Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 179: Đưa khoai lang đỏ
Cập nhật lúc: 2025-12-05 02:44:33
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Nhân Nhân đành nhét tiền túi về phòng.
Cố Thành thấy cô vẻ mặt ỉu xìu, hỏi: "Cha gì em?"
"Không gì." Liễu Nhân Nhân nhún vai, "Mẹ đưa tiền cho em thôi."
Đã mang theo bao nhiêu là lương thực, còn sợ cô con gái chịu thiệt thòi. Thực Liễu Nhân Nhân cũng chỉ một lòng trợ cấp cho nhà đẻ. Cô chỉ nghĩ thời buổi khó khăn, cô giúp đỡ thì nhà họ Liễu mới dễ dàng vượt qua giai đoạn gian khổ hơn.
Sáng hôm .
Khi Liễu Nhân Nhân dậy thì thấy bà Khương Thúy Hoa nấu xong bữa sáng.
"Mẹ, bữa sáng cứ chờ con dậy là mà." Liễu Nhân Nhân đồng hồ, lúc còn đến 7 giờ.
Bà Khương Thúy Hoa bưng đồ ăn lên bàn, lườm cô một cái: "Chờ cô dậy nấu cơm sáng thì đợi đến bao giờ."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Con gái ở quê gì ai ngủ muộn thế, bà quen dậy sớm, đến 6 giờ dậy , rảnh rỗi việc gì bèn giặt sạch chậu quần áo trong nhà, tiện thể nấu luôn bữa sáng.
Liễu Nhân Nhân ngượng nghịu: "Cha thế nào ạ?" Cô ngó gian giữa thấy cha , hình như ông nhà.
Bà Khương Thúy Hoa hiểu ý: "Cha con dậy từ sớm , hôm nay sắc mặt hơn hẳn, ông kêu ở trong phòng bí bách quá nên ngoài dạo, Cố Thành cùng ông ."
Kể cũng , sống quen ở quê tự dưng lên thành phố ở đúng là quen. Ở quê đồng cùng thì cũng tụ tập tán gẫu chuyện nhà cửa. Không như thành phố, ai việc nấy, hàng xóm láng giềng cũng ít khi chạm mặt. Quan hệ thì càng khỏi bàn, chẳng gặp mấy thì thiết thế nào . Liễu Nhân Nhân thì thấy gì, ở quê nhà cô cũng ở cuối thôn, chẳng hàng xóm.
Bữa sáng bà đơn giản: bánh ngô, cháo, một đĩa cải thìa luộc, một đĩa rau chân vịt xào trứng. Cải thìa và rau chân vịt đều là Cố Thành hôm qua mang từ quê lên. Anh còn mang cả rau muống, hẹ, cà tím, dưa chuột, nửa rổ trứng gà và mấy cây lạp xưởng.
Rau mùa hè để lâu nên mang quá nhiều, đủ ăn hai ba ngày là . Bà Khương Thúy Hoa rau huyện đắt, bà bảo: "Chờ ăn hết chỗ , về hái ít rau mang lên cho con, đỡ tốn tiền mua."
Liễu Nhân Nhân hì hì: "...Không cần phiền thế , hôm nào con Cung Tiêu Xã xem rau bán , rau ở đó đắt."
Rau ở Cung Tiêu Xã đúng là tăng giá mấy, nhưng Liễu Nhân Nhân thím Chu bảo nguồn cung ít. Muốn mua xếp hàng từ tờ mờ sáng, muộn là hết sạch. Liễu Nhân Nhân cũng chẳng định mua ở đó thật, chỉ kiếm cớ để lén lấy rau từ hệ thống thôi. Hơn nữa năm nay cô trồng ít rau quá, đủ ăn.
Bà Khương Thúy Hoa gật đầu: "Mua thì thôi." Cũng chỉ nhà con gái bà là cầu kỳ, bữa nào cũng hai ba món mặn ăn với cơm, bảo là cái gì mà... đảm bảo cân bằng dinh dưỡng. Ở quê mấy năm nay mất mùa, dân làng cơm ăn là lắm . Còn rau dưa... trừ rau dại thì vẫn là rau dại.
