Việc nên chậm trễ. Liễu Nhân Nhân thuận miệng hỏi: "Có cần em giúp ? Nhà đang xe đạp."
Hoàng Tiểu Nguyệt ngại: "Có bất tiện em?" Một chị bộ về cũng , chỉ lâu.
"Có gì mà bất tiện, em ở nhà cũng rảnh mà." Liễu Nhân Nhân . Hơn nữa... cô chợt nhớ : "Tiện thể em đổi thêm với chú Hoàng hai cân mật ong nữa."
Mấy cân mật ong dùng ướp thịt gần hết . Trong nhà mật ong để pha nước uống đãi khách .
Hoàng Tiểu Nguyệt : "Đổi chác gì, hai cân mật thôi mà, để chị bảo cha biếu em."
"Thế ." Hai cân mật ong đổi sáu cân bột ngô đấy, Liễu Nhân Nhân lấy .
Trời đang nắng gắt nên hai hẹn tầm 3 giờ rưỡi chiều mới . Liễu Nhân Nhân dỗ Cố Viêm Viêm ngủ trưa, đến giờ hẹn thì gửi con sang nhà đẻ đèo Hoàng Tiểu Nguyệt .
Đạp xe nhanh, đầy nửa tiếng đến làng Song Khê. Cũng như làng Liễu, ở đây cũng hạn hán, may mà sông ngòi nhiều nên vẫn đủ nước tưới. Dọc đường thấy dân làng đang tấp nập gánh nước.
Hoàng Tiểu Nguyệt chạy đồng tìm cha , nhưng đội trưởng đội sản xuất bảo hôm nay ông Hoàng Cùi xin nghỉ. Ông là chăm chỉ, ít khi nghỉ . Hoàng Tiểu Nguyệt tưởng cha ốm, vội chạy về nhà thì thấy cửa khóa then cài.
Liễu Nhân Nhân an ủi: "Chắc chú việc ngoài thôi."
Hoàng Tiểu Nguyệt lắc đầu, bớt lo lắng hơn: "Cha chị chắc chắn lên núi nhà chăm ruộng khoai ."
Trong nhà chỉ một , ruộng khoai lang cách một thời gian dọn dẹp, ông đành xin nghỉ để lên núi. Hoàng Tiểu Nguyệt chìa khóa, cũng chỗ giấu trứng và mật ong, nhưng đến đây , cô vẫn gặp cha một chút. Thế là cô rủ Liễu Nhân Nhân lên núi xem ruộng khoai luôn thể.
"Cũng ." Liễu Nhân Nhân vội về.
Hai để xe đạp , bộ lên núi nhà. Trên đường , Hoàng Tiểu Nguyệt còn dẫn cô một rừng trúc, đào đầy một gùi măng.
Hoàng Tiểu Nguyệt hào hứng: "Làng Song Khê tuy hẻo lánh nhưng thổ sản núi nhiều lắm."
Cô kể lể, làng đẻ tuy đất trồng trọt kém nhưng dựa núi rừng, chịu khó một chút thì bao giờ c.h.ế.t đói. Không như làng Liễu, núi tí gì là tranh cướp sạch. Liễu Nhân Nhân mà thèm, tiếc là Hoàng Tiểu Nguyệt lấy chồng, nếu cô cũng mặt dày sang đây kiếm ăn ké.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-168-rau-khoai-lang.html.]
Gùi măng nặng bốn năm mươi cân, Hoàng Tiểu Nguyệt giấu tạm bụi rậm ven đường, lát về sẽ lấy.
Khi đến ruộng khoai, quả nhiên thấy ông Hoàng Cùi đang tưới nước, sửa sang dây leo. Liễu Nhân Nhân kỹ, khoai gieo hơn bốn tháng, dây leo xanh phủ kín mặt đất. Tầm một hai tháng nữa là thu hoạch . Một mẫu khoai ít nhất cũng cả tấn củ.
"Cha!" Hoàng Tiểu Nguyệt gọi to.
"...Ơ, con đến đấy ." Ông Hoàng Cùi ngẩng lên, thấy con gái thì hiền lành.
Hoàng Tiểu Nguyệt ngạc nhiên: "Cha, đất củ nứt kìa?"
Ông Hoàng Cùi gật đầu vui vẻ: " củ còn bé lắm... Đợi gần tháng nữa mới dỡ ." Ông tính lúc nào thu hoạch sẽ mang sang làng Liễu cho con gái mấy gùi.
Hoàng Tiểu Nguyệt thèm khoai, cô lớn lên ở đây ăn khoai đến phát ngán . Cô đang tính dùng khoai đổi lấy gạo và bột mì.
Mùa dây khoai , thể ngắt lá cho lợn ăn. Ông Hoàng Cùi ngắt một gùi lá khoai mang về cho lợn, tiện bảo con gái mang một ít về cho nhà chồng. Ông bên làng Liễu rau dại cũng hiếm.
Hoàng Tiểu Nguyệt từ chối ngay. Không khách sáo, mà là mùa trong làng khoai mới gieo, gì lá thế ? Mang về chẳng khác nào lạy ông ở bụi , khai nhà trồng chui khoai lang. Chuyện càng ít càng .
Tuy nhiên, cô sang hỏi Liễu Nhân Nhân lấy ít lá về cho gà ăn . Nhà Liễu Nhân Nhân ở biệt lập, mang về cũng ai để ý, bỏ thì phí.
Liễu Nhân Nhân nghĩ ngợi ngắt một nắm lá khoai non...
"Đủ em?" Hoàng Tiểu Nguyệt hỏi, "Cứ hái thêm , đừng ngại, thứ đáng gì ."
Liễu Nhân Nhân mỉm : "Đủ chị, chỗ lá khoai tối nay em xào ăn, đủ một bữa ."
"...Xào ăn á?" Hoàng Tiểu Nguyệt kinh ngạc, "Lá khoai lang mà cũng xào ăn ?"
Không chỉ cô mà cả ông Hoàng Cùi cũng trố mắt. Ở quê, dây khoai lá khoai để cho lợn, thấy ăn bao giờ.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Liễu Nhân Nhân đáp tỉnh bơ: "Đương nhiên là , lợn ăn thì ăn ? Năm ngoái em ăn mấy , mùi vị cũng tạm ."