Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 141: Rau xanh đổi lương thực
Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:05:04
Lượt xem: 54
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cũng tại mảnh đất rộng quá, rau trồng ăn hết, nếu Hoàng Tiểu Nguyệt cũng chẳng nghĩ đến chuyện mang đổi vật tư.
Liễu Nhân Nhân từ chối, cô đang sầu mùa đông rau xanh ăn, lấy trộm từ hệ thống mà tìm cớ.
Giờ nguồn cung từ Hoàng Tiểu Nguyệt, ... cô thể đường hoàng mang rau xanh ăn .
Nghĩ , Liễu Nhân Nhân nhịn : "Vậy em khách sáo nhé."
"À đúng , còn chuyện nữa." Hoàng Tiểu Nguyệt nghĩ ngợi tiếp, "Nhân Nhân, chị tin em mới kể bí mật của cha con chị cho em , nhưng mà... chị cho những khác trong nhà ."
Hoàng Tiểu Nguyệt ám chỉ nhà họ Liễu, nhà đông , thêm mấy đứa trẻ con, những chuyện tiện .
Sợ đến lúc đó lỡ miệng.
Huống hồ mấy chị em dâu lỡ xích mích, cô lo các chị lung tung bên ngoài.
Đương nhiên Liễu Minh Viễn là ngoại lệ, vợ chồng đầu gối tay ấp, cần thiết giấu .
Theo lý thì việc hai cha con cô lén lút khai hoang trồng rau trong núi là đúng, nghiêm trọng hơn là đang "đào góc tường" của tập thể.
Liễu Nhân Nhân đương nhiên hiểu chuyện thể để ai cũng , cô gật đầu: "Thế , nếu nhà hỏi rau ở , chị cứ bảo... là chị dùng mật ong nhờ em đổi huyện về."
Lấy vật đổi vật, thời buổi kiểm soát cũng quá gắt gao, dù cũng cả.
"Được, chị cứ thế." Hoàng Tiểu Nguyệt tươi rói, cô càng thấy cô em chồng đúng là .
Trên đường về, Hoàng Tiểu Nguyệt ríu rít kể chuyện cô phát hiện mảnh đất thế nào, chuyện ông Hoàng Cùi mỗi lên núi đốn củi đều lén qua đó chăm sóc vườn rau .
"Thực ..." Liễu Nhân Nhân tiếp lời, "Cũng nhất thiết trồng rau , lẽ trồng ít lương thực sẽ dễ xử lý hơn đấy."
Cô nghĩ, vì dùng rau đổi lương thực, chi bằng trực tiếp trồng lương thực cho tiện, đỡ chạy chạy lên huyện, lâu ngày dễ nghi ngờ.
Mảnh đất đó nếu dùng để trồng lương thực sẽ bớt nhiều rắc rối.
"Thế em?" Hoàng Tiểu Nguyệt vẫn còn băn khoăn.
Nếu trồng rau, cô còn thể tự an ủi là chỉ trồng ít rau ăn thêm, tính là hại tập thể.
nếu trồng lương thực... thì đúng là thể tự lừa dối nữa.
Liễu Nhân Nhân cũng chỉ đưa gợi ý: "Ý em là, nếu chị đổi lương thực thì tự trồng sẽ hời hơn, cũng đỡ việc hơn, trồng ít khoai lang khoai tây, lỡ thiên tai nữa thì cũng lo đói."
Mảnh đất đó cạnh suối nước nóng, quanh năm đều trồng trọt , nếu trồng lương thực thì một năm ít nhất cũng thu hoạch hai vụ.
Hoàng Tiểu Nguyệt suy tính: "Để hôm nào chị bàn với cha xem ."
Cô thì thế nào cũng , lấy chồng , mảnh đất đó chủ yếu do cha cô chăm sóc, vẫn hỏi ý kiến ông .
Khi hai về đến nhà họ Hoàng thì đậu phụ Hoàng Cùi xong.
Trời cũng còn sớm, Hoàng Tiểu Nguyệt một lát về.
Hoàng Cùi gói cho con gái một giỏ đậu phụ mang về, cũng gói cho Liễu Nhân Nhân hai bìa.
Ông đậu phụ cốt là để cho con gái, nhà mỗi ông ăn hết.
Đạp xe về đến thôn Liễu gia, Hoàng Tiểu Nguyệt chỉ mang đậu phụ về nhà .
Gùi rau đầy ắp cô để nhà Liễu Nhân Nhân, đợi mai cô em chồng mang lên huyện đổi đồ.
Một gùi rau, ít nhất cũng 50 cân.
