Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 211: Mời khách
Cập nhật lúc: 2025-12-05 02:46:03
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cộng thêm chỗ dự trữ trong nhà... chắc cũng đủ cầm cự đến vụ thu hoạch năm . Nhiều hơn nữa thì cũng chịu, thể chuyện gì cũng ỷ .
"Mười đồng?" Bà Cố tức tối gào lên, "Lương thực bên ngoài đắt đỏ thế, mười đồng mua mấy cân? Mày cố tình cha c.h.ế.t đói hả?"
Cố Thành nhíu mày: "Nhiều hơn thì con , cũng lương thực bên ngoài đắt, mấy năm nay quá nửa tiền lương của con đều đưa về nhà , thể bắt con lo cả đời ." Anh tin bà Cố tiền riêng, bảo c.h.ế.t đói thì chắc chắn là đến mức ...
"Cái thằng vô lương tâm, em trong nhà mà mày tính toán chi li thế !" Bà Cố tức đến trợn ngược mắt.
Cố Thành lười đôi co: "Mẹ, con còn việc, con về đây."
Bà Cố: "Mày..."
Bà mở miệng định mắng tiếp thì ông Cố ngắt lời: "Bao giờ ?"
Cố Thành: "Hai hôm nữa con ."
Ông Cố gật đầu, dặn dò: "Hôm đấy về ăn bữa cơm nhé?"
Cố Thành ậm ừ cho qua chuyện: "Để xem ạ, thời tiết thì con sang ."
Nhìn bóng lưng con trai út sải bước thẳng, ông Cố thở dài thườn thượt, đứa con trai rốt cuộc cũng xa cách gia đình .
Bà Cố vẫn lầm bầm bất mãn: "Sao ông bắt nó đưa thêm tiền, giờ mười đồng thì mua cái gì..." Lúc đòi, nó về đơn vị thì đòi cũng chẳng tìm thấy .
Ông Cố liếc bà: "Thôi, đừng khó con nó nữa, nó cũng cái khó của nó." Người gia đình riêng, còn nuôi vợ con, áp lực cũng nhỏ. Hơn nữa, bắt Cố Thành nuôi cả đại gia đình nhà họ Cố thì đúng là quá đáng thật.
Rời khỏi nhà họ Cố, Cố Thành lên huyện mua vé tàu cho ngày .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Biết con rể sắp về đơn vị, bà Khương Thúy Hoa tuy yên tâm nhưng vẫn chuẩn một rổ đồ cho Liễu Nhân Nhân. Bên trong hai mươi quả trứng gà và hai cân bột mì trắng.
Bà dặn dò: "Chỗ để Cố Thành mang lên tàu ăn, trời lạnh mang nhiều đồ ăn một chút cũng sợ hỏng." Bà bảo đồ ăn tàu hỏa đắt cắt cổ, tiết kiệm đồng nào đồng .
"Mẹ, mấy thứ nhà con mà." Liễu Nhân Nhân . Nhà cô thiếu trứng với bột mì, cô tự chuẩn .
Bà Khương Thúy Hoa nghiêm mặt: "Thế giống , con rể xa, nhà thể chút lòng thành, đấy là lễ nghĩa, thể để mất phép tắc . Cha con còn bảo... trưa mai cả nhà con sang ăn cơm, từ chối đấy."
Nhà họ Liễu tuy nghèo nhưng lễ nghĩa thì thể bỏ, kẻo bảo điều. Hơn nữa, mấy năm nay vợ chồng con gái giúp đỡ gia đình nhiều, về tình về lý đều thết đãi họ một bữa t.ử tế.
Liễu Nhân Nhân: "..."
Mẹ đến nước thì cô còn gì nữa? Nghĩ đến cảnh nhà đẻ, rau dưa thì thiếu nhưng thịt thà chắc chắn . Liễu Nhân Nhân tính thịt con thỏ mang sang, còn ...
Vừa khéo Cố Thành về đến nhà, mang theo hai cân cá hố và hai cân thịt lợn tươi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-211-moi-khach.html.]
Liễu Nhân Nhân ngạc nhiên: "Anh mua ?" Trời lạnh, Cung Tiêu Xã bán hải sản đông lạnh, nhưng muộn thế , dù cá hố với thịt lợn thì chắc cũng tranh mua hết từ lâu.
"Bạn cho đấy." Cố Thành đáp.