Ăn sáng xong, Cố Thành . Ông Liễu ở cửa gian giữa, bên cạnh đặt cái đài radio, ông đài Cố Viêm Viêm chơi trong sân. Nhóc con cầm cái xẻng đồ chơi hì hục đào đất. Có trông con hộ, việc nhà cũng vãn. Liễu Nhân Nhân tính ngoài một chuyến, lâu lên huyện ở, lấy ít vật tư dùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-179-dua-khoai-lang-do.html.]
Chào một tiếng, Liễu Nhân Nhân xách giỏ chuẩn cửa thì bất ngờ gặp vợ chồng ba Liễu Minh Viễn và Hoàng Tiểu Nguyệt tới.
"Anh ba, chị ba, hai lên đây?" Liễu Nhân Nhân ngạc nhiên. Cha chăm, lương thực hôm qua cũng mang lên , vợ chồng son hôm nay lên việc gì.
"Cô út..." Hoàng Tiểu Nguyệt quanh quất, tươi rói , "Vào nhà chuyện."
Hai đều cõng cái gùi to đùng, che đậy kín mít, bên trong là gì. Mắt Liễu Nhân Nhân sáng lên, vội dẫn họ nhà thuận tay đóng cổng . Vợ chồng ông Liễu thấy con trai con dâu đến cũng ngạc nhiên.
"Cha, ." Liễu Minh Viễn vẻ bí mật, "Con với Tiểu Nguyệt mang đồ biếu cha đây."
"Đồ gì thế?" Bà Khương Thúy Hoa bỏ dở việc trong tay, từ trong nhà chạy vội .
Liễu Minh Viễn giấu nổi nụ , đưa tay lật lớp rơm phủ gùi . Chỉ thấy bên lộ một gùi củ quả vỏ đỏ au, là khoai lang!
Quả nhiên đúng như dự đoán, Liễu Nhân Nhân mừng rỡ: "Tiểu Nguyệt, khoai lang nhà chị thu hoạch ?"
Khoảng nửa tháng , Hoàng Tiểu Nguyệt từng thì thầm với cô rằng ông Hoàng thu hoạch khoai. đợt đó dân làng Song Khê đều bận gánh nước tưới ruộng, chẳng việc gì quan trọng bằng cứu lúa. Thế nên ông Hoàng dám xin nghỉ ngang xương, chuyện đào khoai hoãn đến tận bây giờ.
Hoàng Tiểu Nguyệt tươi rói, gật đầu: "Thu hoạch hết em ạ, cha chị bảo chị mang hai gùi khoai sang biếu ăn."
Vốn dĩ cô còn đang băn khoăn đưa khoai cho bố chồng kiểu gì, mang thẳng về nhà họ Liễu thì tiện lắm. May quá hai ông bà lên huyện ở, cô bèn mang sang đây luôn. Còn phần cô với chồng thì lo, hai về bên ngoại, thiếu khoai ăn.
Không cô kiệt sỉ nỡ cho nhà họ Liễu ăn, chỉ là chuyện cha cô trồng trộm khoai núi càng ít càng .
"Gớm, ông thông gia khách sáo thế." Bà Khương Thúy Hoa hai gùi đầy ắp khoai lang tươi rói, khép miệng. Bà chuyện họ trồng khoai núi nhưng kín miệng lắm, trừ ông nhà bà hé răng với ai nửa lời.
Liễu Nhân Nhân ngẩn : "...Sao mang bán lấy tiền, hoặc đổi lấy vật tư khác?"
Cô cứ tưởng chị mang khoai lên đây là nhờ cô tiêu thụ giúp. Không ngờ... hai gùi khoai là ông Hoàng biếu để ăn. Chỗ ít cũng một trăm cân. Thời buổi đói kém, một trăm cân khoai bán khối tiền đấy.
Hoàng Tiểu Nguyệt ngượng nghịu: "Cha chị bảo đến vụ thu hoạch, giờ mà bán khoai lang tươi sợ nghi ngờ, cứ để hầm một thời gian bán cũng muộn."
Ông Hoàng suy tính thấy cẩn thận vẫn hơn, quyết định khoan hãy bán, đợi đến vụ thu hoạch chính tính. Nếu năm nay mất mùa nặng quá thì khi giữ ăn chứ bán. Năm đói kém thì cái gì cũng quan trọng bằng lương thực.
Giờ khắc ông Hoàng vẫn rằng, lâu nữa ông sẽ vô cùng may mắn vì quyết định ngày hôm nay.