Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 185: Có thai
Cập nhật lúc: 2025-12-05 02:44:39
Lượt xem: 56
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thím thường xuyên lui tới Cửa hàng bách hóa, cũng coi như từng trải.
Bạch Tĩnh bảo: "Mẹ , giờ cũng mất mùa, ngành nào cũng ảnh hưởng cả, hàng hóa cung ứng cho Cửa hàng bách hóa cũng chẳng như nữa ."
Hàng cũng , lượng ít hơn hẳn so với . Đây là sự thật.
Thím Chu thở dài, phàn nàn nữa, cúi đầu chọn lấy hai khúc vải còn kha khá. Vải vóc là hàng hiếm để lâu, cứ mua nhiều chút mà thiệt.
Liễu Nhân Nhân cũng chọn hai khúc, một khúc vải bông trắng, một khúc vải hoa nhí. Ngoài , cô còn bới trong đống hàng hai cái ca tráng men nắp, một cái cốc tráng men, một cái cặp lồng cơm và một cái ấm bằng gốm. Thấy cả cặp tài liệu, Liễu Nhân Nhân cũng lấy luôn một cái, định về cho Cố Thành đựng tài liệu. Cô thích sưu tầm mấy thứ chai lọ vại bình .
"Cháu mua nhiều thế ?" Thím Chu giật .
Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Ở nhà đang thiếu ạ."
"Kể cũng , đồ dùng trong nhà cả." Mua đồ dùng nhà bếp, thím Chu cũng thể bảo Liễu Nhân Nhân tiêu hoang . Đều là hàng chút xíu, cần phiếu, giá rẻ gần một nửa so với hàng thường. Liễu Nhân Nhân mua đống đồ hết mười mấy đồng.
Ngoài hàng , hàng hóa khác sẵn cũng mua . Có điều ưu đãi, mua theo giá niêm yết và trả phiếu đàng hoàng. Liễu Nhân Nhân ngày thường ít Cung Tiêu Xã, phiếu tích cóp cả đống. Cơ hội hiếm , cô chút do dự vung tay. Thấy gì ưng là mua: hai hộp trái cây đóng hộp, một hộp bánh quy cao cấp, một gói bánh đậu xanh, một gói quẩy thừng to, hai bánh xà phòng thơm.
Thím Chu mà mắt tròn mắt dẹt, cô gái mua sắm cứ như cần tiền , mắt chớp lấy một cái. Lại chọn đồ đắt tiền.
Thím nhịn hỏi: "Nhân Nhân , trời nóng đồ để lâu, cháu mua nhiều đồ ăn thế ăn hết?"
Liễu Nhân Nhân : "Lát về cháu biếu bố một ít ạ."
Thím Chu thôi nữa, nghĩ bụng Liễu Nhân Nhân tiêu tiền nhưng cũng kiếm tiền. Tiền , tiêu thế nào là quyền của .
Đồ đạc mua nhiều, may mà xe đạp, Liễu Nhân Nhân treo lỉnh kỉnh các túi lớn túi nhỏ lên xe, dắt bộ về nhà.
Hôm nay mua sắm đời, Cố Viêm Viêm cũng vui lây. Thằng bé ôm khư khư hộp bánh quy tít mắt: "Mẹ ơi, ăn..." Nó đòi ăn bánh. Liễu Nhân Nhân ít cho con ăn kẹo nhưng bánh quy thì hạn chế lắm, ngày nào cũng cho ăn hai ba cái. Bánh quy mua về chủ yếu là để phục vụ ấm .
Liễu Nhân Nhân cầm hộp bánh tay con, bóc mà cất tủ chạn. Sau đó lấy một hộp bánh đang ăn dở khác , đưa cho con một cái. Cố Viêm Viêm híp mắt, bánh ăn là nó ngoan hẳn, im một chỗ ghế đẩu gặm bánh.
Liễu Nhân Nhân thu dọn chiến lợi phẩm hôm nay xong xuôi thì xuống bếp nấu cơm.
Mấy ngày tiếp theo Liễu Nhân Nhân về làng Liễu nữa. Mãi đến chủ nhật Cố Thành nghỉ, cô mới tính về quê một chuyến để lấy thêm rau xanh, rau ở nhà ăn sắp hết .
Cả nhà ba đang chuẩn cửa thì tiếng gõ cửa. Ngoài thím Chu , Liễu Nhân Nhân chẳng quen ai ở huyện cả. Mở cửa thì thấy vợ chồng ba Liễu Minh Viễn và Hoàng Tiểu Nguyệt.
