Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 170: Quả nho
Cập nhật lúc: 2025-12-05 00:09:40
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Anh chẳng mệt là gì cả.” Liễu Nhân Nhân xót chồng. Sáng sớm tinh mơ khỏi nhà, lăn lộn núi cả ngày, về đến nơi kéo xe hàng huyện đổi lương thực. Đi bộ rạc cả cẳng.
Cố Thành giọng nhẹ nhàng: “Yên tâm, .”
Chỉ cần giúp bà con đổi lấy cái ăn, mệt một chút cũng . Cả nhà họ sống ở thôn , dân làng yên thì nhà họ mới bình an.
Cơm nước xong ấm chỗ, Cố Thành cửa. Xe đạp chở nổi 500 cân hàng, Cố Thành và Liễu Minh Viễn kéo xe cải tiến lên huyện. Chuyến cũng chẳng bao giờ mới về. Trước khi , Cố Thành dặn hai con cứ ngủ , đừng đợi cửa.
Màn đêm buông xuống, mấy năm nay hạn hán nên tiếng ếch nhái, côn trùng kêu cũng ít hẳn. Đêm khuya tĩnh mịch.
Không qua bao lâu, đang ngủ mơ màng thì Liễu Nhân Nhân đ.á.n.h thức. Cố Thành về. Cô đồng hồ, hơn 10 giờ đêm.
Bận rộn cả ngày, khuôn mặt Cố Thành lộ rõ vẻ mệt mỏi, quần áo lấm lem bụi đất và mồ hôi. Liễu Nhân Nhân đưa khăn mặt cho , hỏi: “Trên bếp lò nước ấm đấy, tắm , em xuống nấu cho bát mì nhé?”
Ánh mắt Cố Thành dịu : “Được.”
Lăn lộn cả ngày, đúng là đói meo .
Trời nóng, Cố Thành chẳng cần dùng nước ấm, dội gáo nước lạnh tắm ngay trong sân cho tỉnh . Anh thể lực nên lúc chỉ thấy oải. Còn Liễu Minh Viễn thì khác, theo một ngày, đường về mệt đến mức suýt bò đường. Liễu Nhân Nhân vườn ngắt nắm rau xanh, nhanh nhẹn nấu cho một bát mì trứng rau cải.
Đêm đó, hai vợ chồng ôm ngủ. Liễu Nhân Nhân rúc lòng , hỏi: “Đổi hết thú săn ?”
Cố Thành gật đầu: “Đổi hết sang lương thực , 2250 cân khoai lang khô.”
500 cân thịt là tính cả lông, xương, lòng, một cân thịt chỉ đổi bốn cân rưỡi khoai lang khô. Sở dĩ đổi hết sang khoai khô là theo yêu cầu của trưởng thôn Liễu, nếu đổi sang gạo ngô thì lượng chắc chắn ít hơn nhiều. Thời buổi đói kém chẳng kén chọn , cái ăn cho no bụng là lắm .
Liễu Nhân Nhân im lặng. 2250 cân khoai lang khô thì nhiều, nhưng chia cho cả cái thôn thì mỗi chẳng mấy cân.
Tuy nhiên còn hơn , trong thôn còn nuôi thỏ, cũng cách đổi lương thực. Trên núi còn rau dại... Vì thế trong thôn khổ thì khổ, nhưng trong thời gian ngắn cũng đến mức đứt bữa. Hơn nữa, theo ý của Liễu Trường Toàn, nếm quả ngọt , chắc chắn sẽ còn tổ chức săn tiếp.
Cố Thành để tâm lắm: “Chỉ là loanh quanh bìa rừng thôi, ông thì cứ .” nhiều , thú rừng chắc chắn sẽ ngày càng ít.
Liễu Nhân Nhân cân nhắc: “Em... nếu thì em lên núi trồng ít khoai lang.”
Trồng khoai lang tập trung một chỗ thực mạo hiểm. Nhỡ phát hiện thì mất trắng.
Cố Thành : “Hôm nào rảnh dẫn em lên núi trồng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-170-qua-nho.html.]
Nói thì , nhưng một tuần Cố Thành mới nghỉ một ngày, còn dẫn dân làng săn. Chờ rảnh thì chẳng đến bao giờ.
