Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 207: Bông

Cập nhật lúc: 2025-12-05 02:45:59
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lò xây xong , những việc còn cần giúp nữa. Nói về trồng trọt thì nhà họ Liễu chắc chắn kinh nghiệm hơn vợ chồng cô nhiều.

 

Bà Khương Thúy Hoa giữ ăn cơm trưa, Liễu Nhân Nhân từ chối: "Nhà thức ăn ạ, bọn con về ăn thôi." Bà Khương Thúy Hoa nghĩ nhà đúng là chẳng gì ngon đãi con rể nên giữ thêm nữa.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt kéo tay Liễu Nhân Nhân một góc, thủ thỉ: "Trời lạnh , chị mua ít bông để may cho cha chị cái áo bông mới, cả chồng nữa cũng may một cái. Nhân Nhân , em thể giúp chị mua ít bông ? Tốt nhất là mua nhiều một chút, chị may hai cái." Vải thì cô tích hai khúc , cần mua nữa.

 

Liễu Nhân Nhân nhận lời ngay, chỉ bảo: "Để hôm nào em lên huyện hỏi giúp chị xem, chắc ."

 

Hoàng Tiểu Nguyệt : "Phiền em nhé." Nói xong cô dúi tay Liễu Nhân Nhân hai mươi đồng.

 

Hai mươi đồng tiền nhỏ, Hoàng Tiểu Nguyệt xót lắm chứ, nhưng vật giá giờ leo thang quá. Muốn may hai cái áo bông, ít nhất cũng mua ba bốn cân bông. Hai mươi đồng... cũng chẳng đủ . Nghĩ thế, Hoàng Tiểu Nguyệt thêm: "Nếu đủ, lúc đó chị đưa thêm nhé."

 

Liễu Nhân Nhân nhận lời, tiện thể cô cũng đang tính mấy hôm nữa lên huyện một chuyến mua ít thịt về sủi cảo, bánh bao. Chỗ sủi cảo gói ăn hết veo . Mùa đông nấu cơm lạnh cóng tay, Liễu Nhân Nhân món gì tiện lợi nhất.

 

Bữa trưa Liễu Nhân Nhân xào một đĩa ngọn đậu Hà Lan, một đĩa hành tây xào trứng. Món chính là màn thầu ngô. Mấy hôm nay, buổi sáng cô đủ màn thầu cho cả ngày, đến bữa chỉ việc hấp nóng là xong. Trời lạnh, màn thầu để cả ngày cũng thiu.

 

Ăn xong, Cố Thành lên núi chặt củi. Liễu Nhân Nhân ở nhà tiếp tục chăm sóc vườn rau, ngọn đậu Hà Lan nhiều, cô ngắt nốt chỗ còn . Tối nay một bữa, mai ăn cả ngày nữa là hết.

 

Chuồng lợn bé tí, chỗ rau trồng Liễu Nhân Nhân định để nhà ăn hết. Dù rau xanh lúc giá nhưng cô cũng định bán. Dù thế nào cũng thể để nhà thiếu ăn.

 

Ngắt hết ngọn đậu, Liễu Nhân Nhân xới đất lên, gieo tiếp một lứa hạt đậu Hà Lan nữa. Vừa tưới nước xong thì tiếng gõ cửa. Là chị dâu hai gọi.

 

Liễu Nhân Nhân mở cửa: "Chị hai, nhà chị."

 

Chị dâu hai tay cầm một cái túi. Liễu Nhân Nhân thầm đoán, chắc chị hai cũng nhờ đổi chác gì đây.

 

"Nhân Nhân ." Chị dâu hai cửa liền , "Chị chuyện nhờ em giúp một chút."

 

Quả nhiên, Liễu Nhân Nhân mỉm : "Chị ạ." Chỉ cần đối phương thành ý, Liễu Nhân Nhân thường sẽ từ chối giúp đỡ.

 

Chị dâu hai trình bày: "Nhà ngoại chị cho một túi nấm dại khô, đổi ít bông em nhỉ, chị may cho thằng Hổ T.ử cái áo bông." Trời lạnh, con trai út đầy năm tháng tuổi, mặc ấm . Bà Khương Thúy Hoa cũng may cho cháu một cái áo bông , nhưng là sửa từ áo cũ, ấm lắm.

 

Vừa nhà ngoại cho túi nấm khô, chị dâu hai bèn nghĩ xem dùng nấm đổi lấy bông để may áo mới cho con.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-207-bong.html.]