Liễu Nhân Nhân ngạc nhiên: "...Anh ba chị ba, mau nhà ạ."
Rót nước mời hai xong, Liễu Nhân Nhân mới hỏi: "Anh chị lên huyện việc gì thế?" Cô đoán chắc việc gì họ mới lên đây.
Hoàng Tiểu Nguyệt mặt đỏ bừng, mấp máy môi thôi. Liễu Minh Viễn cũng ấp a ấp úng. Liễu Nhân Nhân càng tò mò, cô hỏi thẳng trai: "Anh ba, rốt cuộc là chuyện gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-185-co-thai.html.]
Liễu Minh Viễn ậm ừ: "...Cô út, hình như Tiểu Nguyệt tin vui ."
Liễu Nhân Nhân: "..."
Mất một lúc cô mới phản ứng kịp, ý trai là chị dâu ba bầu?
"Thật ạ?" Liễu Nhân Nhân hỏi.
Liễu Minh Viễn kích động: "Cũng chắc chắn lắm, bảo đưa Tiểu Nguyệt bệnh viện khám xem ."
Cũng việc gì gấp gáp, nhưng bà Khương Thúy Hoa cứ nhớ thương con gái. Sáng sớm bà hái một rổ rau, bảo Liễu Minh Viễn tiện đường mang lên cho em.
Liễu Nhân Nhân : "Chúc mừng chị nhé." Liễu Minh Viễn cưới cũng hơn nửa năm , giờ con là chuyện bình thường.
Hoàng Tiểu Nguyệt e thẹn: "Đã chắc chắn em."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Liễu Nhân Nhân chủ động đề nghị: "Có cần em cùng chị ?" Vốn dĩ cô định về quê lấy rau, nhưng ba mang rau lên cho nên cần về nữa.
Hoàng Tiểu Nguyệt lắc đầu: "Không cần , Minh Viễn đưa chị là ."
Liễu Nhân Nhân bảo: "Khám xong chị về đây chơi nhé, trưa ở ăn cơm." Kết quả khám chắc chờ hai ba tiếng. Ngồi chầu chực ở bệnh viện chán c.h.ế.t, trời nóng. Nếu chị dâu bầu thật thì chịu nổi vất vả .
Liễu Minh Viễn từ chối: "Được, khám xong bọn qua."
Sau khi hai , Liễu Nhân Nhân ngoài một lát. Cô mua một cân thịt lợn và một cái chân giò về.
Ăn trưa xong, Hoàng Tiểu Nguyệt ở nhà Liễu Nhân Nhân nghỉ ngơi, còn Liễu Minh Viễn chạy bệnh viện lấy kết quả. Lúc , hớn hở mặt, Hoàng Tiểu Nguyệt đúng là t.h.a.i thật. Vợ chồng son đầu cha , vui mừng khôn xiết là lẽ thường tình.
Liễu Nhân Nhân cũng mừng cho họ: "Anh ba nhớ chăm sóc chị dâu cho , cần giúp gì cứ bảo em."
Liễu Minh Viễn cũng chẳng khách sáo: "Cô út xem mua giúp ít đồ tẩm bổ, đường đỏ táo đỏ gì đấy đều , gửi tiền ."
Hoàng Tiểu Nguyệt đỏ mặt, bổ sung: "...Cả vải vóc, bông gòn nữa, nếu em cũng để ý mua giúp chị nhé." Trẻ con sinh chắc chắn chuẩn quần áo, chăn tã. Có điều giờ chuyện sớm.
Liễu Nhân Nhân từng sinh con nên hiểu cả: "Yên tâm , em sẽ để ý."
Liễu Minh Viễn nóng lòng báo tin vui cho hai bên nội ngoại nên bao lâu về. Ở nhà cô chăm sóc chị dâu, Liễu Nhân Nhân cũng yên tâm, chỉ là...
"Mẹ bận rộn đây." Cháu đích tôn mới ba tháng tuổi, giờ con dâu thứ ba bầu, bà Khương Thúy Hoa chắc ở lì trong nhà trông cháu mất thôi.
Cố Thành tỏ vẻ ghen tị: "Nhà thêm là chuyện vui, cha chắc chắn mừng lắm."
Liễu Nhân Nhân lườm chồng, thừa đang tơ tưởng đến chuyện sinh thêm đứa nữa. Cô cố tình dội gáo nước lạnh: "Chưa chắc , năm nay mất mùa, lúc thích hợp để sinh con."