Sáng sớm hôm , Cố Thành lên núi một chuyến, gặp lợn rừng nữa nên xuống núi tay . Liễu Nhân Nhân bắt Cố Thành ăn no mới cho , gói đồ ăn cho mang theo nữa, dù mang chắc cũng cho khác.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt qua mấy ngày. Qua quan sát, Cố Thành xác nhận khu vực núi nơi Liễu Nhân Nhân trồng khoai lang quả thực thú dữ lớn. Mấy buổi sáng nay chỉ bắt hai con gà rừng, thấy gì bất thường. Như Liễu Nhân Nhân thể yên tâm lên núi chăm sóc ruộng khoai. Đó là một tin . Chỉ điều, thời tiết vẫn oi bức khô hạn, lấy một giọt mưa.
Hôm nay đúng mùng một, Liễu Nhân Nhân cứ cảm thấy quên chuyện gì đó nhưng nhất thời nhớ . Cô cũng băn khoăn lâu, việc gì đến tay thì . Mãi cho đến khi sinh viên Giang tìm đến, Liễu Nhân Nhân mới sực nhớ...
Cô từng hứa với , mỗi tháng ngày mùng một sẽ giúp mua 20 cân lương thực thô. Hôm nay đúng hẹn, khí trong thôn càng lúc càng căng thẳng, sinh viên Giang đợi nữa tự tìm đến tận nơi.
Mấy hôm nay Liễu Nhân Nhân lên huyện nên mua lương thực. đến , cô cũng thể để về tay . Ngẩn một lúc, Liễu Nhân Nhân mỉm : "Xin nhé, mấy nay bận quá lên huyện mua . Nếu cần gấp... chồng mấy hôm lĩnh ít lương thực, chia cho 20 cân lương thực thô nhé?"
Cách cũng . Chuyện đổi lương thực với sinh viên Giang, Liễu Nhân Nhân cho ai , chắc chắn cũng kín miệng. Vừa , cuộc giao dịch thần quỷ mà xong xuôi.
"Cảm ơn đồng chí Liễu." Sinh viên Giang từ chối, đúng là đang gấp, nếu chẳng đường đột chạy đến tìm cô. Sớm cầm lương thực trong tay mới yên tâm. Tiền cũng mang đủ .
Liễu Nhân Nhân: "..."
Được , bảo sinh viên Giang đợi một lát, cô nhà lấy lương thực. Cô cân cho 20 cân bột ngô. Như thỏa thuận, sinh viên Giang đưa cô 60 đồng. Chỉ 20 cân bột ngô mà lấy nhiều tiền thế, Liễu Nhân Nhân cũng thấy ngại.
Nghĩ ngợi một chút, Liễu Nhân Nhân đưa thêm cho mười quả trứng gà. Dạo mấy con gà mái nhà cô đẻ đều, ngày nào cũng nhặt năm sáu quả. Nhà ba , dù mỗi ngày ăn một quả thì một tháng cũng dư bảy tám chục quả. Trừ những lúc đổi cho thím Chu, phần lớn cô đều đem biếu. Sinh viên Giang sống một ở điểm thanh niên trí thức, nuôi gà, chắc chắn thiếu chất.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Sau khi sinh viên Giang về, trời vẫn còn sớm, mới hơn 8 giờ một chút. Ở nhà rảnh rỗi, Liễu Nhân Nhân gửi Cố Viêm Viêm sang nhà đẻ xách giỏ lên núi, định thăm ruộng khoai lang. Từ lúc gieo đến giờ cô mới lên đó một . Cũng may ruộng khoai gần sông, đất ẩm nên cần tưới thường xuyên. Chỉ là cỏ dại mọc nhiều, thời t.h.u.ố.c diệt cỏ, nếu nhổ bớt thì năng suất sẽ kém.
Cô cũng rủ Hoàng Tiểu Nguyệt cùng. Có lẽ lợn rừng dọa sợ nên dạo nhắc đến chuyện lên núi là chị dâu lảng tránh. Liễu Nhân Nhân ép, một càng tự do. Không ngoài, cô cũng cần mang cơm theo.
Một giờ , Liễu Nhân Nhân đến nơi. Trên núi cây cối râm mát, cành lá che kín ánh mặt trời. Gió nhẹ thổi hiu hiu mang theo mát, dễ chịu hơn hẳn chân núi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-165-nam-tung-nhu.html.]
Ruộng khoai lang cỏ mọc um tùm, Liễu Nhân Nhân chỉ chọn nhổ những cây cỏ lớn, còn kệ. Hai ba mẫu đất, một cô xuể.
Chẳng mấy chốc đến trưa, Liễu Nhân Nhân bên bờ sông nghỉ ngơi, mua hai cái bánh bao thịt từ hệ thống ăn trưa. Dòng sông dường như ảnh hưởng bởi hạn hán, nước vẫn mấp mé bờ, cỏ cây xung quanh xanh tràn trề sức sống.
Ăn xong, cô tiếp tục nhổ cỏ. Làm một tiếng buổi chiều thì phát hiện một bãi cỏ trống mọc đầy rau dại tươi non. Liễu Nhân Nhân bỏ dở việc nhổ cỏ, chạy sang đào rau. Chỗ vắng nên rau dại mọc nhiều vô kể. Cô đào say sưa, chừng năm sáu cân rau.
Thấy trời còn sớm, Liễu Nhân Nhân định về thì bất ngờ phát hiện trong bụi rậm chất đầy những quả trứng màu xanh lục!
Liễu Nhân Nhân giật !
Trứng nhỏ hơn trứng gà nhà một vòng. Nhìn qua là trứng gà rừng. Cô mừng sợ, thầm nghĩ chỗ chắc nhiều gà rừng lắm, đống trứng ước chừng đến 50-60 quả. Liễu Nhân Nhân cẩn thận nhặt trứng bỏ giỏ, đếm đúng 58 quả. Thu hoạch ngoài mong đợi khiến cô vui.
Chuyện vui nối tiếp chuyện vui, đường về, Liễu Nhân Nhân phát hiện một vạt nấm Tùng Nhũ (nấm gan bò) vàng ươm ở chỗ râm mát. Nấm cây nào cây nấy mập mạp, màu sắc tươi rói. Mắt Liễu Nhân Nhân sáng rực lên, năm nay cô hái bao nhiêu nấm rừng, chứ đừng là loại nấm ngon thế .
Đã thấy thì dĩ nhiên thể bỏ qua. Dù muộn, cô vẫn đặt giỏ xuống, bắt đầu hái nấm. Chỗ nấm hái hết cũng tầm hai ba cân. Thế là lắm , nấm Tùng Nhũ vốn khó tìm, cả ngọn núi cây tùng mà nấm mọc ít. Liễu Nhân Nhân lượn quanh một vòng thấy thêm cây nào nữa mới xách cái giỏ đầy ắp xuống núi.
Về nhà cất bớt đồ ngon, đó cô xách một giỏ rau dại, 20 quả trứng gà rừng và một nửa nấm sang nhà đẻ đón Cố Viêm Viêm.
"Lợn con còn bé, ăn hết bao nhiêu rau , con cần ngày nào cũng đưa sang thế ." Khương Thúy Hoa thấy con gái mang rau dại sang, lầm bầm.
Liễu Nhân Nhân : "Ăn hết thì phơi khô để dành ạ, ít nữa rau núi cũng hiếm đấy."
Nói xong, cô dặn: "Mẹ, đáy giỏ đồ , nhẹ tay chút nhé."