Liễu Nhân Nhân tính toán, nhất là tự trồng, cũng chẳng cần tìm chỗ kín đáo gì cho cam. Cứ như lúc đào rau dại tiện tay rải hạt giống rau ... Cứ trồng bừa , dù cô cũng chẳng nhiều thời gian chăm sóc. Còn thì trông chờ vận may, mọc bao nhiêu bấy nhiêu.
Liễu Nhân Nhân càng nghĩ càng thấy khả thi, cô lén tuồn khoai lang giống từ hệ thống cũng chẳng tốn kém gì.
Ngày hôm , Liễu Nhân Nhân theo Cố Thành lên huyện, mang theo nửa sọt trứng gà đổi lương thực. Trong thôn đổi một đợt lương thực nên đường , cô thấy sắc mặt bà con ai nấy đều tươi tỉnh hơn vài phần.
Lần cần đổi vật tư khác nên Liễu Nhân Nhân ghé chỗ thím Chu mà cõng sọt đến thẳng chỗ thím Lý. Nửa sọt trứng gà nặng hơn mười lăm cân. Trứng gà là hàng hiếm, ở chỗ thím Lý, một cân trứng đổi một cân lương thực tinh hoặc hai cân lương thực thô.
Hoàng Tiểu Nguyệt cần lương thực thô nên Liễu Nhân Nhân đổi lấy bột ngô. Thím Lý cân cho cô 32 cân bột ngô. Đổi xong, Liễu Nhân Nhân cõng lương thực về thẳng thôn.
Nửa sọt trứng còn , Liễu Nhân Nhân bán cho hệ thống, từ hệ thống mua 30 cân bột ngô. Thao tác như , cô còn lời cả trăm đồng chênh lệch giá. Nếu sợ nghi ngờ thì lợi dụng hệ thống để trao đổi vật tư mới là cách hời nhất.
Tổng cộng 62 cân bột ngô, Liễu Nhân Nhân nhắn Hoàng Tiểu Nguyệt tối đến lấy.
Nhớ thương vụ trồng khoai lang, buổi chiều Liễu Nhân Nhân xách giỏ lên núi. Lúc đào rau dại, thấy xung quanh vắng , cô liền đào hố vùi củ khoai xuống đất. Cô mua sẵn mấy xô nước để trong kho của hệ thống, lúc cần tưới thì lén lấy một ít. Có mọc thành cây khoai thì tùy ý trời.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt hai tháng trôi qua.
Thực tế tàn khốc, hai tháng nay trời vẫn lấy một giọt mưa. Tình trạng hạn hán ngày càng nghiêm trọng, đất đai nứt nẻ thành những rãnh sâu hoắm. Hoa màu gieo vụ xuân phần lớn mọc nổi, ít mọc lên thì lá cũng nắng thiêu khô quắt. Đồng ruộng khô cằn thế thì năm nay coi như mất trắng. Các thôn khác tình hình cũng chẳng khá hơn là bao. Năm nay... định mệnh là một năm yên .
Tháng Bảy đến, trời càng lúc càng nóng. Mặt trời nung đốt mặt đất thương tiếc, nóng đến mức phát điên.
Trong nhà, tay Liễu Nhân Nhân phe phẩy cái quạt nan liên tục mà mồ hôi vẫn túa . Thời tiết dù gì thì cũng ướt đẫm như tắm. Cô đồng hồ, hơn 5 giờ chiều mà bên ngoài mặt trời vẫn chói chang, như nướng chín cả mặt đất.
Cho Cố Viêm Viêm uống bát nước, trời nóng thế Liễu Nhân Nhân cho thằng bé sang nhà ngoại chơi, trẻ con vẫn nên cẩn thận thì hơn. Trong thôn khối say nắng, nặng thì viện cấp cứu.
Chẳng bao lâu , Cố Thành tan về, đạp xe một quãng đường mà mồ hôi nhễ nhại. Anh mang về một túi nho: “Đồng nghiệp trong xưởng mua giúp đấy.”
Hạn hán nên năm nay Cung Tiêu Xã bán ít hoa quả. Túi nho ít cũng hai cân, giá chắc chắn rẻ.
Lâu lắm ăn nho, Liễu Nhân Nhân tít mắt: “Em thả xuống giếng cho mát , ăn cơm xong tráng miệng.” Chỉ đạp xe về một lúc mà nho nóng ran, thả xuống giếng ngâm một lát ăn sẽ ngon hơn.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
“Ăn!” Cố Viêm Viêm thấy nho, chân ngắn chạy lon ton tới, háo hức đòi ăn ngay.