Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 209: Từ chức

Cập nhật lúc: 2025-12-05 02:46:01
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay Liễu Nhân Nhân mới từ huyện về. Sáng ăn cơm xong, cô lên huyện lấy nốt chỗ bông gửi hôm . Tiện thể bán cho thím Chu 50 cân bột ngô, giá ba đồng một cân, thu về 150 đồng. Cô còn nhờ thím Chu hỏi thăm xem ai mua lương thực nữa . Mấy hôm nữa cô sẽ mang thêm lên bán.

 

Vừa về đến nhà thì bà Lý Xuân Phương tìm đến, còn mang cho cô hai cân đậu nành. Năm nào cũng , cứ đến mùa đông là bà Lý Xuân Phương đổi nhiều đậu nành. Mùa đông hiếm rau, đậu nành dùng để giá đỗ cũng coi là món ngon hiếm .

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Liễu Nhân Nhân rót nước mời bà.

 

Hàn huyên vài câu, bà Lý Xuân Phương mới rõ mục đích: "Nhân Nhân , thím kháo ... cháu trồng rau xanh ngay trong nhà ?"

 

Cái làng bé tẹo tèo teo, chuyện gì cũng chỉ nửa ngày là đồn từ đầu làng đến cuối xóm. Lúc chuyện nhà họ Liễu trồng rau trong nhà ai cũng . Liên quan đến cái ăn thì đều là chuyện lớn cả.

 

Thế nên bà Lý Xuân Phương cũng yên, bà chạy sang nhà bà Khương Thúy Hoa hỏi thăm. Nghe bà bảo ý tưởng là của Liễu Nhân Nhân. Rau nhà bà Khương Thúy Hoa trồng nảy mầm. Trăm bằng một thấy, bà Lý Xuân Phương tò mò quá nên sang tận nơi xem thực hư thế nào.

 

Liễu Nhân Nhân vốn dĩ cũng chẳng định giấu giếm, phương pháp trồng rau nếu giúp dân làng vượt qua lúc khó khăn thì cũng là chuyện .

 

Cô bảo: " là trồng rau đấy thím ạ, cháu dẫn thím xem nhé?"

 

Bà Lý Xuân Phương gật đầu lia lịa, bà sang đây cũng chỉ vì chuyện .

 

Rau lớn nhanh, bao ngày chăm sóc, rau trong chuồng lợn mọc lên xanh . Những luống rau mơn mởn, tươi non mọng nước trông thật thích mắt. Liễu Nhân Nhân chăm bón kỹ nên cây nào cây nấy đều mập mạp.

 

Bà Lý Xuân Phương tin mắt : "...Trời đất ơi, thế mà trồng rau thật ." Bên ngoài băng tuyết phủ trắng xóa, chẳng thấy một chút màu xanh nào. Đột nhiên thấy đám rau xanh mướt thế , ai mà chẳng xúc động.

 

Liễu Nhân Nhân lúc đầu cũng phấn khích lắm, giờ thì bình tĩnh hơn nhiều: "Chỉ cần nhiệt độ thích hợp là rau mọc thôi thím ạ. Có điều chăm sóc tỉ mỉ một chút, lúc nào cũng để ý nhiệt độ trong phòng, nếu là công cốc hết."

 

Bà Lý Xuân Phương gật gù: "Thế là lắm ."

 

Với nông dân thì phiền phức chút xá gì, họ thừa thời gian để mày mò. Huống hồ mùa đông cũng chẳng việc gì .

 

Bà cảm thán: "Nếu cả làng ai cũng trồng rau trong nhà thì đỡ khổ hơn nhiều."

 

Thời tiết xem chừng chẳng ấm lên ngay , cây cối núi trơ trụi, chẳng còn gì ăn. Mùa đông dài đằng đẵng vốn khó khăn với dân làng. Giờ... cách trồng rau , cuộc sống của cũng thêm hy vọng.

 

Chỉ là...

 

Bà Lý Xuân Phương ngại ngùng: "Mấy cái khác thì thành vấn đề, đều là nông dân cả, ai mà chẳng trồng rau. mà... cái lò sưởi đất trong thôn chẳng ai xây cả."