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Cũng khéo thật, hai chị em dâu đều đổi bông. Cô ước lượng cái túi, nấm khô nhiều lắm, cùng lắm là hai cân. Ở thời đại , chỗ nấm dại khô đổi một cái áo bông thì thừa sức. thời buổi nấm dại đáng giá lắm, chỉ là món ăn dân dã bình thường.

 

Tuy nhiên, Liễu Nhân Nhân hứng thú với chỗ nấm . Cô ngẫm nghĩ lựa lời: "Chị hai , đổi thì chắc là đổi , nhưng sợ nhiều ."

 

Chị dâu hai mừng rỡ, vốn dĩ chị cũng dám hy vọng nhiều: "Đổi em ạ, áo bông trẻ con cũng tốn ít bông thôi mà." Cùng lắm thì may mỏng một chút, hoặc may cái áo lót mặc bên trong, bên ngoài khoác thêm áo bông cũ.

 

Liễu Nhân Nhân nhận túi nấm, bảo: "Mai em lên huyện một chuyến, lúc đó em hỏi giúp chị xem." Trời lạnh, cần mua bông chắc chắn nhiều. Liễu Nhân Nhân nghĩ bụng nếu đổi thì cô đành lấy bông từ hệ thống .

 

Cố Thành khỏe như vâm, một buổi chiều chặt hơn mười cây gỗ to, chất đống trong sân phơi khô. Gỗ khô thì bổ củi sẽ dễ hơn.

 

Chuyến cuối cùng về, Cố Thành xách theo một con gà rừng, con gà vẻ thương, m.á.u me loang lổ. Cố Thành cau mày: "Con gà chắc sống lâu , thịt luôn em."

 

Liễu Nhân Nhân hiểu ý: "Để em đun nước." Gà rừng khá béo, sạch lông cũng tầm ba cân. Tối ăn một nửa, nửa còn để ngoài trời đông lạnh, mấy hôm nữa ăn tiếp.

 

Sáng hôm , Cố Thành khỏi thì Liễu Nhân Nhân đưa Cố Viêm Viêm sang nhà bà ngoại, đó đeo gùi lên huyện. Do qua nhiều cộng thêm ánh nắng mặt trời chiếu rọi, tuyết đường dày lắm nhưng trơn. Đi bộ cẩn thận, xe đạp thì chịu c.h.ế.t, nguy hiểm lắm. Thời gian Cố Thành cũng bộ .

 

Liễu Nhân Nhân đến khu tập thể, trong gùi một con thỏ, một túi khoai lang mười cân và 30 quả trứng gà. Túi nấm khô của chị dâu hai cô mang theo mà giữ ăn, đợi hỏi giá cả xong cô sẽ quy đổi bông cho chị .

 

Lâu lên huyện, Liễu Nhân Nhân sang nhà thím Chu . Tuy bên thím Lý cũng đổi đồ, hàng hóa phong phú hơn, nhưng cô là dân buôn bán, buôn bán thì tính toán lợi nhuận. Thế nên giao dịch với thím Chu vẫn hời hơn.

 

Thím Chu thấy Liễu Nhân Nhân thì mừng như bắt vàng: "...Cuối cùng cũng mong cháu lên."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Vì Liễu Nhân Nhân lâu lên huyện nên dạo mức sống nhà thím giảm sút hẳn, lâu lắm bữa mặn nào hồn. Mấy tháng nay, nạn châu chấu đến bão tuyết liên tiếp ập đến, cuộc sống dân thành phố đúng là nước sôi lửa bỏng. Không chỉ định mức lương thực hàng tháng giảm, mà hàng hóa cung ứng ở Cung Tiêu Xã cũng ngày càng khan hiếm. Sáng chỉ cần chậm chân một chút là đến cọng hành cũng mua .

 

Trong thành phố hầu như ai cũng đói, giờ đường mười thì chín xanh xao vàng vọt.

 

Đồ Liễu Nhân Nhân mang đến nhiều nhưng thím Chu lấy tất. Giao hàng xong, Liễu Nhân Nhân hỏi: "Thím ơi, thím thừa bông ạ? Cháu đổi ít bông về may quần áo."

 

Thím Chu vội đáp: "Có thì ... nhưng nhiều ." Năm nay trời rét, nhà nào cũng cần may áo bông nên thím mua bao nhiêu.

 

 

Loading...