Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 228: Giao thừa

Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:23:05
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chớp mắt đến mùng Hai Tết. Kỳ nghỉ của Cố Thành kết thúc, đơn vị gấp. Sáng sớm Cố Thành thu dọn hành lý xong xuôi.

 

Trời lạnh, Cố Thành cho hai con tiễn. Liễu Nhân Nhân chuẩn cho hai hộp cơm đầy ắp sủi cảo và một túi bánh bao hấp. Quân khu mới xa lắm, tàu hai ngày là tới, mang nhiều đồ ăn thế đủ cho ăn tàu.

 

Giây phút chia tay, Cố Thành ôm Cố Viêm Viêm, thở dài: "Bố đây, việc gì thì gọi điện cho bố nhé."

 

"Bố ơi..." Cố Viêm Viêm nhận bố sắp như , mặt xị xuống, nó bố .

 

Cố Thành ân cần dặn dò: "Viêm Viêm ngoan, ở nhà lời , bố... rảnh rỗi sẽ về." Khu nhà ở quân khu mới bao giờ xây xong, Cố Thành dám hứa chắc chắn điều gì.

 

Cố Viêm Viêm ôm chặt cổ bố buông, mắt đỏ hoe. Liễu Nhân Nhân thì quá xúc động, đây đầu cô tiễn , cũng chẳng cuối, vợ lính quen với cảnh chia ly .

 

Thấy hai bố con bịn rịn, Liễu Nhân Nhân an ủi: "Thôi nào, đơn vị gần mà, cùng lắm đợi trời ấm lên em đưa Viêm Viêm thăm ..." Ngồi tàu hai ngày thôi mà, Liễu Nhân Nhân thấy chẳng vấn đề gì.

 

Cố Viêm Viêm hiểu lời , mắt sáng lên: "Tìm bố..."

 

Cố Thành vẫn yên tâm: "Em một một mang theo con nhỏ tàu an ." Tàu hỏa lộn xộn lắm, vàng thau lẫn lộn, đủ hạng .

 

Liễu Nhân Nhân liếc xéo : "Cẩn thận chút là mà, cũng thể cướp bóc giữa ban ngày ban mặt chứ?"

 

Cố Thành suy nghĩ một lát: "Để lúc đó hẵng tính." Nếu Liễu Nhân Nhân đưa con thăm thật thì sắp xếp chu đáo .

 

Nhìn Cố Thành khuất, Liễu Nhân Nhân dắt Cố Viêm Viêm mặt buồn thiu về nhà.

 

Cuộc sống trong làng yên bình, đang là mùa đông nông nhàn. Liễu Nhân Nhân ở nhà ngoài việc chăm sóc vườn rau thì chẳng việc gì khác. Người nhà họ Liễu thỉnh thoảng sang chơi, kể chuyện trong làng, nhất là bà Khương Thúy Hoa. Rảnh rỗi việc gì, ngày nào bà cũng nhét túi hạt bí, tán gẫu khắp xóm.

 

Chỉ là bà Khương Thúy Hoa ngờ, ngày chuyện thị phi rơi trúng đầu nhà .

 

xì xào lưng... Anh cả Liễu Minh Thành dan díu với Lý góa phụ trong thôn. Nghe tận mắt thấy Liễu Minh Thành đưa đồ ăn cho Lý góa phụ, còn những chuyện khác... Tóm trong lòng đều rõ mười mươi, cần toạc .

 

Hai hôm nay bà Khương Thúy Hoa tức đến nghiến răng nghiến lợi, ăn Tết xong xảy chuyện nhục nhã , đêm qua bà sầu đến mất ngủ.

 

"Cái thằng trời đ.á.n.h , hết nước hết cái bảo chúng nó tránh xa con mụ Lý góa phụ , cứ thế hả giời!" Bà Khương Thúy Hoa tức giận c.h.ử.i bổng lên.

 

Liễu Nhân Nhân cũng ngờ cả thật thà dính líu đến Lý góa phụ, nhưng lo lắng suông cũng vô ích. Phải rõ sự tình .

 

Liễu Nhân Nhân hỏi : "Mẹ, cả ạ? Anh cho Lý góa phụ đồ thật ạ?" Nếu là tin đồn nhảm thì kệ xác nó. Còn nếu là thật...

 

Bà Khương Thúy Hoa nhíu mày: "Cái thằng , hỏi gì nó cũng câm như hến."

 

chuyện đưa lương thực là thật, Liễu Minh Thành đúng là đưa cho Lý góa phụ một túi bột ngô và khoai lang khô. Lương thực trong nhà đều do bà quản lý, bà cũng con trai lấy lương thực . Bà Khương Thúy Hoa đối xử với con cái cũng quá khắt khe, Tết đến còn phát cho mỗi nhà mấy đồng tiêu vặt để tự giữ. Chẳng lẽ Liễu Minh Thành lấy tiền riêng mua?

 

Trời ơi! Nếu thật là thế thì con dâu cả ầm lên mới lạ! Sau nhà cửa yên ?

 

"Anh cả tặng đồ thật ạ?" Liễu Nhân Nhân thấy chuyện chút bình thường, cô lo lắng, "Anh cả... ý với Lý góa phụ thật đấy chứ?"

 

Bảo là thương cảm cô nhi quả phụ... cũng lọt tai, trong thôn đáng thương đầy đấy, chỉ Lý góa phụ. Có thấy cả giúp ai bao giờ . Dù nữa, Lý góa phụ cũng chút nhan sắc, tuổi cao. Đàn ông mà, thấy sắc nảy lòng tham cũng là chuyện thường tình.

