Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 169: Bận rộn
Cập nhật lúc: 2025-12-05 00:09:39
Lượt xem: 51
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hoàng Tiểu Nguyệt cạn lời: “......”
Ngẫm thì thấy cũng lý, dù lá khoai lang chắc chắn độc, lát nữa xào lên ăn thử xem .
Ông Hoàng gật đầu, ông cũng nghĩ , trong lòng còn chút mong chờ. Nếu lá khoai lang mà ăn như rau, thì trong ruộng thể trồng nhiều lương thực hơn, bớt diện tích trồng rau xanh .
Xử lý xong ruộng khoai, mấy cõng gùi trở nhà ông Hoàng.
Về chuyện mật ong, vẫn quy tắc cũ: một cân lương thực tinh hoặc ba cân lương thực thô đổi một cân mật ong. Liễu Nhân Nhân mang theo sáu cân bột ngô, định đổi lấy hai cân mật.
Ông Hoàng Liễu Nhân Nhân và con gái quan hệ , cô là em chồng của con gái, đời nào ông chịu thu đồ của cô. Ông thẳng: “Tặng cho cháu đấy, dù bây giờ cũng chẳng ai đổi mật ong gì.”
Dân làng sắp chẳng còn cơm mà ăn, tự nhiên ai đổi mật ong – thứ đồ ăn vặt chỉ để ngọt miệng .
Liễu Nhân Nhân khéo léo từ chối: “Chú ... việc nào việc đó, nếu chú nhận, cháu ngại chẳng dám đến đổi nữa .”
Loại mật ong rừng nguyên chất chỉ cần bảo quản là để cả mấy năm. Mấy năm nay mùa màng thất bát thì đành chịu, nhưng ... chờ khi mưa thuận gió hòa, lúc đó bán mật ong vẫn muộn.
Thấy hai cứ đùn đẩy mãi, Hoàng Tiểu Nguyệt bên cạnh xen : “Cha , trong nhà còn thừa nhiều trứng gà ? Trời nóng thế trứng để lâu , Nhân Nhân cách đổi lương thực. Cha gom ít trứng cho bọn con mang , chờ đổi lương thực con mang sang cho cha. Còn về mật ong...”
Hoàng Tiểu Nguyệt ngừng một chút, tiếp tục : “Nhân Nhân, hai cân mật em cứ nhận lấy , coi như cảm ơn em giúp nhà chị đổi lương thực, đừng khách sáo nữa.”
Lời đến nước , Liễu Nhân Nhân cũng từ chối nữa. Sau cơ hội cô bù đắp cho họ là . Việc giúp đổi lương thực với cô chỉ là tiện tay, cần thù lao gì, ngày thường Hoàng Tiểu Nguyệt cũng giúp đỡ cô ít.
Nhà ông Hoàng đúng là nhiều trứng gà thật, ông gom 240 quả, nhờ Liễu Nhân Nhân đổi lương thực giúp. Chỗ cũng ngót nghét 30 cân.
Ông Hoàng dặn thêm: “Đổi bao nhiêu thì đổi, hết thì các con chia mà ăn.”
Hoàng Tiểu Nguyệt lấy chồng, ông sống một cũng chẳng dám ăn sang, để trứng hỏng thì phí.
Liễu Nhân Nhân lo chuyện đổi , chỉ sợ trứng gà dễ vỡ, đường xa sẽ hao hụt.
Biết cô lo lắng, Hoàng Tiểu Nguyệt vội giải thích: “Va đập nứt vỡ là chuyện bình thường, chắc chắn bắt em đền . Hơn nữa, cũng thể để em giúp công, đến lúc đó cha chị sẽ biếu em ít trứng, dù nhà cũng nhiều.”
“Thế thì cần , trứng nhà em ăn đủ .” Liễu Nhân Nhân , “...Thật , nếu chê phiền, thể cho em xin ít lá khoai lang, em thích ăn món đó lắm.”
Lá khoai lang thứ gì đáng giá. Ông Hoàng đồng ý ngay: “Lúc nào rảnh chú ngắt cho.”
Nếu lá khoai lang xào ăn thật, bản ông Hoàng cũng sẽ thường xuyên lên núi ngắt về ăn. Thời buổi đói kém, gì quan trọng bằng việc lấp đầy cái bụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-169-ban-ron.html.]
