Bà Khương Thúy Hoa xua tay: "Việc đó con cần lo, để bàn với cha con." Nhà vốn nghèo, đang mất mùa đói kém. Nếu chia gia tài cho cả ba đứa con trai... thì thực sự điều kiện. Mà kể cả điều kiện thì bà cũng chia đàn sẻ nghé như thế.
Liễu Nhân Nhân hiểu nỗi lòng của : "Vâng, cứ bàn kỹ với cha ạ, cần giúp gì cứ bảo con."
Màn kịch coi như hạ màn, Liễu Nhân Nhân đưa Cố Viêm Viêm về nhà. Chẳng còn tâm trạng nấu nướng, cô luộc hai bát sủi cảo ăn trưa. Ăn xong, Cố Viêm Viêm ngủ trưa như ngày, Liễu Nhân Nhân định cùng con một lát thì Hoàng Tiểu Nguyệt và ông Hoàng tìm đến. Hai mang khoai lang sang cho Liễu Nhân Nhân.
Mấy năm nay đất phần trăm, nhà Liễu Nhân Nhân trồng ít khoai lang, chỉ đủ ăn tươi. Mấy hôm Liễu Nhân Nhân với Hoàng Tiểu Nguyệt là phơi ít khoai lang khô để ăn vặt. Hoàng Tiểu Nguyệt nhớ kỹ trong lòng, nhà cô cái gì cũng thiếu, chỉ khoai lang là nhiều. Một ông Hoàng ăn cũng chẳng hết.
Vừa nhà Liễu Nhân Nhân còn ít thịt lợn rừng... Hai nhà bàn bạc, quyết định một cuộc trao đổi nữa. Liễu Nhân Nhân dùng 10 cân thịt lợn rừng đổi lấy 50 cân khoai lang của ông Hoàng. Cộng thêm khoai lang tươi còn trong nhà, chắc là đủ khoai khô .
Trưa nay, ông Hoàng một chở khoai lang sang. May mà vụ lùm xùm sáng nay lắng xuống. Nếu ... ông bà Liễu cũng chẳng còn mặt mũi nào gặp thông gia.
Định giữ ông Hoàng ở ăn cơm trưa nhưng ông sợ phiền, ăn cơm ở nhà mới . Ông chơi bên nhà họ Liễu một lúc cùng con gái sang nhà Liễu Nhân Nhân đưa khoai.
Liễu Nhân Nhân vội mời: "Bác nhà uống nước ạ..."
Ông Hoàng xua tay: "Thôi bác , bác còn việc về."
Hoàng Tiểu Nguyệt thẳng: "Không Nhân Nhân, cha chị uống nước bên nhà , cần khách sáo."
Liễu Nhân Nhân ngượng: "...Vâng, thế bác đợi cháu một lát, cháu lấy thịt cho bác."
Liễu Nhân Nhân đổ sọt khoai lang phòng chứa đồ. Ông Hoàng cũng là thật thà, khoai lang chọn lựa kỹ càng, củ nào củ nấy to đều, hề dập nát.
Liễu Nhân Nhân lấy năm dải thịt lợn rừng đông lạnh, hồi lúc chia thịt cô cắt mỗi dải hai cân, chỉ hơn chứ kém. Ngoài , cô còn biếu thêm ông một miếng thịt hươu. Con hươu Cố Thành săn đợt cô vẫn giữ vài miếng, phòng khi cần đổi chác hoặc quà biếu.
Ông Hoàng cảm kích: "Rau cháu dặn , tầm nửa tháng nữa là thu hoạch ."
"Vâng ạ." Liễu Nhân Nhân gật đầu, "Đến lúc đó cháu với... ba sang lấy ạ." Cô định bảo cùng Hoàng Tiểu Nguyệt nhưng chị dâu bầu bí bất tiện nên thôi.
Ông Hoàng vội từ chối: "Không cần , để bác mang sang cho." Mùa đông rảnh rỗi, ông khối thời gian. Hơn nữa... ông thêm: "Tiện thể bác sang thăm cái Tiểu Nguyệt luôn." Con gái bụng mang chửa, ông ở nhà cũng lo lắng yên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-233-dam-phan.html.]
