Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 153: Móng giò

Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:05:16
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu Nhân Nhân ngượng ngùng đáp: "... Trong nhà vẫn còn vải, mỗi tháng Cố Thành cũng định mức phiếu vải, quần áo thể may thêm ạ."

 

Không phiền chị dâu hai nghỉ ngơi, Liễu Nhân Nhân tặng đồ xong liền về.

 

Cũng thật trùng hợp, chị dâu hai Liễu sinh con buổi trưa.

 

Đến tối, Liễu Nhân Nhân tin con dâu của Lý Xuân Phương cũng sinh.

 

Nhớ đến việc Lý Xuân Phương ngày thường giúp đỡ , hồi cô ở cữ bà cũng mang biếu mấy con cá trắm để lợi sữa.

 

Liễu Nhân Nhân quyết định ngày mai sẽ mua thêm cái móng giò về biếu Lý Xuân Phương.

 

Hôm , Liễu Nhân Nhân ăn sáng xong, chuẩn hai mươi quả trứng gà và một con thỏ mang lên huyện.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

biếu xén nên trứng gà trong nhà tiêu hao khá nhiều, chẳng còn dư mấy để mang đổi đồ.

 

Còn về phần thỏ, nhà Liễu Nhân Nhân mỗi tháng ăn hết một con.

 

Trong nhà chỉ còn hai mươi con thỏ, nhưng quy mô nuôi thỏ trong thôn hiện tại khá lớn.

 

Trước đây cô cho sinh viên Giang mượn hơn chục con thỏ giống, bên đó giữ để tiếp tục nhân giống nên trả.

 

sinh viên Giang hứa, mỗi tháng sẽ biếu cô một con thỏ trưởng thành coi như trả nợ.

 

Liễu Nhân Nhân đồng ý, một cô vốn dĩ cũng nuôi quá nhiều thỏ, như cũng đỡ việc.

 

Trong thôn cũng nhà khác nuôi thỏ, nhưng đa là nuôi để ăn hoặc mang đổi chút lương thực.

 

Hiện tại thời tiết khô hạn, rau dại núi mọc ít hơn năm ngoái nhiều.

 

Cho nên nuôi thỏ quy mô lớn ngày càng khó khăn.

 

Nhà Liễu Nhân Nhân thì đỡ hơn, cô tích trữ mấy bao tải rau dại phơi khô, hệ thống để lấy đồ ăn, nên lo vấn đề thức ăn cho thỏ.

 

Đến huyện thành, Liễu Nhân Nhân xách đồ đến nhà bác Chu .

 

Bác Chu nên thường ở nhà.

 

Quả nhiên, khi Liễu Nhân Nhân đến nơi thì thấy bác Chu đang vá áo trong sân.

 

"Bác Chu ạ." Liễu Nhân Nhân xách giỏ bước .

 

"Nhân Nhân đấy !" Mỗi thấy Liễu Nhân Nhân, bác Chu cứ như thấy Thần Tài .

 

Không còn cách nào khác, do ảnh hưởng của hạn hán năm ngoái, vật tư cung cấp cho Cung tiêu xã huyện ngày càng ít.

 

Lương thực thiếu, thịt cũng ít, bất cứ đồ ăn gì chỉ lượng ít mà còn hạn chế mua.

 

Mấy tháng nay, cuộc sống của dân huyện lỵ cũng chẳng dễ dàng gì.

 

Nghe năm nay hạn hán, chỉ ở nông thôn mà trong thành phố lòng cũng hoang mang.

 

Nói nghiêm trọng hơn, hiện tại gì quan trọng bằng lương thực.

 

Bác Chu giờ chỉ mong ngóng Liễu Nhân Nhân lên huyện, tiếc là cô đến nhiều.

 

Liễu Nhân Nhân : "Bác ơi, cháu mang đến hai mươi quả trứng gà và một con thỏ ạ."

 

Cũng chẳng cần hỏi xem bác Chu lấy , giờ chỉ cần là đồ ăn thì ai mà chả nhận.

 

Huống hồ là trứng gà và thịt thỏ.

 

Bác Chu cau mày: "Nhân Nhân , dạo ít trứng thế cháu?"

 

Trước mỗi lên huyện Liễu Nhân Nhân đều mang bốn năm chục quả trứng, chỉ hai mươi quả.

 

Liễu Nhân Nhân đáp: "Trong nhà mấy họ hàng mới sinh em bé, trứng gà phần lớn mang biếu ạ, cháu sẽ mang nhiều hơn cho bác."

 

"Ra là thế." Bác Chu thầm thở phào nhẹ nhõm, bà cứ tưởng Liễu Nhân Nhân tìm mối khác nên đổi đồ với bà nữa.

 

Bác Chu đưa cho Liễu Nhân Nhân một khúc vải bông, một cái kéo, một cái bát tô lớn và hai chiếc áo ba lỗ màu trắng.

 

Áo ba lỗ là loại cho nam, tuy là hàng nhưng chỉ một vết đen nhỏ bằng móng tay ở cổ áo, ảnh hưởng gì đến việc mặc.

