Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 160: Chuyện đêm khuya

Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:05:23
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Thành như thật: "Đàn ông là giữ lời, rèn từ bé."

 

Liễu Nhân Nhân lườm một cái, thầm nghĩ thằng bé mới một tuổi rưỡi thì cái gì.

 

Chiều nay phát hiện con mồi trong bẫy.

 

Tuy nhiên điều đó nghĩa là núi thực sự lợn rừng.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Cố Thành suy tính : "Sáng mai lên xem nữa."

 

Chiều nay thấy lợn rừng, nếu sáng mai vẫn thì cơ bản thể khẳng định trong hang lợn.

 

Nếu lợn thì thể nào cả ngày cả đêm ngoài kiếm ăn.

 

Tuy nhiên lợn rừng nghĩa là thú khác.

 

Cố Thành thêm: "Dạo em đừng lên núi nữa, để thêm vài xem xét kỹ lưỡng , nếu núi thật sự thú dữ thì lúc đó em hãy ."

 

Mấy ngày tới sẽ dậy sớm chạy bộ lên núi kiểm tra, về về cũng mất bao nhiêu thời gian.

 

"Em ." Liễu Nhân Nhân , "À đúng , hôm nay trưởng thôn đến tìm đấy, bác bảo nhờ dẫn dân làng lên núi săn thú, bác lo năm nay mất mùa nên kiếm ít thú rừng đổi lương thực."

 

Thực Liễu Nhân Nhân lo, cô sợ ruộng khoai lang núi phát hiện.

 

Cố Thành sững : "... Để hôm nào bàn với trưởng thôn xem ."

 

Liễu Nhân Nhân ngạc nhiên: "Anh định dẫn dân làng săn thật , nhưng mà..."

 

Ngập ngừng một chút, cô tránh : "Em vất vả lắm mới trồng đám khoai lang, nếu phát hiện chắc chẳng còn củ nào."

 

Cô thấy bực , ngờ chỉ trồng ít khoai núi mà cũng nơm nớp lo sợ.

 

Cố Thành cân nhắc: "Trưởng thôn đích mở lời, cũng thể nể mặt bác . Lúc nào rảnh dẫn họ lên núi dạo một vòng, cũng chắc thú ."

 

Dân làng đa phần kinh nghiệm, cũng sẽ mạo hiểm đưa họ rừng sâu, dù an vẫn là hết.

 

Liễu Nhân Nhân "ừ" một tiếng, quên dặn dò: "Đừng ngọn núi hôm nay em nhé?"

 

Trong thôn nhiều núi, nhất thiết đúng ngọn núi cô trồng khoai.

 

Cố Thành gật đầu: "Sẽ chỗ đó ."

 

Chỗ Liễu Nhân Nhân chọn thực , núi rừng tùng, chẳng ai lên đó đào rau dại gì.

 

Thực vật đơn điệu, đến thú rừng cũng chẳng chọn nơi đó tổ.

 

Về việc tại lợn rừng xuất hiện, chỉ thể là sự cố hi hữu.

 

Nghe , Liễu Nhân Nhân yên tâm hẳn.

 

Đêm đến, Liễu Nhân Nhân rúc lòng chồng, hai tay sờ soạng eo , cuối cùng kết luận: "Anh gầy ?"

 

Vòng eo đàn ông săn chắc, bụng chút mỡ thừa, sờ cứng ngắc.

 

Không như cô... Liễu Nhân Nhân cũng gầy nhưng cô cố tình kiểm soát cân nặng, ngày thường dám ăn nhiều thịt, đồ ngọt.

 

Cố Thành thì khác, ăn khỏe nhưng ăn bao nhiêu cũng béo.

 

Liễu Nhân Nhân mà phát thèm.

 

Bàn tay to của Cố Thành siết chặt lấy cô, đáp qua loa: "Không , em nghĩ nhiều ."

 

Liễu Nhân Nhân lườm , rõ ràng tin, cô nghi ngờ đang giấu chuyện gì đó...

 

Lại nhớ đến chuyện xảy núi hôm nay, Liễu Nhân Nhân nhướng mày hỏi: "Này... chẳng xuất ngũ ?"

 

Nếu xuất ngũ, tại Cố Thành vẫn thể mang theo s.ú.n.g bên ?

