùng lắm chỉ đổi ít vật tư khác.

 

chỗ Lý đại nương... chắc là , mùa đông cũng chẳng mua rau xanh ở , nếu rau tươi mang đến, bà chắc chắn sẽ thu mua.

 

Chỉ là giá cả thế nào thôi.

 

Tuy nhiên, Liễu Nhân Nhân chỉ mỗi mối đó, cô còn hệ thống nữa mà.

 

Rau hữu cơ tự nhiên ô nhiễm thế , hệ thống thu mua giá thấp, bán một cân rau , qua tay là đổi mấy cân gạo tẻ hoặc bột mì .

 

Hoàng Tiểu Nguyệt cũng nhất thiết đổi lấy lương thực, cô bảo: "Đổi lấy vật tư khác cũng mà."

 

Nhà cô ít , cha cô nghề nuôi ong, mắt trong nhà cũng đến mức thiếu đói.

 

Hai đạt thỏa thuận chung.

 

Bắt đầu bắt tay hái rau, việc nên chậm trễ, hôm nay hái xong, mai thể mang lên huyện hỏi thăm luôn.

 

Cách một ngày, Liễu Nhân Nhân chỉ chọn hái những loại rau dễ bảo quản như cà chua, cà tím, cà rốt, bắp cải.

 

Đất ở đây màu mỡ, rau củ mọc .

 

Thôn Song Khê, đúng như tên gọi, thôn làng vốn nhiều khe suối, dựa núi kề sông.

 

Dù là ruộng đồng nương rẫy, đất đai đều phì nhiêu.

 

Cho dù gặp hạn hán, thôn Song Khê cũng thiệt hại nghiêm trọng như những nơi khác.

 

Lần đầu thử giao dịch, hai mỗi chỉ hái nửa gùi rau.

 

Giải quyết nỗi lo trong lòng, Hoàng Tiểu Nguyệt tự nhiên vui vẻ, cô thêm: "Nhân Nhân, chỗ rau em cứ giữ một ít mà ăn, ăn hết chị sang hái tiếp."

 

 

Loading...