Cầm thịt lợn rừng, ông Hoàng về . Hoàng Tiểu Nguyệt nán ... Đoán chị dâu chuyện , Liễu Nhân Nhân mời nhà.
Hoàng Tiểu Nguyệt đắn đo một lúc ấp úng: "Nhân Nhân, chị ý tứ của cha ... là cho chị cả ở riêng hả?"
Liễu Nhân Nhân ngạc nhiên: "Cha với chị ạ? Em cũng rõ lắm, bảo về bàn với cha ."
Hoàng Tiểu Nguyệt gật đầu: "Lúc ăn trưa cha nhắc đến chuyện , hỏi ý kiến hai và Minh Viễn." Ý ông bà là chỉ cho nhà cả riêng thôi, còn hai nhà vẫn ở chung như cũ.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Anh hai và Liễu Minh Viễn tất nhiên ý kiến, cha còn sống chia gia tài là quy định bất thành văn trong làng. Hai em hiếu thảo, chắc chắn dám trái ý cha , đồng ý ngay tắp lự. Trong mắt họ, phụng dưỡng cha , tận hiếu gối là chuyện thiên kinh địa nghĩa.
Chỉ là... Hoàng Tiểu Nguyệt và chị dâu hai là con dâu, suy nghĩ chắc chắn khác với cánh đàn ông.
Liễu Nhân Nhân hiểu ngay ý định của Hoàng Tiểu Nguyệt, hỏi thẳng: "Chị ba... chị cũng riêng ?"
Hoàng Tiểu Nguyệt ngượng ngùng: "Nhân Nhân, chị hiếu kính cha ." Hiếu kính cha ... nhất thiết cứ sống chung một nhà?
Hoàng Tiểu Nguyệt riêng thật, cô giải thích: "Em cũng đấy, cả nhà sống chung, gì cũng bất tiện. Có lúc chị mang đồ từ nhà đẻ về cũng lén lút, sợ khác dị nghị."
Nếu ở riêng, Hoàng Tiểu Nguyệt sẽ còn e dè nhiều thứ, cuộc sống chắc chắn thoải mái hơn bây giờ. Hơn nữa, chỉ vợ chồng cô thoải mái hơn. Hoàng Tiểu Nguyệt thêm: "Nếu kinh tế gia đình khá giả, chị chắc chắn sẽ hiếu kính cha chu đáo."
Liễu Nhân Nhân hiểu cho chị dâu, thực cô cũng ủng hộ việc nhà họ Liễu chia gia tài. Ra riêng, sướng khổ tự chịu, ai bản lĩnh nấy hưởng. Chứ cứ như bây giờ, cả đại gia đình sống chung, gì cũng bó chân bó tay, còn so đo tính toán với . Hai ông bà cũng đỡ lo nghĩ nhiều chuyện.
Còn chuyện con cái hiếu thuận , cứ thỏa thuận vấn đề phụng dưỡng là . Mỗi năm các con biếu bao nhiêu lương thực, bao nhiêu tiền. Như thế cuộc sống của hai ông bà chẳng sướng hơn bây giờ ? Chẳng lo nghĩ gì, chỉ việc hưởng phúc.
Chỉ điều... Liễu Nhân Nhân : "Chị ba, em hiểu ý chị, nhưng suy nghĩ của cha thể giống chúng , chuyện vẫn xem ý ông bà thế nào ."
Liễu Nhân Nhân từng khuyên , nhưng rõ ràng bà . Đã thế thì cũng thể ép buộc . Liễu Nhân Nhân hiểu tâm tư Hoàng Tiểu Nguyệt, cách khác, họ là cùng một kiểu , tư tưởng dễ đồng cảm. quan niệm của già khác, Liễu Nhân Nhân cũng tôn trọng quyết định của .
Hoàng Tiểu Nguyệt thất vọng, nhưng cô cũng chuyện thể cưỡng cầu. Nghĩ ngợi một lát, cô bảo: "Nhân Nhân , chuyện hôm nay chị với em, em đừng kể với Minh Viễn nhé?"
Liễu Minh Viễn hiếu thuận, Hoàng Tiểu Nguyệt cũng ý gì , nhưng cô sợ chồng sẽ vui.