 

Hai sống chung sớm tối, thực Liễu Nhân Nhân sớm phát hiện bí mật của , chỉ là vẫn để trong lòng hỏi.

 

Cố Thành "ừ" một tiếng, lát mới : "Là xuất ngũ, nhưng chỉ là tạm thời thôi."

 

Trước đó thương cần tĩnh dưỡng một thời gian, ... nhận nhiệm vụ chuyển ngành về địa phương một thời gian.

 

"Tạm thời?" Liễu Nhân Nhân kinh ngạc, "Ý ?"

 

Tạm thời xuất ngũ, thì ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-160-chuyen-dem-khuya.html.]

Cố Thành trầm ngâm: "Anh thể nhiều với em , chỉ thể là, qua một thời gian nữa, khả năng cao sẽ quân ngũ."

 

Liễu Nhân Nhân ngỡ ngàng: "Quay nhập ngũ tiếp á?"

 

Cố Thành gật đầu.

 

Liễu Nhân Nhân "" một tiếng, hỏi thêm nữa.

 

... tâm trạng tránh khỏi phức tạp. Tuy sự nghiệp của Cố Thành đến lượt cô xen , nhưng vợ chồng một hồi, cô cũng thể chuyện gì cũng mù tịt chứ?

 

Cố Thành thấy sắc mặt cô , giọng dịu dàng: "Nhân Nhân, đợi về đơn vị, em và Viêm Viêm theo quân cùng nhé?"

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Cô ở thôn Liễu gia hơn hai năm , nếu rời đúng là chút nỡ.

 

Liễu Nhân Nhân lí nhí hỏi: "Bao giờ... về đơn vị?"

 

Cố Thành: "Khoảng một năm nữa."

 

Anh cũng chắc chắn.

 

Liễu Nhân Nhân thở phào: "Thế để hẵng tính, em sẽ suy nghĩ."

 

"... Được." Trong lòng Cố Thành cũng rối bời, một mặt chắc chắn xa vợ con.

 

Mặt khác, điều kiện trong quân ngũ gian khổ, nỡ để họ theo chịu khổ.

 

Có lẽ tin tức ảnh hưởng, đêm đó Liễu Nhân Nhân hiếm khi mất ngủ.

 

Hôm tỉnh dậy trời sáng rõ.

 

Liễu Nhân Nhân nheo mắt quanh.

 

Trên giường chỉ Cố Viêm Viêm đang chổng m.ô.n.g tự chơi một .

 

Cố Thành ở đó...

 

Liễu Nhân Nhân đồng hồ, 7 giờ.

 

Bế Cố Viêm Viêm ngoài, thấy Cố Thành .

 

Nhớ chuyện Cố Thành hôm qua, chắc lên núi kiểm tra bẫy .

 

Cũng từ lúc nào.

 

Liễu Nhân Nhân vệ sinh cá nhân bữa sáng, thời gian còn nhiều.

 

Bữa sáng đơn giản, bánh bột ngô, cháo gạo tẻ.

 

Chiên ba quả trứng ốp la, gắp thêm đĩa dưa muối nhỏ.

 

Làm xong bữa sáng lâu thì Cố Thành từ núi về, hôm nay một .

 

Anh cõng một cái gùi to, vai còn vác một con lợn rừng nhỏ.

 

Liễu Nhân Nhân sững mừng rỡ: "... Dính bẫy ạ?"

 

"Ừ." Trong gùi còn một con nữa, Cố Thành ném hai con lợn nhỏ xuống sân, , "Chắc mới dính bẫy sáng nay thôi, lúc đến hai con còn giãy giụa, c.h.ế.t."

 

Đương nhiên cuối cùng cả hai đều giải quyết gọn.

 

Thế là cả nhà lợn rừng đều Cố Thành tóm gọn.

 

Hai con lợn nhỏ to lắm, cộng cũng chỉ hai trăm cân.

 

Liễu Nhân Nhân hỏi : "Hai con tính ? Lại thịt muối ạ?"

 

Lợn c.h.ế.t, thịt vẫn còn tươi nguyên.

 

Cố Thành bảo: "Hai con mang lên huyện đổi lương thực."

 

Hôm nay , tiện thể mang luôn.

 

Anh cách xử lý thì Liễu Nhân Nhân cũng can thiệp.

 

Vừa cô cũng ngán thịt muối .

 

 

Loading...