Trời còn sớm, Hoàng Tiểu Nguyệt chơi một lát cõng gùi cùng Liễu Nhân Nhân về thôn Liễu. Hai tay mà về tay xách nách mang: một gùi trứng gà, một gùi măng. Măng thì hai chia đôi. Liễu Nhân Nhân thích ăn măng tươi nên cũng khách sáo với chị dâu.
Lúc mặt trời xuống núi. Những săn hôm nay vẫn thấy về.
Liễu Nhân Nhân nấu cơm tối, tưới xong đám rau trong sân mà vẫn thấy bóng dáng ai xuống núi.
“Không xảy chuyện gì nữa.” Cả con rể và con trai út đều săn, bà Khương Thúy Hoa trong lòng nóng như lửa đốt. Liễu Nhân Nhân cũng bắt đầu thấy lo.
May mà khi trời tối hẳn, đoàn cuối cùng cũng xuống núi. Chân núi lúc náo nhiệt hẳn lên, đều đổ xô xem họ săn gì. Liễu Nhân Nhân để con ch.ó vàng nhỏ giữ nhà, bế Cố Viêm Viêm xem náo nhiệt.
“Cha ơi...” Nhìn thấy Cố Thành trong đám đông, Cố Viêm Viêm vùng vẫy tụt xuống khỏi . Đôi chân ngắn cũn cỡn chạy lon ton đến bên Cố Thành, ôm chặt lấy đùi đòi bế. Thằng bé thích cha bế.
Cố Thành dáng cao lớn, trong đám đông thoáng qua là thấy ngay. Liễu Nhân Nhân quan sát một lượt, thấy mới yên tâm.
Cố Thành dùng bàn tay to nhấc bổng Cố Viêm Viêm lên, chuyện với trưởng thôn Liễu Trường Toàn. Hôm nay săn thu hoạch khá : một con lợn rừng lớn và hai con dê núi. Ngoài còn gà rừng và thỏ hoang, cộng cũng hơn hai mươi con.
Quan trọng nhất là nhờ Cố Thành, đều bình an vô sự, chỉ hai trầy xước nhẹ ngoài da, đáng ngại. Trời nóng, thịt để lâu nên họ g.i.ế.c c.h.ế.t lợn và dê ngay mà trói , tuy nhiên chắc chúng cũng sống bao lâu nữa.
Hai bàn bạc cách xử lý thú săn . Tổng cộng 500 cân . Ý của Liễu Trường Toàn là mang ngay lên huyện đổi lương thực, nhưng trời tối muộn, kịp . Nếu thì đành xẻ thịt ướp muối, mang đổi .
Cố Thành trầm ngâm một lát : “Đi ngay tối nay , lát nữa cháu sẽ lên huyện một chuyến để xử lý thịt .”
Trời tối , thịt để qua đêm cũng hỏng, mang lên huyện đổi cho chuyên thu mua vật tư. Thịt là hàng hiếm, sáng mai là bán sạch ngay, đỡ mất công ướp muối.
Liễu Trường Toàn cầu còn , mừng rỡ : “Để chú gọi thêm mấy cùng cháu nhé?” Nhiều thú săn thế , một Cố Thành chắc chắn xoay xở nổi.
Cố Thành cũng định một , nhưng từ chối đề nghị gọi thêm lạ, chỉ : “Minh Viễn cùng cháu là .”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hai là đủ. Liễu Trường Toàn chuyện càng ít càng nên gật đầu đồng ý. Ông tin tưởng Cố Thành, lo nảy lòng tham. Số thú là do Cố Thành dẫn săn, hơn nữa... là công lớn nhất.
Lẽ Cố Thành chia một phần thịt. Anh ăn cơm ở nhà ăn tập thể nên Liễu Trường Toàn định chia thịt cho mang về. Cố Thành nhận, chỉ lấy hai con gà rừng. Thời kỳ đặc biệt, cũng cần tính toán chi li quá. Liễu Trường Toàn Cố Thành đang nhường nhịn cho dân làng, trong lòng thầm ghi nhớ ân tình .
Mệt mỏi cả ngày, Cố Thành về nhà ăn cơm tối .
“Tối nay đổi lương thực ?” Liễu Nhân Nhân hỏi, cô lo lắng, nếu đổi mà kịp ướp muối thì phí hoài. Cô sợ thịt lợn rừng sẽ hỏng mất.
“Chắc là thành vấn đề .” Cố Thành và vội mấy miếng hết cái bánh bột ngô, húp một ngụm canh.
Bữa tối, Liễu Nhân Nhân thịt kho tàu, rau lang xào tỏi và canh trứng gà.