Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 227: Thịt hươu

Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:23:04
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Thành mãi đến chập tối mới về. Và về tay . Lần săn một con thú lớn... là một con hươu đực trưởng thành. Con hươu to thật, ước chừng hai trăm cân. Cố Thành quẳng con hươu xuống nền tuyết trong sân.

 

Liễu Nhân Nhân thấy vài vết máu, lo lắng hỏi: "Anh thương ?"

 

Cố Thành sờ vai, bảo: "Không , m.á.u hươu đấy."

 

Liễu Nhân Nhân thở phào, sang con hươu to đùng, bối rối: "Con hươu to thế xử lý ? Bán ?" Chồng cô giỏi thật, nào lên núi cũng vác về con thú to. Với bản lĩnh , dù vẫn nuôi sống cả nhà ngon ơ.

 

Trời tối , Cố Thành về cũng gặp ai, nên trong thôn ai họ săn hươu. Nếu bán thì thể sạch chôn trong tuyết như thịt lợn. ... thịt lợn trong nhà còn đầy, trữ thêm thịt hươu gì. Ăn cũng chẳng hết. Hơn nữa Liễu Nhân Nhân vốn khoái thịt thú rừng lắm.

 

Cố Thành : "Để xẻ thịt , còn giao cho em xử lý."

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

C.h.ế.t thật, chồng cô chăng?

 

Thực bình thường Liễu Nhân Nhân ít khi lấy đồ từ gian . ... hai sống chung lâu như . Cố Thành là bộ đội trinh sát, đầu óc nhạy bén. Phát hiện điều gì bất thường cũng là dễ hiểu. Nếu thật là ... Liễu Nhân Nhân cũng nhất thiết giấu . Hai là vợ chồng, sẽ sống với cả đời. Cứ giấu giếm mãi cũng mệt.

 

Chỉ là Cố Thành buông một câu thịt hươu, vẻ như nhiều. Liễu Nhân Nhân định thôi, phụ một tay. Giờ khắc , trong lòng hai đều hiểu rõ, chỉ là mà thôi.

 

Thịt hươu sạch vùi trong tuyết để đông lạnh. Còn một ít nội tạng, lát nữa thể món kho bán cho hệ thống.

 

Buổi tối, Liễu Nhân Nhân món thịt hươu áp chảo. Cô nếm thử một miếng, vị cũng , thịt khá mềm. cô chỉ ăn vài miếng, còn Cố Thành giải quyết hết. Liễu Nhân Nhân dám cho Cố Viêm Viêm ăn thịt hươu, hôm nay ăn cơm tẻ, cô cho con món tôm xào trứng.

 

Đêm đến, Liễu Nhân Nhân rúc lòng chồng, lấy ngón tay chọc chọc cơ bụng ngày càng rắn chắc của , giọng khàn khàn hỏi: "Có phát hiện cái gì ?"

 

Cố Thành hỏi : "Phát hiện cái gì?"

 

Liễu Nhân Nhân chớp mắt, ngẫm nghĩ: "Phát hiện... bí mật ai ?"

 

Cố Thành im lặng một lúc, rõ, chỉ bảo đầy ẩn ý: "Đã là bí mật thì đừng để khác ."

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Được , nhiều thì cô cũng lười giải thích.

 

Một lát , Cố Thành đột nhiên lên tiếng: "Nhân Nhân, chuyện bàn với em..."

 

Liễu Nhân Nhân ngẩn : "...Anh ."

 

Thực mỗi Cố Thành dùng giọng điệu chuyện với cô, chín phần mười là chẳng chuyện gì lành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-227-thit-huou.html.]

 

Cố Thành do dự một lát trầm giọng : "Anh mấy đồng đội hy sinh chiến trường, nhưng gia đình họ... thể do mấy năm nay mất mùa nên nhiều cái ăn."

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Trong các liệt sĩ, ít là con một, họ ... để cha già yếu và con thơ khả năng lao động, tiền tuất trợ cấp giờ cũng chẳng mua bao nhiêu lương thực. Có gia đình khó khăn quá cầu cứu đến đơn vị, mong đơn vị giúp giải quyết vấn đề sinh tồn. vật tư của đơn vị cũng hạn, giúp bao nhiêu .

 

Cố Thành là quân nhân, đành lòng thấy nhà của đồng đội cũ chịu đói. Cho nên... góp chút sức mọn giúp đỡ họ. Không chỉ , các cán bộ khác trong đơn vị cũng cố gắng giúp đỡ trong khả năng thể.

 

Liễu Nhân Nhân hiểu ngay ý , hỏi: "Là gửi lương thực cho họ ?"

