Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 236: Dưỡng lão
Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:23:12
Lượt xem: 45
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong chuyện tiền nong , thái độ của Khương Thúy Hoa vô cùng kiên định, hề nhượng bộ dù chỉ một chút.
Cha chị dâu cả cũng thể thực sự để con gái ly hôn, cuối cùng đành đồng ý, gia đình cả chia 30 đồng.
Tuy nhiên, chị dâu cả cũng nhân cơ hội đưa hai yêu cầu.
Thứ nhất là, nếu Liễu Nhân Nhân biếu đồ cho bố , bọn họ yêu cầu chia một phần cho nhà cả.
Liễu Nhân Nhân: “...”
Sao tự dưng nhớ thương đến cô thế ?
Yêu cầu thứ hai, chị dâu cả hy vọng tương lai nếu Liễu Minh Thành thành nghĩa vụ nuôi nấng con cái, mong nhà họ Liễu thể giúp đỡ một tay.
Sở dĩ chị dâu cả ly hôn với cả, ngoài việc sợ về nhà đẻ chỉ trỏ, còn một nguyên nhân quan trọng nhất.
Chính là chị nỡ bỏ hai đứa con. Trong mắt chị dâu cả, con cái mới là quan trọng nhất, đó là bản chị .
Còn về Liễu Minh Thành... điều chị dâu cả coi trọng hơn là khả năng nuôi gia đình của .
Muốn đến tình cảm, chị cũng là chuyện yêu đương lãng mạn.
Chị dâu cả đưa hai yêu cầu, Khương Thúy Hoa suy tính , cuối cùng vẫn đồng ý.
Không vì gì khác, dù cũng là cháu nội của , ông bà giúp đỡ chút đỉnh cũng là chuyện nên .
Nhà nghèo, cũng chẳng gì khác để chia, chỉ còn vài vấn đề nhỏ...
Ví dụ như đất phần trăm.
Cái cũng dễ thương lượng, cứ trực tiếp chia theo đầu là xong.
Sau khi việc hòm hòm bàn bạc xong xuôi.
Liễu Lai Phúc mở miệng : “Chuyện riêng xong, cũng nên đến chuyện phụng dưỡng tuổi già ?”
Mẹ chị dâu cả ngượng ngùng : “Ông thông gia... Thân thể hai vẫn còn rắn rỏi, xuống ruộng kiếm công điểm cũng đủ nuôi sống bản . Bọn nhỏ còn nuôi con cái, cũng chẳng dễ dàng gì.”
Vợ chồng ông Liễu hiện giờ đều đến 50 tuổi, bây giờ chuyện dưỡng lão thì quá sớm.
Khương Thúy Hoa nhịn trợn trắng mắt : “Người nuôi con để cậy già, chẳng lẽ nuôi công cốc ? Trong thôn gì cái quy củ con trai phụng dưỡng cha .”
Nhà cả nuôi dưỡng bọn họ ư? Khương Thúy Hoa chắc chắn sẽ đồng ý, ở cũng cái lý lẽ .
Cha của chị dâu cả ho khan hai tiếng, giải thích: “Bà thông gia đừng giận... cũng ý đó. Chỉ là, trong thôn cha thường đợi đến khi già yếu nữa mới dựa con trai con dâu nuôi dưỡng.”
Đây là sự thật. Liễu Lai Phúc suy tư một chút : “ cũng bắt chúng nó hiện tại nuôi chúng ngay, nhưng riêng thì ngày thường cũng thể chút biểu hiện nào.”
“ tính thế , hiện tại hai già chúng vẫn còn , nhưng dịp lễ tết, các con cũng nên biếu hai món đồ để tỏ lòng hiếu kính, biếu cái gì thì tùy tâm, lòng là .”
“Về ... đợi khi hai chúng nổi nữa, nhà thằng cả cũng giống như nhà thằng hai thằng ba, mỗi năm mỗi nhà đưa cho chúng 150 cân lương thực cộng thêm 5 đồng tiền.”
“Ngày nào đó hai chúng già yếu bệnh tật, chi phí sẽ do các con cùng gánh vác. Đợi khi chúng qua đời, nhà cửa và tiền bạc còn cũng sẽ chia đều cho mấy em trai.”
Đối với mấy đứa con trai, hai vợ chồng già dám là công bằng tuyệt đối, nhưng cũng thiên vị bất cứ đứa nào quá mức.
Liễu Lai Phúc đến nước , cha chị dâu cả cũng tiện thêm lời nào từ chối.
Bọn họ thì , nhưng con gái vẫn sống ở nhà họ Liễu, cũng thể căng quá khiến quan hệ đổ vỡ.
Nhà bọn họ kéo đến đông như cũng thực sự gây sự, chỉ là đòi công bằng cho con gái thôi.