 

Liễu Nhân Nhân định mang về cho cha Liễu Lai Phúc mặc.

 

Cố Thành mấy cái nên cần để cho .

 

Đổi đồ xong, Liễu Nhân Nhân ghé qua căn nhà ở khu tập thể một lát.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-153-mong-gio.html.]

Cô xới đất trong sân lên, rải hạt giống rau tề thái xuống.

 

Liễu Nhân Nhân ít lên huyện, trồng loại rau dại dễ sống, đỡ tốn công chăm sóc.

 

Làm xong việc cũng tầm 10 giờ, Liễu Nhân Nhân đeo gùi về nhà.

 

Vào mùa vụ, trâu bò trong thôn đều đồng cày bừa, xe bò chở lên huyện.

 

Liễu Nhân Nhân chỉ thể cuốc bộ về.

 

Cũng may đồ đổi từ chỗ bác Chu nặng, đeo lưng tốn sức lắm.

 

Lát nữa gần về đến nhà, cô lấy thêm vật tư từ hệ thống .

 

Dọc đường , cảnh vật hai bên đường, tâm trạng Liễu Nhân Nhân ngày càng nặng nề.

 

Mọi năm tầm hoa nở liễu xanh, khắp núi đồi tràn ngập sắc xuân, cũng bừng bừng sức sống.

 

hiện tại, khắp nơi bao trùm một vẻ tiêu điều, xơ xác.

 

Thiên nhiên dường như mất sức sống, cảnh tượng xanh tươi, chim hót hoa thơm ngày xưa còn.

 

Thay đó là cỏ cây khô héo, sông ngòi cạn kiệt, mất sinh khí.

 

Thấp thoáng thể thấy mặt đất khô nứt nẻ.

 

Liễu Nhân Nhân thở dài, cứ đà thì trong thôn thiếu nước là cái chắc.

 

Chỉ tình hình năm nay sẽ nghiêm trọng đến mức nào.

 

Gần về đến nhà, Liễu Nhân Nhân lấy từ hệ thống hai cái móng giò, một nải chuối, năm cân bột mì trắng và năm cân gạo tẻ.

 

Về nhà cất bớt đồ đạc .

 

Liễu Nhân Nhân lấy giỏ đựng hai cái móng giò, hai mươi quả trứng gà, hai cân bột mì và nửa nải chuối.

 

Một cái móng giò và hai mươi quả trứng là quà đáp lễ cho Lý Xuân Phương.

 

Cái móng giò còn và hai cân bột mì là biếu Khương Thúy Hoa.

 

Hôm qua mang khá nhiều đồ sang nhà đẻ tẩm bổ cho chị dâu hai, hôm nay cần mang nhiều nữa.

 

Khương Thúy Hoa hiện tại cũng , ở nhà chăm con dâu ở cữ, tiện thể trông nom mấy đứa cháu.

 

Bà cũng lớn tuổi , nếu việc gì quan trọng thì cần đồng kiếm công điểm nữa.

 

Nhà đông trẻ con, Khương Thúy Hoa chỉ cần ở nhà trông cháu là .

 

Cố Viêm Viêm đang ở bên nhà bà ngoại chơi cùng mấy chị họ.

 

Mang nửa nải chuối sang, Liễu Nhân Nhân chia cho lũ trẻ ăn.

 

Bốn đứa trẻ, khéo mỗi đứa hai quả, đứa nào cũng tít mắt khi chia phần.

 

"Con tiêu tiền tiết kiệm chút, hoa quả đắt đỏ thế , thà mua hai cân lương thực còn hơn." Khương Thúy Hoa mà xót ruột.

 

"Cũng ngày nào cũng ăn ." Liễu Nhân Nhân xòa, lảng sang chuyện khác, "Mẹ, con mua móng giò đây."

 

Khương Thúy Hoa "ô" lên một tiếng, mừng rỡ : "Tốt quá , để hầm canh móng giò đậu nành cho chị hai con ngay đây, con ..."

 

Nhắc đến chuyện , Khương Thúy Hoa rầu rĩ: "Chị hai con chẳng tí sữa nào, sáng nay thằng cháu nội đói ngằn ngặt, cuối cùng hết cách sang nhà trưởng thôn xin sữa đấy."

 

May mà con dâu trưởng thôn sữa, nếu bà cũng chẳng .

 

Đứa bé mới sinh mà bắt uống nước cơm thì tội nghiệp quá.

 

Cũng ăn xong canh móng giò, chị dâu hai sữa về .

 

Nếu vẫn ...

 

Thì đành cho cháu nội uống nước cơm .

 

Thời buổi ai cũng ăn đủ no.

 

Con dâu trưởng thôn sữa cũng chẳng nhiều, chỉ đủ cho đứa trẻ mới sinh b.ú dặm thêm chút đỉnh.

 

Chứ thì nuôi nổi hai đứa trẻ cùng lúc.

 

Bà cũng ngại sang xin sữa mãi.

 

 

Loading...