Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 203: Chặt củi

Cập nhật lúc: 2025-12-05 02:44:57
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tuyết rơi lất phất suốt đêm ngớt.

 

Hôm tuyết càng rơi dày hơn, bên ngoài trắng xóa một màu, mặt đất tích một lớp tuyết dày. Cũng may vẫn ảnh hưởng đến việc . Tuy nhiên, nếu tuyết cứ rơi mãi ngừng, đến lúc tuyết lớn phong tỏa núi rừng, dân làng sẽ thể lên núi chặt củi nữa. Chắc lên huyện cũng .

 

Rau trong nhà mới trồng tạm thời thể vắng chăm sóc, lúc Liễu Nhân Nhân cũng tiện lên huyện ở. Cô chỉ dặn Cố Thành nếu tuyết dày quá, đường khó thì tối cứ ngủ nhà ở khu tập thể.

 

Ở nhà Liễu Nhân Nhân cũng rảnh rỗi, loay hoay mãi, cuối cùng đám khoai lang trong vườn vẫn thoát khỏi kiếp đào lên. Trời lạnh thế khoai lang thể phát triển nữa. Nếu thu hoạch kịp thời, chẳng bao lâu nữa khoai đất sẽ lạnh mà hỏng mất.

 

Thế là Liễu Nhân Nhân đang tất bật thu hoạch khoai lang. May mà khoai trong vườn trồng nhiều, cô nửa ngày là xong. Phiền nhất là ruộng khoai núi, cũng giống như khoai trong vườn, củ to, già hẳn. cũng cái thu hoạch. Không thu về thì phí quá.

 

Liễu Nhân Nhân vất vả bấy lâu vì chút khoai . Điều cô băn khoăn hiện giờ là để chuyển khoai lang đến tay dân làng một cách suôn sẻ. Ngay từ đầu, Liễu Nhân Nhân chọn trồng khoai núi cho , mà là để giúp đỡ trong thôn...

 

Đang suy nghĩ miên man, bỗng tiếng gõ cửa, Hoàng Tiểu Nguyệt gọi cô bên ngoài. Liễu Nhân Nhân bỏ cuốc xuống mở cửa. Không chỉ Hoàng Tiểu Nguyệt, Liễu Minh Viễn cũng đến, vai vác một bao tải to.

 

Liễu Nhân Nhân ngạc nhiên: “...Anh ba, chị ba, mau nhà .” Trong phòng lò sưởi nên ấm áp. Liễu Nhân Nhân rót hai cốc nước ấm cho chị.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt ủ ấm tay chiếc cốc tráng men nóng hổi, ngượng nghịu: “Nhân Nhân, chị chẳng bảo với em là cha chị đổi ít bột mì hoặc bột ngô , nên hôm nay bọn chị mang bao tải khoai lang sang đây.”

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Vốn dĩ ông Hoàng vội đổi bột mì, nhưng thời tiết , lo tuyết rơi mãi. Đường lên huyện mà phong tỏa thì đổi bột mì cũng khó.

 

Liễu Minh Viễn vác bao khoai lang nặng, ít nhất cũng một trăm cân.

 

Liễu Nhân Nhân nảy ý định, bàn bạc: “Chị ba , nhà em đang thiếu khoai lang, bao khoai chị để cho em , em lấy bột mì đổi với chị nhé?”

 

Trời lạnh ăn khoai lang nướng là nhất, hai con Liễu Nhân Nhân đều thích ăn. Cả Cố Thành nữa... Hơn trăm cân khoai, cả nhà cô ăn hết .

 

Hoàng Tiểu Nguyệt ngạc nhiên: “... mà, chẳng em dỡ khoai trong vườn , chỗ đủ ăn ?” Nếu cô nhớ nhầm thì Liễu Nhân Nhân trồng khá nhiều khoai núi, lẽ thiếu khoai ăn mới .

 

Liễu Nhân Nhân chép miệng: “Chị đấy, khoai trong vườn bé tẹo tèo teo, cộng trăm cân, ăn thấm .” Diện tích trồng khoai trong vườn cũng bé, một sào. Khoai già, năng suất tự nhiên thấp. Nếu bên Hoàng Tiểu Nguyệt khoai, đổi nhiều một chút về trữ, đỡ mất công cô vất vả.