Nói đến đây, chuyện phân chia gia đình xem như ngã ngũ.
Xuất phát từ phép lịch sự, Khương Thúy Hoa với nhà đẻ con dâu cả: “Trưa nay ở đây ăn cơm , nấu cơm.”
Bà gọi con dâu thứ hai xuống bếp phụ giúp.
Sự việc xong, Liễu Nhân Nhân vốn định về nhà.
Khương Thúy Hoa cũng giữ cô ăn cơm: “Không thiếu một bát cơm của con .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-236-duong-lao.html.]
Liễu Nhân Nhân liền ở phụ giúp Khương Thúy Hoa cơm trưa.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Món mặn mà nhà họ Liễu thể mang đãi khách nhiều, ngoài trứng gà thì chỉ một miếng thịt khô, còn đều là rau xanh.
Liễu Nhân Nhân vốn định về nhà lấy miếng thịt lợn tươi sang để thêm món...
Khương Thúy Hoa cản : “Hiện giờ nơi nào cũng mất mùa, ngần thức ăn chiêu đãi bọn họ là đủ mặt mũi lắm . Hơn nữa...”
Khương Thúy Hoa hạ thấp giọng: “Con nãy cũng thấy đấy, mà để bọn họ ăn ngon quá, bọn họ e là mở miệng đòi cái cái nọ.”
Nói thật, chia nhà Khương Thúy Hoa cảm thấy ấm ức.
Cứ thế chia nhà cho vợ chồng thằng cả ngoài, cũng vợ thằng hai, vợ thằng ba suy nghĩ gì ?
Cái nhà thật sự chịu nổi sự giày vò nữa.
Khoan đến chuyện hai vợ chồng già chia nhà , cho dù thì nhà cũng đủ điều kiện.
Chỉ một mảnh đất bé bằng bàn tay, còn chia thế nào nữa?
Đến lúc ăn cơm trưa, xảy một chuyện hổ, đó là tìm thấy Liễu Minh Thành .
Lúc , sắc mặt cha chị dâu cả vô cùng khó coi, cho rằng rể ngoài lêu lổng.
Hai ông bà tức giận đến mức cơm cũng ăn mà bỏ về thẳng.
Vợ chồng Liễu Lai Phúc và Khương Thúy Hoa sắc mặt cũng chẳng khá hơn là bao.
Liễu Minh Viễn : “Cha ... là con ngoài tìm cả xem ?”
Liễu Lai Phúc giận đến đỏ mặt tía tai: “Lớn đầu như thế còn tìm cái gì, mặc xác nó c.h.ế.t ở thì c.h.ế.t.”
Liễu Minh Viễn: “...”
Cuối cùng cũng ai tìm Liễu Minh Thành, bản cũng , thấy mất mặt quá.
Một bữa cơm mà ai nấy đều ăn như nhai sáp.
Ăn xong cơm trưa ở nhà họ Liễu, Liễu Nhân Nhân liền dắt Cố Viêm Viêm về nhà.
Trên đường , cô gặp đưa thư đang phát điện báo...
Người đưa thư thấy Liễu Nhân Nhân thì thở phào nhẹ nhõm, gõ cửa nhà cô nửa ngày mà thấy ai mở.
Nếu ai ở nhà, đưa thư về chạy thêm một chuyến nữa.
Liễu Nhân Nhân nhận thư, cảm ơn: “Đồng chí, vất vả cho quá.”
Về đến nhà mở phong bì , gửi tới chỉ một tờ điện báo.
Điện báo dài, Liễu Nhân Nhân liếc qua một cái là xem xong.
Cố Thành nhiều, nhưng ném xuống một tin tức động trời.
Liễu Nhân Nhân thực sự chút giật , đang cân nhắc xem đầu sẽ chuyện với nhà họ Liễu như thế nào.
Chỉ là, Liễu Nhân Nhân còn nghĩ cách mở lời.
Bên phía cả Liễu xảy chuyện, chuyện gì khác.
Liễu Minh Thành khi rời buổi trưa, cũng xa, vẫn giống như , tìm góa phụ Lý.
Có điều, tìm góa phụ Lý để lêu lổng...
Biết tin tức, Liễu Nhân Nhân vội vàng chạy sang nhà họ Liễu.
Khương Thúy Hoa lúc đang thành tiếng: “Cái thằng , nghĩ quẩn như hả trời, đang yên đang lành sống, tìm đường c.h.ế.t.”
Hóa , khi Liễu Minh Thành đến nhà góa phụ Lý, liền trực tiếp nuốt một gói t.h.u.ố.c chuột.
May mà góa phụ Lý phát hiện kịp thời.
Cô lập tức gọi nhà họ Liễu đến đưa Liễu Minh Thành bệnh viện, nếu thì lúc còn nữa .