Nhìn con gái dắt xe đạp, ông Liễu hỏi: "Mua xe đạp mới ?"
Chiếc xe với chiếc của Cố Thành cùng một hãng. Xe của Cố Thành lâu nên vẫn còn mới, kỹ thì khó mà phân biệt . Không ngờ mắt ông cụ tinh thật.
Liễu Nhân Nhân , giấu giếm: "Hôm qua mới mua đấy ạ."
"...Lại tiêu hoang." Theo ông Liễu, ý định mua xe mới chắc chắn là của con gái. Chắc là để tiện về quê đây mà. Cũng may con rể tính tình dễ chịu, chứ gặp khác chắc chắn sẽ mắng cô là đồ phá gia chi tử.
Liễu Nhân Nhân cũng chẳng buồn giải thích, lảng sang chuyện khác: "Cha, sức khỏe cha thế nào ạ?"
"Khỏi lâu ." Ông Liễu cho gà, cho thỏ ăn xong, thu dọn đồ đạc chuẩn về. Trước khi , ông dặn Liễu Nhân Nhân trưa sang nhà chính ăn cơm. Nếu cô ở thôn thì cần bày vẽ nấu nướng gì, sang ăn tạm bữa cơm rau dưa.
Trời nóng thế Liễu Nhân Nhân cũng ngại nấu nướng. Tuy nhiên... hôm nay cô định lên núi một chuyến. Đi chăm ruộng khoai lang, chắc chắn trưa về kịp ăn cơm. Lát nữa đưa Cố Viêm Viêm sang nhà bà ngoại, cô sẽ với bà một tiếng.
Mới mấy ngày, trong nhà chẳng gì đổi. Thỏ và gà ông Liễu cho ăn . Trong nhà hai mươi con thỏ, sáu con gà, trời nóng quá nên gà đẻ kém hơn mấy tháng . Liễu Nhân Nhân kiểm tra hũ đựng trứng, chỉ nửa hũ, tầm 50 quả.
Vườn rau trong sân cũng chăm sóc . Hồi trồng rau, Liễu Nhân Nhân dành một phần ba diện tích để trồng khoai lang. Vì đất dễ chăm, tưới nước thường xuyên nên giờ khoai lang phát triển khá . Nếu gì bất trắc thì thu hoạch sẽ tệ.
Ngoài khoai lang, trong vườn còn một luống đậu đũa, một luống hẹ, cải thìa, rau muống, cà tím, dưa chuột, cần tây và đậu bắp. Hành, gừng, tỏi, ớt cũng một luống. Mỗi loại trồng một ít, nhiều.
Nóng lòng lên núi, Liễu Nhân Nhân nán lâu, vườn hái mấy quả dưa chuột, một nắm cần tây, lấy thêm mười hai quả trứng gà. Xách giỏ đưa Cố Viêm Viêm sang nhà ông bà ngoại, rau dưa là biếu cả nhà ăn, nghĩ Cố Viêm Viêm trưa nay ăn chực ở đó, Liễu Nhân Nhân mang thêm mười hai quả trứng gà coi như tiền cơm cho con.
Gửi Cố Viêm Viêm ở nhà đẻ xong, Liễu Nhân Nhân về nhà lấy gùi lên núi.
Dạo gần đây lên núi tìm rau dại đông, mấy ngọn núi quanh đây chẳng còn mấy rau mà đào. Dân làng kiếm ăn xa hơn. Liễu Nhân Nhân về phía rừng thông, bên ít lui tới. Dọc đường cô chẳng gặp ai.
Khoai lang núi trồng hơn hai tháng, nhưng... Liễu Nhân Nhân thể ngày nào cũng lên chăm sóc nên khoai mọc chẳng . May mà mảnh đất ngay bờ sông, đất ẩm ướt nên ảnh hưởng quá nhiều bởi hạn hán. Có điều nước sông so với cạn nhiều.
Liễu Nhân Nhân qua loa nhổ cỏ, tưới nước cho ruộng khoai. Sau đó tìm chỗ đào một gùi rau dại. Ngẩng đầu trời, chắc tầm ba giờ chiều. Cô thu dọn đồ đạc chuẩn xuống núi.