 

Liễu Nhân Nhân đổi khoai, Hoàng Tiểu Nguyệt đương nhiên ý kiến gì, cô tít mắt: “Em cứ xem thế nào là .” Nhà cô cái gì cũng thiếu, riêng khoai lang thì dám bao nhiêu bấy nhiêu nhưng lượng cũng kha khá. Hơn nữa núi nhà cô còn trồng một lứa nữa, bên suối nước nóng, trời lạnh cũng ảnh hưởng nhiều đến ruộng khoai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-203-chat-cui.html.]

 

Liễu Nhân Nhân bảo ba cân thử, bao khoai nặng hơn 110 cân một chút, cô tính tròn 120 cân. Theo giá thị trường, một cân bột mì đổi năm cân khoai lang. 120 cân khoai lang... tương đương 24 cân bột mì.

 

Liễu Nhân Nhân tính toán bảo: “Chị ba, em đưa một nửa bột mì nhé, nửa còn mấy hôm nữa em đưa nốt ?” Lấy một lúc 24 cân bột mì gây chú ý.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt xua tay: “Em đưa tất cả 20 cân là , đưa nốt 8 cân là đủ.” Kể cả mang lên huyện, 120 cân khoai cũng đổi 24 cân bột mì , dân buôn lương thực còn kiếm lời chứ. Liễu Nhân Nhân giúp vợ chồng cô đổi đồ, thể để em chịu thiệt .

 

Liễu Nhân Nhân , từ chối ý của chị dâu: “Thế em cảm ơn chị ba nhé.”

 

“Cảm ơn gì chứ.” Hoàng Tiểu Nguyệt xởi lởi, “Sau cần gì chị phiền em.”

 

Liễu Nhân Nhân cân cho Hoàng Tiểu Nguyệt 12 cân bột mì, chợt nhớ một chuyện khác...

 

Đã sang tháng Tám, lương thực tháng vẫn đưa cho sinh viên Giang. Mấy tháng nay, Liễu Nhân Nhân đều đặn bán cho sinh viên Giang 20 cân bột ngô. Không còn cách nào khác, mỗi giao dịch kiếm 60 đồng, quá hấp dẫn.

 

Số bột ngô bán cho sinh viên Giang đây đều là Liễu Nhân Nhân lấy từ hệ thống . Bây giờ... nếu quyết định theo quân, lương thực dự trữ hầm cũng tính đường giải quyết. Liễu Nhân Nhân định chuyển lương thực nghiền thành bột. Mấy tháng tới cô cần lấy lương thực từ hệ thống nữa. Lương thực hầm, ăn bán cũng đủ dùng một hai năm.

 

Buổi chiều, Liễu Nhân Nhân thu hoạch xong khoai lang, kiểm tra rau trong chuồng lợn. Mấu chốt của việc trồng rau trong nhà là kiểm soát nhiệt độ, quá lạnh cũng quá nóng. Thấy gì bất thường, Liễu Nhân Nhân đưa Cố Viêm Viêm sang nhà bà ngoại, cô định lên núi chặt ít củi.

 

Hai hôm nay, mấy em nhà họ Liễu đúng là giúp cô chặt mấy cây. Liễu Nhân Nhân cũng thể mát ăn bát vàng mãi , huống hồ hôm nay tuyết vẫn rơi. Hiện tại lên núi bắt đầu khó khăn, nếu mấy ngày tới tuyết vẫn rơi, đường tuyết phủ dày, dân làng sẽ thể lên núi nữa. Nhà Liễu Nhân Nhân hiện tại đốt lò sưởi tốn củi lắm, nên tranh thủ khi tuyết lớn phong tỏa núi rừng, hai ngày kiếm thêm thật nhiều củi về trữ.

 

Hai hôm nay lên núi chặt củi đông, sức Liễu Nhân Nhân hạn, cô chặt một cây to , kéo lê xuống chân núi. Dọc đường gặp ít dân làng, ai nấy đều thấy chuyện bình thường, chặt củi đông, ít cũng như .

 

Đi nửa đường, Liễu Nhân Nhân gặp sinh viên Giang, cũng lên núi chặt củi.

 

“Đồng chí Liễu, hôm nay tiện qua nhà cô lấy lương thực ?” Sinh viên Giang chỉ canh cánh chuyện lương thực.

 

Liễu Nhân Nhân: “...Tiện chứ, lát nữa qua nhà tìm nhé.” Khéo thật, Liễu Nhân Nhân cũng đang việc tìm , kể cả hôm nay gặp, lát nữa cô cũng thôn tìm để chuyện .

 

“Được.” Sinh viên Giang đáp ngay.

 

 

Loading...