Liễu Nhân Nhân lắc đầu: "Thôi chị, em qua ngó chút thôi." Hoàng Tiểu Nguyệt bụng mang chửa, nhỡ lát nữa xô xát thì phiền.
Hoàng Tiểu Nguyệt bèn bảo Liễu Minh Viễn cùng Liễu Nhân Nhân. Nhà Lý góa phụ cách nhà họ Liễu xa lắm. Kể thì chồng của Lý góa phụ cũng là việc, chăm chỉ chịu khó, tình cảm vợ chồng . Tiếc là...
"Cô út, là thôi ?" Đến cửa nhà Lý góa phụ, Liễu Minh Viễn chùn bước. Chuyện đối với là nỗi nhục nhã.
Vì chuyện của cả, mấy ngày nay Liễu Minh Viễn trong thôn dám ngẩng mặt lên, sợ hỏi han. là mất mặt quá thể. Anh là đàn ông còn thế, em gái là phụ nữ, càng nên dính mấy chuyện nhơ nhớp .
Liễu Nhân Nhân gõ cửa: "Em chỉ rõ chuyện, xem ý cả rốt cuộc là thế nào." Cô vẫn tin cả vì phụ nữ mà bỏ vợ bỏ con.
Đợi một lúc lâu Lý góa phụ mới đủng đỉnh mở cửa, thấy Liễu Nhân Nhân thì dựa tường khẩy: "Ồ, khách quý đến chơi..."
Liễu Nhân Nhân hỏi thẳng: "Anh , cô gọi đây, chuyện ."
Lý góa phụ cũng chẳng giấu giếm: "Anh cô ở trong nhà, nhưng bảo... gặp hai ."
Liễu Minh Viễn tức điên : "Cô... cô dụ dỗ ? Cô còn cho về nhà!"
Lý góa phụ kêu lên oai oái: "Cậu em , đừng ngậm m.á.u phun , to đầu thế , giữ chân kiểu gì ?"
Liễu Nhân Nhân lạnh: "Cô cứ gọi đây, vài câu thôi."
Lý góa phụ cũng chẳng diễn nữa: "Không gọi, là gặp, hai về ."
Liễu Nhân Nhân ngó trong nhà, chỉ thấy hai đứa con của Lý góa phụ thập thò ở cửa, thấy bóng dáng cả . Cô sang Lý góa phụ, gằn giọng: "Hôm nay gặp trai, sẽ lên công an xã tố cáo hai quan hệ bất chính!"
Lý góa phụ đơ : "...Cô dám? Cả nhà cô sống ở cái làng , ầm lên sợ mất mặt ?" Cô thì cũng , thanh danh vốn nát bét .
Liễu Nhân Nhân càng tỏ bất cần: "Cô tưởng trong làng còn ai chuyện ?" Đã đến nước thì còn sợ gì nữa? Nếu lôi công an cuộc, cả hai đều cải tạo mệt nghỉ.
Dù cam lòng nhưng Lý góa phụ vẫn nén giận gọi Liễu Minh Thành .
Nhìn trai cúi gằm mặt, Liễu Nhân Nhân hỏi thẳng: "Anh cả, định về nhà với bọn em thật ?"
Liễu Minh Thành ấp úng: "...Cô út, em về , ở đây lắm."
Liễu Nhân Nhân: "..."
Liễu Minh Viễn cũng sốc, khó hiểu hỏi: "Anh cả, bỏ bùa mê t.h.u.ố.c lú ? Hay mụ uy h.i.ế.p ?"
Liễu Nhân Nhân hít sâu một : "Anh cả, giận đến mức ốm liệt giường , về thăm thật ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-229-viec-xau-trong-nha.html.]
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Liễu Minh Thành vẫn một mực: "Cô út , ai ép cả, là tự nguyện ở đây."
Liễu Nhân Nhân cạn lời: "...Anh cả, thích phụ nữ ?"
Liễu Minh Thành: "Tiểu Phương cô lắm, ở đây thì cô mới bắt nạt."
Liễu Nhân Nhân thấy mệt mỏi, Lý góa phụ tài cán gì mà tẩy não trai cô sạch sành sanh thế . Nói nhiều vô ích, cô bỏ .
Liễu Minh Viễn lườm cả một cái cháy mắt chạy theo em gái...
Đi nửa đường, Liễu Minh Viễn nhịn hỏi: "Cô út, cứ thế mà bỏ qua ?" Anh cứ tưởng em gái đến đây để cho ngô khoai cơ.
Liễu Nhân Nhân liếc một cái: "Chứ , cả quyết tâm ở đó, em trói về chắc?" Cô vốn chỉ xem thái độ cả thế nào, giờ thấy thì cũng hiểu.
"Cũng là cách, là lát nữa với hai sang trói gô về?" Liễu Minh Viễn nghĩ đơn giản, cứ bắt về nhà là xong chuyện. Mấy gã đàn ông đây dính Lý góa phụ cũng thế cả, cuối cùng vẫn về nhà sống như bình thường thôi.
Liễu Nhân Nhân trực giác chuyện đơn giản, e là cả Lý góa phụ nắm thóp thật : "Tâm ở nhà thì bắt xác về ích gì." Có khi còn phản tác dụng, con là thế, càng cấm cản càng trái, càng chứng minh cho khác thấy lựa chọn của là đúng.
"Thế thế nào bây giờ?" Liễu Minh Viễn vò đầu bứt tai, "Hay báo công an bắt mụ ?" Cho đỡ dụ dỗ khác, ô uế cả làng.
Liễu Nhân Nhân lắc đầu: "Thế còn cả tính ? Bắt cả ?" Lý góa phụ tội thì cả cũng vô can. Liễu Nhân Nhân sợ bắt, mà sợ thời buổi loạn lạc , vết đen trong hồ sơ thì phiền phức vô cùng.
Cách cách xong, Liễu Minh Viễn đau cả đầu. Hơn nữa với tính cách của , đợi bà khỏe chắc chắn sẽ tìm Lý góa phụ liều mạng!
Liễu Nhân Nhân trầm ngâm: "Để em nghĩ cách khác ..." Làm ầm lên cũng vô dụng, chuyện gì đến sẽ đến, tìm cách giải quyết êm thấm.
"Anh cả con ?" Thấy hai em về, ông Liễu hỏi ngay.
Liễu Nhân Nhân thở dài . Liễu Minh Viễn thì hùng hổ kể thật: "Cha, cả bảo về."
"Thằng nghịch t.ử !" Ông Liễu tức đến run tay, "Được , từ nay mặc xác nó, cho nó c.h.ế.t đường c.h.ế.t chợ ." Ông giận ? Mặt mũi nhà họ Liễu thằng con trời đ.á.n.h bôi tro trát trấu hết cả .
Liễu Nhân Nhân cũng đau đầu, về nhà nghĩ nát óc... cũng chẳng tìm cách nào ho. Thực chuyện chủ yếu vẫn phụ thuộc ý của cả, nếu nhất quyết về thì họ cũng chẳng thể trói chân ở nhà ? Cũng thể đuổi khỏi làng...
Có lẽ trong cuộc u mê, Liễu Nhân Nhân nghĩ đến hói cả đầu cũng giải pháp. Cực chẳng , cô lấy giấy bút thư kể sự tình cho Cố Thành, định mai gửi xem cao kiến gì .
Chỉ là, cô còn nghĩ cách giải quyết thì Lý góa phụ tìm đến cửa.
Lý góa phụ tỏ ý thể khuyên Liễu Minh Thành về nhà, nhưng Liễu Nhân Nhân đồng ý một điều kiện.