 

Liễu Nhân Nhân liền bảo: "Cố Thành đấy ạ, nếu bà con xây lò thì cứ hỏi . Với mấy trai cháu học cũng hòm hòm , chắc là giúp đấy ạ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-209-tu-chuc.html.]

Bà Lý Xuân Phương chẳng gì hơn, bà vỗ vỗ tay Liễu Nhân Nhân, cảm động : "Vợ chồng các cháu đúng là ân nhân lớn của cả làng, các cháu thì bà con c.h.ế.t đói, c.h.ế.t rét mất."

 

Quan trọng là hai vợ chồng cô hào phóng, gì cũng cầu báo đáp. Như chuyện xây lò sưởi , chẳng cần suy nghĩ đồng ý dạy cho dân làng. Phải khác... đời nào chịu thiệt thế.

 

Liễu Nhân Nhân e thẹn: "Mọi trong thôn cũng giúp đỡ vợ chồng cháu nhiều mà."

 

Lời là thật lòng, trừ vụ trộm vặt thì cuộc sống của Liễu Nhân Nhân trong thôn khá yên bình, xích mích với ai bao giờ, nếu cô cũng chẳng ở nổi đến tận bây giờ.

 

Bà Lý Xuân Phương bảo: "Dù thì cũng thể để các cháu dạy công , các cháu cứ nhận chút quà cáp lấy thảo, ai ."

 

Liễu Nhân Nhân trừ, từ chối. Cô và Cố Thành thì cần gì, nhưng nhà họ Liễu thì khác, cô thể bắt họ công cùng .

 

Thế là, một thời gian đó, làng Liễu dấy lên phong trào xây lò sưởi đất trồng rau. Nhờ mà tinh thần bà con phấn chấn hẳn lên, hy vọng là động lực sống, còn ủ rũ than ngắn thở dài như nữa.

 

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt qua một tháng.

 

Thời tiết vẫn giá rét, dấu hiệu ấm lên. Mấy ngày gần đây tuyết rơi càng lúc càng dày, như nhấn chìm cả thế giới trong màu trắng xóa. Tuyết đọng mặt đất dày cả gang tay, bước một bước là lún ngập nửa chân. Thời tiết đừng lên núi, dân làng khỏi cửa cũng khó khăn.

 

Cũng lên huyện nữa. Liễu Nhân Nhân vốn định bảo Cố Thành ở khu tập thể cho tiện . Bản vì đàn gà, đàn thỏ và đám rau trong chuồng lợn thể vắng chăm. hai hôm , Cố Thành xin nghỉ việc ở xưởng sắt thép. Sắp xếp việc nhà xong xuôi là sẽ đơn vị, thực cũng chỉ còn mấy ngày nữa thôi.

 

Đồ đạc ở huyện cái gì cần chuyển thì chuyển về . Lương thực cũng chuyển dần về. May mà thời gian qua Liễu Nhân Nhân bán bớt kha khá, nếu hầm chứa cũng chẳng đủ chỗ. Nói chắc chẳng ai tin, nhưng đống lương thực trong nhà, Liễu Nhân Nhân cũng phát sầu.

 

Hơn nữa... Chợt nhớ điều gì, Liễu Nhân Nhân hỏi Cố Thành: " , bên nhà thì tính thế nào?"

 

Trước đây mỗi tháng Cố Thành đều gửi lương thực về nhà họ Cố đều đặn, giờ thì ? Liễu Nhân Nhân đời nào việc đó.

 

Cố Thành bảo: "Hôm nào mang nốt đợt lương thực cuối cùng sang, đó... thì cứ như , mỗi tháng gửi ít tiền phụng dưỡng."

 

Cũng chẳng còn cách nào khác, về đơn vị thì cả năm chẳng về nhà mấy , đương nhiên thể gửi lương thực đều đặn .

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu, hỏi: "Thế chuyện về đơn vị với ?"

 

"Chưa, để hẵng ." Cố Thành đáp, nhà chắc cũng chẳng quan tâm chuyện đó , miễn thiếu tiền của họ là .

 

Thấy bản cũng chẳng mặn mà gì, Liễu Nhân Nhân nhắc đến chuyện nhà họ Cố nữa.

 

Cố Thành ở nhà mấy hôm nay .

 

 

Loading...