Quả nhiên, Liễu Nhân Nhân hỏi thêm nữa, Cố Thành ở xưởng sắt thép lâu như , chắc chắn bạn bè thiết.
Liễu Nhân Nhân "" một tiếng bảo: "Mẹ sang, bảo trưa mai nhà sang ăn cơm. Tiện thể em mang con thỏ sang, cả chỗ cá hố nữa nhé?" Hai món mặn là đủ .
Thịt lợn thì giữ , Cố Thành mai , Liễu Nhân Nhân định ít thịt kho tàu cho mang theo ăn đường.
Cố Thành ngay: "Để thịt thỏ, lát nữa mang đồ sang luôn." Tiện thể cũng chuyện với vợ. Anh , hai con Liễu Nhân Nhân ở nhà chắc chắn nhờ ông bà ngoại chăm sóc giúp.
Liễu Nhân Nhân ngẩn một chút: "...Cũng ."
Cố Viêm Viêm thấy bố thịt thỏ liền bám đuôi theo sát gót. Mấy ngày nay chỉ cần Cố Thành ở nhà là Liễu Nhân Nhân "ném" con cho trông. Sắp xa , cũng nên để hai bố con bồi đắp tình cảm.
Làm thịt thỏ xong xuôi, Cố Thành lúi húi bổ củi. Mấy hôm nay ở nhà tranh thủ bổ củi. Trong kho chứa đồ củi chất cao đến nửa phòng, đủ cho Liễu Nhân Nhân dùng đến tận đầu xuân sang năm.
Trưa hôm , gần đến giờ ăn, vợ chồng Liễu Nhân Nhân dắt Cố Viêm Viêm sang nhà ngoại.
Đến nơi, bà Khương Thúy Hoa chuẩn xong một mâm cơm thịnh soạn, trông bà hôm nay tâm trạng .
Thỏ kho tàu, cá hố chiên giòn, ngồng tỏi xào thịt, nấm xào thịt, trứng xào hành, trứng xào rau chân vịt, xà lách xào tỏi, khoai tây thái sợi xào chua cay. Món chính là màn thầu độn bột ngô.
Liễu Nhân Nhân ngờ bữa trưa tươm tất thế . Cô tò mò hỏi: "Mẹ, lấy thịt lợn tươi thế ạ?" Năm nay trong thôn chẳng mấy nhà nuôi lợn, mấy hôm nay cũng ai mổ lợn.
Bà Khương Thúy Hoa : "Sáng sớm nay bảo ba con lên huyện, dùng rau đổi lấy hai cân thịt lợn với hai cân bột mì đấy." Con gái con rể sang ăn cơm, bà tất nhiên chuẩn chu đáo. Sáng bảnh mắt bà dậy hái một sọt rau, sai Liễu Minh Viễn mang lên huyện đổi thịt và bột mì.
Ngoài đồ ăn ngon, bà Khương Thúy Hoa còn lấy một bình rượu.
Trên bàn cơm, lớn còn giữ ý chứ lũ trẻ con thì kìm . Lâu lắm ăn ngon thế , đứa nào đứa nấy ăn như hùm như sói.
Ông Liễu Lai Phúc bảo con rể và mấy đứa con trai uống với ông vài chén. Nhất thời khí bàn ăn rộn rã tiếng .
Uống rượu mặt đỏ gay, cũng chẳng tỉnh táo , ông Liễu kéo tay Cố Thành, thấm thía dặn dò: "Sau nhớ đưa con cái Nhân về thăm nhà thường xuyên nhé."
Đi lính vất vả lắm, đóng quân xa, dăm bảy năm chẳng về một . Nghĩ đến cảnh lâu lắc gặp con cháu, ông Liễu trong lòng ngổn ngang trăm mối.
Bà Khương Thúy Hoa cũng , còn lo con gái theo quân lạ nước lạ cái, bắt nạt ? Cứ nghĩ đến mấy chuyện đó là bà thấy khó chịu trong lòng.
Cố Thành cũng chẳng dám hứa hẹn gì nhiều, chỉ thể : "Cha đừng lo, con sẽ chăm sóc cho Nhân Nhân, khi nào rảnh chúng con sẽ về thăm cha ."
Bà Khương Thúy Hoa tuy nỡ, nhưng con gái lấy chồng, cuộc sống riêng là chuyện bình thường. Bà chỉ thể tự an ủi rằng con gái để hưởng phúc, thế là quan trọng hơn tất cả.