Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 145: Mì sợi

Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:05:08
Lượt xem: 58

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chị dâu cả và chị dâu hai đều như , mỗi hai món: mười quả trứng gà, năm cân bột ngô.

 

Mọi năm đều là bốn món, nhưng năm nay mất mùa, biếu hai món lắm .

 

Cũng do Khương Thúy Hoa là phúc hậu, giờ cũng đói kém, ai nỡ mang lương thực cho?

 

Con dâu nhà khác trong thôn đãi ngộ thế .

 

Còn Hoàng Tiểu Nguyệt là dâu mới, đây là năm đầu tiên về biếu Tết nhà đẻ nên tự nhiên thể quá xuề xòa.

 

Khương Thúy Hoa chuẩn cho cô bốn món: hai mươi quả trứng gà, mười cân bột ngô, hai cân bột mì trắng và hai cân thịt lợn.

 

Thịt lợn là do Liễu Nhân Nhân biếu nhà đẻ ăn Tết, Khương Thúy Hoa để dành cho Hoàng Tiểu Nguyệt mang biếu.

 

Chị dâu cả và chị dâu hai ý kiến gì về việc , năm đầu tiên các chị về biếu Tết nhà đẻ cũng những món như .

 

Tuy nhiên, Khương Thúy Hoa đối với cô con dâu Hoàng Tiểu Nguyệt quả thực hài lòng từ tận đáy lòng.

 

Chưa đến của hồi môn phong phú Hoàng Tiểu Nguyệt mang về.

 

Thời gian qua, Hoàng Tiểu Nguyệt chỉ tháo vát nhanh nhẹn mà còn thường xuyên mang đồ về nhà chồng, nào lương thực, nào rau dưa, cả thịt nữa.

 

Khương Thúy Hoa hiểu rõ, mấy thứ đều là do ông Hoàng Cùi thương con gái nên mới bảo con mang về nhà chồng ăn.

 

Khương Thúy Hoa cũng tiện chút biểu hiện gì, nên bà lén đưa cho Hoàng Tiểu Nguyệt mười đồng, bảo cô chuẩn thêm hai món đồ ông Hoàng Cùi thích.

 

Tổng cộng sáu món quà, đủ để nở mày nở mặt.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt mua cho cha chai rượu ngon và may cho ông bộ quần áo mới.

 

Hoàng Cùi thích uống rượu, ở quê cũng nấu rượu.

 

Mọi năm vụ thu hoạch chia lương thực xong, nhà sẽ tự nấu vài vò rượu.

 

Đến phiên chợ quê thì mang rượu đổi vật tư.

 

giờ dân làng đều ăn chung ở nhà ăn tập thể, lấy lương thực thừa mà nấu rượu?

 

Hơn nữa năm nay mất mùa, lương thực còn chẳng , càng nấu rượu.

 

Muốn uống rượu lên huyện mua.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

mua rượu ở Cung tiêu xã cửa hàng bách hóa đều cần phiếu.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt tiền nhưng phiếu, nghĩ nghĩ chỉ còn cách nhờ Liễu Nhân Nhân giúp.

 

Liễu Nhân Nhân bình thường cũng chẳng mua rượu.

 

Tuy nhiên trong nhà đúng là phiếu rượu, chỉ phiếu rượu.

 

Cả năm nay, Liễu Nhân Nhân chủ yếu lấy đồ từ hệ thống dùng, hoặc đổi vật tư với khác.

 

Rất ít khi Cung tiêu xã cửa hàng bách hóa mua sắm.

 

Thế nên trong nhà tích trữ nhiều phiếu, phiếu thịt, phiếu vải, phiếu đường, phiếu rượu... cái gì cũng .

 

Liễu Nhân Nhân ngẫm nghĩ bảo: "Không cần đổi chị, em đưa phiếu rượu cho chị, chị cứ cầm Cung tiêu xã mua là ."

 

Có phiếu thì mua đồ ở Cung tiêu xã hời hơn, giá cả trong đó tăng mấy.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt liền định mua hai tấm phiếu rượu của em chồng.

 

Có hai tấm phiếu rượu thôi mà, Liễu Nhân Nhân đời nào mặt dày thu tiền của chị dâu, hơn nữa ngày thường Hoàng Tiểu Nguyệt cũng cho cô rau ăn.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt cần phiếu rượu, Liễu Nhân Nhân tặng luôn là xong.

 

Đi dạo một vòng núi tìm măng đông.

 

Cuối cùng hai nhặt hai gùi củi khô xuống núi.

 

Cái lợi duy nhất của việc mùa đông tuyết là đốn củi tiện.

 

Thời gian trôi nhanh như bóng câu qua cửa sổ, thoắt cái hai ngày trôi qua, đến ngày 30 Tết.

 

Hôm nay cũng như năm, gia đình ba đón Tết tại nhà riêng.

 

Năm ngoái nhà Liễu Nhân Nhân ăn sủi cảo, năm nay cô định ăn lẩu cho đơn giản tiện lợi.

 

Buổi sáng, hai vợ chồng huyện một chuyến.