Trên đường về, Liễu Nhân Nhân rẽ qua chỗ phát hiện lợn rừng. Cô kiểm tra mấy cái bẫy Cố Thành đặt. Mỗi lên núi cô đều qua đó xem con mồi nào sập bẫy . Cố Thành cũng , cứ cách vài ngày lên một chuyến.
Hai vợ chồng cũng trắng tay, tuy thú lớn ở khu vực hết, nhưng gà rừng thỏ hoang vẫn còn nhiều. Họ bắt vài con gà rừng, thỏ hoang trong bẫy. Cái hố bẫy Cố Thành đào sâu, gà thỏ rơi xuống là bò lên .
Lần cũng khá may mắn, Liễu Nhân Nhân thấy một con gà rừng đang phành phạch cánh hố bẫy, cố gắng giãy giụa bay lên. xem kiệt sức, chắc nó rơi xuống cũng lâu .
Liễu Nhân Nhân nhanh chóng bắt con gà lên, dùng dây cỏ trói c.h.ặ.t c.h.â.n và cánh nó , nhét xuống đáy gùi. Bên phủ một lớp rau dại dày che kín mít.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-183-ga-rung-kho-tau.html.]
Xuống núi, Liễu Nhân Nhân cõng gùi đến thẳng nhà đẻ.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Bà Khương Thúy Hoa đang giặt tã cho cháu nội trong sân, thấy con gái cõng gùi về, mồ hôi nhễ nhại, nhịn càm ràm: "Không con cứ thích chạy lên núi thế ."
Theo bà, con gái bà đúng là thích hành xác, chứ với năng lực của con rể, nuôi cả nhà ba dư sức. Phải phụ nữ khác thì sớm mát ăn bát vàng huyện . Ai thích rúc ở cái xó quê cơ chứ?
Tâm trạng Liễu Nhân Nhân đang , cô với bà: "Không chạy lên núi thì lấy thịt mà ăn hả ."
"Hả!" Nghe thế bà Khương Thúy Hoa sửng sốt, hạ giọng hỏi, "Con bắt con gì ?"
Chẳng vợ chồng con gái tài phép gì mà nào lên núi cũng vớ đồ ngon.
Liễu Nhân Nhân đưa cái gùi cho bà: "Mẹ tự xem ."
Bà Khương Thúy Hoa bới lớp rau dại , thấy con gà rừng bên thì tít mắt: "Trời đất ơi, con gà to thế , đến ba bốn cân đấy nhỉ, con bắt thế?" Gà rừng núi chạy nhanh như gió, dễ gì mà bắt .
Liễu Nhân Nhân : "Trước Cố Thành đào bẫy núi, con gà rơi xuống hố đấy ạ."
"Thảo nào..." Bà Khương Thúy Hoa vỡ lẽ, "Mẹ cứ bảo vợ chồng bay bắt thú thế, hóa là đặt bẫy."
Liễu Nhân Nhân tiếp: "Chính là cái bẫy bắt lợn rừng hồi đấy ạ, mấy cũng chỗ . Sau rảnh rỗi bảo các chịu khó lên xem, vớ gà rừng thỏ hoang, núi vẫn còn nhiều lắm."
Cố Thành giờ ở thôn, Liễu Nhân Nhân cũng lên núi thường xuyên . Chuyện kiểm tra bẫy giao cho mấy trai nhà họ Liễu là hợp lý nhất.
Bà Khương Thúy Hoa gật đầu lia lịa: "Được, lát nữa dặn chúng nó."
Liễu Nhân Nhân gật đầu, bảo: "Mẹ ơi, con gà lát kho tàu nhé, trời nóng để lâu ." Chỉ một con gà, bõ công ướp muối thịt khô.
Bà Khương Thúy Hoa do dự: "Hay con mang lên huyện mà ăn?" Dù cũng là con gái bắt , nhà họ Liễu đông thế , ăn tốn bao nhiêu là thịt.
Liễu Nhân Nhân mệt cả ngày , chẳng lông gà nữa, cô chỉ ăn sẵn thôi.
"Mẹ , con lười lắm."
Bà Khương Thúy Hoa chép miệng: "Thế , để băm ít thịt nấu cháo gà cho thằng Viêm Viêm."
Biết con gái tối còn đạp xe về huyện, bà Khương Thúy Hoa nấu cơm tối sớm, đến sáu giờ dọn cơm.