 

Cố Thành gật đầu.

 

Liễu Nhân Nhân xòa: "Tưởng chuyện gì to tát, gửi lương thực thôi mà, đừng lo, lát nữa đưa danh sách cho em, em sẽ gửi hết." Vừa nãy cô còn tưởng định bảo nhiệm vụ chuyện theo quân biến cố gì cơ...

 

Cố Thành cô thật sâu, giải thích: "Mình giúp chuyện thể sẽ báo đáp em."

 

"Em mà." Liễu Nhân Nhân cũng mong cầu báo đáp gì, "Dù lương thực dự trữ trong nhà còn nhiều, em với Viêm Viêm ăn hết."

 

Chỉ là cô vốn định bán một phần lương thực cho nhà đẻ, phần còn ... đợi khi cô theo quân sẽ nhờ gửi dần cho. Bây giờ... Cố Thành đề nghị thì ưu tiên việc của .

 

Đáy mắt Cố Thành cuộn trào cảm xúc, xoa đầu cô: "Nhân Nhân, cảm ơn em." Những năm , ai cũng sẵn lòng nhường cơm sẻ áo, mà là cho dưng.

 

Liễu Nhân Nhân lắc đầu, ánh mắt kiên định: "Không nước thì nhà, các đều là hùng, giúp đỡ chút việc đáng là bao?"

 

Lòng Cố Thành ấm áp: "Được, lát nữa danh sách cho em, giúp chút nào chút ." Tất nhiên cũng sẽ dốc hết lương thực trong nhà đem cho, giúp cũng giới hạn.

 

Hai ngày tiếp theo, hai vợ chồng ngoài, ở nhà dọn dẹp vệ sinh, đậu phụ ăn Tết. Như năm, nhà cô giã hai mươi cân bánh dày nếp. Liễu Nhân Nhân thích ăn món , Cố Viêm Viêm cũng khoái món bánh dày nướng. Vợ con đều thích thì Cố Thành nhiều một chút.

 

Thoáng cái đến ngày 30 Tết, cả nhà dậy từ sớm. 30 Tết ăn sủi cảo. Đã thì nhiều một thể. Ăn sủi cảo tiện lợi, lười nấu cơm thì lôi luộc ăn. Dù nhà cũng sẵn thịt. Thịt lợn còn hai mươi mấy cân, thịt lợn rừng 60 cân, thịt hươu nhiều nhất, hơn 100 cân.

 

Liễu Nhân Nhân tính toán gói thật nhiều sủi cảo. Cô chuẩn bốn loại nhân: thịt lợn cải thảo, thịt lợn cần tây, thịt lợn nấm hương và trứng gà hẹ. Thịt lợn nhà và thịt lợn rừng băm riêng, lớn ăn sủi cảo nhân thịt lợn rừng, còn thịt lợn nhà dành cho Cố Viêm Viêm.

 

Về phần thịt hươu, Liễu Nhân Nhân định bán một nửa cho hệ thống, nửa còn thịt hươu khô gửi cho Cố Thành. Thịt hươu là đồ bổ, thể ăn hoặc chia cho đồng đội.

 

Sáng sớm bà Khương Thúy Hoa sang biếu Liễu Nhân Nhân một hũ chao. Hai hôm Hoàng Tiểu Nguyệt mang từ nhà đẻ về bốn hũ chao. Cô nghĩ ăn hết nên biếu em chồng một hũ. Tất nhiên đây cũng là ý của Hoàng Tiểu Nguyệt, chứ bà là chồng cũng tiện lấy đồ của con dâu cho.

 

Thấy con gái con rể đang bận gói sủi cảo, bà Khương Thúy Hoa xắn tay cùng. Nhà họ Liễu đông , thiếu một bà cũng chẳng . Cố Thành cán vỏ, bà Khương Thúy Hoa và Liễu Nhân Nhân gói. Mấy hì hục cả ngày, gói hơn ngàn cái sủi cảo và 50 cái bánh bao, gói xong đem ngoài trời đông lạnh. Ăn sủi cảo đến tận rằm tháng Giêng, một ngàn cái tính cũng chẳng nhiều nhặn gì.

 

Liễu Nhân Nhân lấy một bát tô sủi cảo biếu mang về. Hôm nay là 30 Tết, cô tiện giữ bà ở ăn cơm.

 

Bữa tối ngoài sủi cảo, Cố Thành còn thịt một con thỏ. Liễu Nhân Nhân nướng thịt thỏ, thịt hươu. Thịt nướng rắc bột thì là thơm nức mũi.

 

 

Loading...