 

Phải mua sắm chút đồ, phiếu tích cóp trong nhà cũng khá nhiều, nên dùng cho hết kẻo để lâu quá hạn thì phí.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-145-mi-soi.html.]

Trời lạnh nên Liễu Nhân Nhân mang Cố Viêm Viêm cùng, gửi thằng bé bên nhà bà ngoại, cu cũng thích chơi với các chị họ.

 

Đạp xe lên huyện, hai thẳng đến Cung tiêu xã.

 

Chẳng cần nhà thiếu , phiếu nào sắp hết hạn cô dùng sạch sành sanh.

 

Mua hai cân đường đỏ, hai hộp bánh điểm tâm, bốn cân dầu hạt cải, một gói kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, một gói rong biển khô, một gói váng đậu khô.

 

Lại sang quầy thịt mua hai cân thịt ba chỉ, tiếc là mỡ lá, nếu Liễu Nhân Nhân còn định mua hai cân mỡ lá.

 

Dầu hạt cải và mỡ lá đều định mua cho Khương Thúy Hoa.

 

Cơm nước ở nhà ăn tập thể chẳng tí mỡ nào, mua cho ông bà bồi bổ.

 

Nhà Liễu Nhân Nhân thiếu dầu ăn lắm, đó cô đổi khá nhiều dầu đậu nành với Mã Tiểu Liên, đủ ăn mấy tháng.

 

30 Tết năm nay Cung tiêu xã bán tôm tươi cần phiếu, Liễu Nhân Nhân quyết đoán mua hai cân, thêm một con cá nữa.

 

Đi qua quầy bán giày dép quần áo, Cố Thành hỏi Liễu Nhân Nhân mua đôi giày da nhỏ để .

 

Tết năm nay Liễu Nhân Nhân may quần áo mới.

 

Cũng thiếu bông vải, chủ yếu là cô hai cái áo bông may từ năm ngoái vẫn còn mới, năm nay cần thiết may thêm.

 

Giày dép Liễu Nhân Nhân cũng định mua.

 

"Không cần , cho em hai đôi giày vải bông ." Liễu Nhân Nhân .

 

Ở quê giày da gì cũng bất tiện, hơn nữa Liễu Nhân Nhân thích giày vải hơn, tiện êm chân.

 

Khương Thúy Hoa khâu giày khéo, giày của cả nhà cô, kể cả Cố Viêm Viêm đều do bà tự tay .

 

Mùa hè hai đôi, mùa đông hai đôi, Liễu Nhân Nhân cung cấp vải và bông cho bà.

 

Tuy nhiên khâu giày là việc vất vả.

 

Liễu Nhân Nhân định mua giày cho , cô ngó nghiêng ở quầy hàng.

 

Thấy ưng ý một đôi giày cao su lót bông màu xanh quân đội, giày chắc chắn, trời lạnh chắc chắn ấm.

 

Liễu Nhân Nhân chọn mua một đôi cho Khương Thúy Hoa.

 

Giày giải phóng cũng mua hai đôi, loại nam, mua cho Cố Thành và Liễu Lai Phúc.

 

Thời mua giày cần phiếu công nghiệp, một đôi giày cần hai tấm phiếu, Liễu Nhân Nhân mua ba đôi trả sáu tấm phiếu công nghiệp.

 

Cố Thành lương cao, tích cóp cả năm, phiếu công nghiệp trong tay Liễu Nhân Nhân cả xấp dày.

 

Cô đếm sáu tấm phiếu đưa cho bán hàng.

 

Người bán giày xấp phiếu tay Liễu Nhân Nhân mà mắt tròn mắt dẹt.

 

Cuối cùng, cô mua thêm cho Cố Thành mấy bao t.h.u.ố.c lá loại ngon.

 

Trong nhà trẻ con nên Cố Thành ít khi hút t.h.u.ố.c ở nhà.

 

cũng là lãnh đạo, khi xã giao bên ngoài ít nhiều cũng hút vài điếu.

 

Trong nhà chuẩn sẵn cho mấy bao t.h.u.ố.c ngon.

 

"Em còn mua gì nữa ?" Liễu Nhân Nhân sang hỏi chồng, tay vẫn còn ít phiếu dùng hết.

 

Nhất thời cô cũng chẳng nên mua gì.

 

Trong nhà trữ khá nhiều đồ ăn vặt, Cố Viêm Viêm còn nhỏ ăn chẳng bao nhiêu, Liễu Nhân Nhân thì quá hảo ngọt.

 

Nên đồ ăn vặt cần mua thêm.

 

Cố Thành quanh, ánh mắt dừng ở quầy bán mì sợi.

 

Thời mì sợi là lương thực tinh, giá rẻ, còn cần phiếu gạo.

 

"Em thích ăn mì mà? Mua ít mì sợi về , đỡ công mỗi nhào bột cán mì." Anh .

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Thỉnh thoảng Cố Thành vắng nhà, Liễu Nhân Nhân lười nấu cơm đúng là ăn mì sợi thật.

 

Bảo là thích thì cũng hẳn, chủ yếu là vì tiện lợi, đỡ tốn công.

 

Hơn nữa cô lấy trộm mì từ hệ thống chứ tự cán .

 

 

Loading...