 

"Chắc chắn là thể nào!" Bà Khương Thúy Hoa vỗ đùi, mặt hầm hầm, "Nó mà dám dây dưa với loại đàn bà đó, với cha con đ.á.n.h gãy chân nó mới lạ!"

 

Tuy bà Khương Thúy Hoa chút hài lòng với con dâu cả, nhưng chồng nàng dâu nhà nào chẳng lúc xô bát xô đũa? Trong mắt bà, Lý góa phụ bằng một sợi tóc của con dâu cả. Bà đời nào con trai dính líu đến loại đó.

 

Liễu Minh Thành tính tình hiền lành, hiếu, Liễu Nhân Nhân thực sự tin sẽ vì một phụ nữ mà chống đối gia đình. Chỉ là... cô cũng hiểu chuyện nông nỗi : "Chị dâu cả thế nào , ầm lên chứ ạ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-228-giao-thua.html.]

Bà Khương Thúy Hoa thở dài: "Chị dâu con còn ..."

 

Chuyện trong thôn lan truyền rộng, chắc chị dâu cả . Thế nên bà Khương Thúy Hoa mới sang đây than thở với con gái, chứ ở nhà bà dám hé răng, sợ con dâu chuyện loạn lên. mà, giấy gói lửa... Dù cũng là con trai sai , bà Khương Thúy Hoa giờ chột lắm.

 

Liễu Nhân Nhân lựa lời: "...Hay là để cả nhận với chị dâu , tự thú nhận và giải thích rõ ràng, còn hơn để chị dâu từ miệng ngoài." Tính chất hai việc khác hẳn .

 

Bà Khương Thúy Hoa nghĩ đến chuyện , nhưng bà sợ: "Con xem con đấy, tự nhiên cái gì ."

 

Chuyện nhà Liễu Đạt T.ử mới qua mấy hôm? Có vết xe đổ sờ sờ đấy mà còn đường tránh, cứ đ.â.m đầu chỗ c.h.ế.t.

 

Liễu Nhân Nhân im lặng, sự , chỉ mong cả nhất thời hồ đồ chứ động lòng thật. Nếu ... nhà họ Liễu gà bay ch.ó sủa là cái chắc.

 

sự việc diễn biến như mong .

 

Chị dâu cả chuyện, cũng giống vợ Liễu Đạt Tử, ầm ĩ một trận long trời lở đất xách hai đứa con bỏ về nhà đẻ.

 

Biết tin, Liễu Nhân Nhân lập tức cùng Hoàng Tiểu Nguyệt về nhà xem . Trên đường , Hoàng Tiểu Nguyệt vác cái bụng bầu to tướng, bất mãn mặt: "Nhân Nhân , chị là em dâu mà khó , nhưng... chuyện đúng là cả sai lè ."

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Em mà chị."

 

Mấy năm nay ai lương thực thừa ? Nhà họ Liễu ăn uống cũng chẳng dư dả gì, cả lương thực cho vợ con ăn mang cho ngoài. Thế thì nghĩ thế nào? Đừng chị dâu cả, đàn bà nào gặp chuyện mà chẳng điên tiết.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt ngập ngừng: "...Nhân Nhân, em , cả... hình như cặp kè với Lý góa phụ thật đấy."

 

Liễu Nhân Nhân kinh ngạc: "...Sao thể? Anh cả thừa nhận ạ?" Với tính cách của cả, giống chuyện tày trời thế .

 

Hoàng Tiểu Nguyệt cũng tin, nhưng sự thật rành rành: "Cha bảo cả từ nay đừng qua với Lý góa phụ nữa, chịu. Cha dọa từ mặt, cũng nhượng bộ..."

 

Không cần nghĩ cũng , nếu hai trong sạch thì cả phụ nữ đến mức ?

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Anh trai cô giỏi thật, đến lời bố cũng dám ?

 

Đến nhà họ Liễu, Liễu Nhân Nhân thấy ai khác. Chỉ thấy ông Liễu trong nhà chính, mặt mày ủ rũ. Bà Khương Thúy Hoa con trai cho tức đến phát bệnh, liệt giường dậy nổi.

 

Liễu Nhân Nhân chào cha phòng thăm .

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

"Mẹ, chứ ạ?" Lần đầu tiên Liễu Nhân Nhân thấy thế , chắc là giận lắm đây.

 

Đầu óc bà Khương Thúy Hoa ong ong: "Không , tí là đỡ." Chủ yếu là bà tức, con trai vì một đàn bà mà vứt bỏ cả gia đình! Nghĩ đến là bà sôi máu.

 

Liễu Nhân Nhân cũng hiểu Liễu Minh Thành nghĩ cái gì, chỉ an ủi : "Mẹ, chắc cả nhất thời hồ đồ thôi, ạ, để con khuyên ?"

 

"Ai nó chạy !" Bà Khương Thúy Hoa hậm hực, "Vừa nãy cha con tức quá tát cho mấy cái, nó bỏ chạy , chắc là..."

 

Ngừng một chút, bà đau đầu : "Chắc con tìm con hồ ly tinh ."

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Được , cô tìm cả ở .

 

Dặn nghỉ ngơi, Liễu Nhân Nhân ngoài. Biết em chồng định tìm Lý góa phụ, Hoàng Tiểu Nguyệt hỏi: "Hay để chị cùng em?"

 

 

Loading...