Giữa mùa đông giá rét, Cố Thành thấy nhiều rau tươi thế cũng khỏi ngạc nhiên.
Liễu Nhân Nhân bèn kể cho chuyện trồng rau bên suối nước nóng, rau mang về nhà , giấu cũng chẳng giấu .
Chuyện Cố Thành cũng sẽ lung tung với ai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-141-rau-xanh-doi-luong-thuc.html.]
Liễu Nhân Nhân còn bảo : "Mai em qua chỗ Lý đại nương hỏi xem đổi ít lương thực về ."
Không đổi bớt thì nhiều rau thế hai nhà ăn hết ngay , ngoài vườn vẫn còn nhiều lắm.
Lúc nhà nào cũng chỉ ăn củ cải cải trắng cầm , nếu rau tươi thì ai mà chẳng thèm?
Cho nên Liễu Nhân Nhân chẳng lo rau bán .
Nhiều rau xanh mướt thế , cô cũng thấy vui mắt, rửa quả cà chua cho Cố Viêm Viêm, cà chua chua chua ngọt ngọt, thằng bé thích ăn.
Buổi tối, Liễu Nhân Nhân món trứng xào cà chua, đậu phụ sốt thịt băm, ăn cùng cơm trắng.
Dù thịt nhưng cả nhà vẫn ăn ngon miệng.
Hôm , bên ngoài trời lạnh cắt da cắt thịt nhưng vẫn tuyết rơi.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Ăn sáng xong, Liễu Nhân Nhân nhờ Khương Thúy Hoa sang trông cháu buổi sáng.
Cô cùng Cố Thành lên huyện.
Ngoài gùi rau, cô còn mang theo hai mươi quả trứng gà và một con thỏ.
Trời lạnh gà ít đẻ trứng, trứng nhà Liễu Nhân Nhân cũng chẳng dư dả gì.
Trong nhà chỉ tích cóp hơn 50 quả, giữ ít để ăn, chỉ dám mang hai mươi quả bán.
Cuối năm sắp đến, nhu cầu vật tư của thành phố chắc chắn tăng cao, nhất là đồ ăn.
Cũng như khi, cô ghé qua căn nhà ở khu tập thể cất bớt đồ đó.
Sau đó Liễu Nhân Nhân xách theo con thỏ, hai mươi quả trứng và mấy quả cà tím tươi ngoài.
Sợ gây chú ý, cô dùng tấm vải bông cũ che kín miệng giỏ.
Vốn định tìm bác Chu đổi đồ .
Vừa khỏi cửa, Liễu Nhân Nhân đụng ngay quen.
"Nhân Nhân, cháu lên huyện đấy ." Trương Kim Hoa ngang qua cửa, khéo thấy Liễu Nhân Nhân định .
Trương Kim Hoa là một hàng xóm khác Liễu Nhân Nhân quen huyện.
"Thím Trương." Lần lên huyện bán thịt lợn, Liễu Nhân Nhân cũng định tìm bà nhưng lúc đó nhà thím Trương ai.
Trương Kim Hoa dáng vẻ Liễu Nhân Nhân, ngó nghiêng xung quanh thì thầm: "Nhân Nhân , cháu mang đồ lên đấy ?"
Liễu Nhân Nhân cũng từng giao dịch với Trương Kim Hoa hai , điều kiện nhà bà còn hơn nhà bác Chu một chút.
Chỉ là hai vợ chồng thím Trương đều ở bệnh viện, ít khi gặp họ.
Đã gặp thì Liễu Nhân Nhân mời luôn: "Thím Trương, thím nhà chơi ạ..."
Dẫn Trương Kim Hoa nhà chính, Liễu Nhân Nhân lật tấm vải che giỏ lên, hỏi: "Thím Trương, mấy thứ thím lấy ạ?"
"Lấy... thím lấy chứ." Trương Kim Hoa vội vàng đáp, đồ ăn ngon, lấy.
Tuy nhiên nhà Trương Kim Hoa tiền nhưng vật tư để đổi, nào bà cũng dùng tiền mua đồ của Liễu Nhân Nhân.
Lần cũng , một con thỏ, hai mươi quả trứng, hơn hai cân cà tím, Liễu Nhân Nhân thu của bà mười hai đồng.
Trương Kim Hoa mấy quả cà tím mọng nước, tấm tắc lạ lùng: "Ở quê cháu tầm vẫn còn cà tím cơ ?"
Tháng Cung tiêu xã hiếm khi bán rau tươi, là củ cải, cải trắng với khoai tây thôi.
Liễu Nhân Nhân chuẩn sẵn lý do.