Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 241: Quyết định
Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:23:17
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mẹ Khương khẽ thở dài, thì thôi, tiền đồ của các con quan trọng hơn.
Chỉ là... Khương nên thế nào: “Vậy cho thằng hai thằng ba ?”
Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, bà thực sự sắp xếp .
Cha Liễu cũng khó xử: “Hay là để thằng hai ? Vợ thằng ba bụng mang chửa, Minh Viễn ở chăm sóc nó.”
Hơn nữa, vợ chồng son cưới lâu, tách cũng .
Mẹ Khương đau đầu : “Cháu nội cũng còn nhỏ mà.”
Con trai út của hai Liễu hiện tại một tuổi, cũng là lúc cần chăm sóc.
“Vậy bà bảo ?” Cái , cái cũng xong, Liễu Lai Phúc nghĩ cũng thấy sầu.
Liễu Nhân Nhân cắt ngang lời họ: “... Hay là cứ chuyện cho hai ba , để các tự thương lượng? Xem ai ?”
Để họ tự quyết định, đỡ cho hai ông bà già đây rối rắm.
Liễu Lai Phúc cân nhắc một lát : “Như cũng .”
Để hai đứa con trai tự quyết, tránh cho đứa oán trách cha thiên vị.
Mẹ Khương lo lắng: “... Lỡ như cả hai đứa đều thì ?”
“Thì đến lúc đó bàn tiếp.” Cha Liễu .
Bất kể thế nào, cơ hội việc thể bỏ lỡ.
Trong nhà nếu hai công nhân thì đúng là chuyện rạng rỡ tổ tông.
Về , cuộc sống của trong nhà chắc chắn sẽ ngày càng hơn.
Nghĩ , đáy mắt Liễu Lai Phúc khỏi lộ vài phần vui mừng, khóe miệng cũng theo đó mà nhếch lên.
Sự khó chịu do chuyện chia nhà của vợ chồng con cả mang trong nháy mắt tan biến.
Trong lòng Khương cũng vui vẻ, cuộc sống gia đình ngày càng hy vọng .
Liễu Nhân Nhân dậy: “Cha , lát nữa thương lượng xong thì qua nhà tìm con nhé, con còn gửi điện báo cho Cố Thành, báo cho kết quả.”
“ ...” Bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, Liễu Nhân Nhân với họ, “Đến lúc đó, con sẽ cùng các đến bộ đội.”
Mẹ Khương mắt sáng lên: “Đi theo quân hả con?”
Khóe mắt Liễu Nhân Nhân giật một cái: “Không ạ, con chỉ đưa Viêm Viêm qua đó chơi mấy ngày thôi.”
Chuyện cô theo quân nhanh thế .
Ánh mắt Khương tối : “Được , . Chờ ăn cơm xong, sẽ thương lượng với mấy trai con xem .”
Liễu Nhân Nhân ăn xong cơm trưa liền nán nữa.
Đút cho Cố Viêm Viêm ăn hết bát trứng hấp cô đưa con về nhà.
Vẫn xác định thời gian thăm nên hiện tại cũng cần vội vã thu dọn đồ đạc.
Mấy ngày nay bận tối tăm mặt mũi, Liễu Nhân Nhân lúc mới nhớ hôm nay là rằm tháng Giêng (Tết Nguyên Tiêu).
Mấy năm nay mất mùa, dân làng đều ăn cái tết .
Liễu Nhân Nhân nghĩ nghĩ, vẫn quyết định ít bánh trôi ăn.
Vừa khéo trong nhà bột nếp, vừng và lạc cũng , thể hai loại nhân bánh trôi.
Nói là .
Người trong nhà nhiều, Liễu Nhân Nhân chỉ nhào một cân bột nếp.
Trong lúc ủ bột, cô rang chín vừng và lạc giã nhỏ...
Đang bận rộn thì Khương sang tìm, bà đến báo cho Liễu Nhân Nhân nhà họ Liễu thương lượng xong ai sẽ .
Liễu Nhân Nhân ngạc nhiên: “Nhanh thế ạ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-241-quyet-dinh.html.]
Mẹ Khương thở dài: “Anh ba con bảo nó , nhường công việc cho hai.”
Kết quả thực cũng bất ngờ, Liễu Nhân Nhân đoán cũng sẽ như .
Nếu cô chẳng đề nghị để hai em tự thương lượng.
Chủ yếu vẫn là nghĩ Liễu Minh Viễn cưới vợ lâu, Hoàng Tiểu Nguyệt đang bụng mang chửa.
Lúc Liễu Minh Viễn thực sự thích hợp rời .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Liễu Nhân Nhân an ủi: “Mẹ, đừng lo nghĩ nữa, ngày rộng tháng dài, chắc chắn vẫn còn cơ hội mà.”
“Thôi bỏ ...” Mẹ Khương tỏ khá hài lòng với kết quả , “Mẹ cũng mấy con đều hết, nếu trong nhà chỉ còn già, đàn bà con trẻ, gặp chuyện gì cũng chẳng ai giúp đỡ.”
Nếu mấy đứa con trai đều cả, hai già chăm sóc nổi cả nhà đông thế.
Cũng sợ xảy chuyện gì bất trắc... chắc chắn một đứa con trai ở bên cạnh.
Liễu Nhân Nhân hiểu ý hỏi: “Chị dâu hai ạ?”
Mẹ Khương : “Chị dâu hai con vui lắm, bảo với nó là đến lúc đó hai con kiếm tiền, một nửa sẽ giao cho nó tự quản lý.”
Chị dâu hai ban đầu đúng là vui lắm, bộ đội xa xôi như , về một cũng khó.
Chị phận đàn bà con gái, còn nuôi hai đứa con, mà chịu nổi.
Tuy nhiên, khi Khương đề nghị sẽ đưa cho chị một nửa tiền lương, chị dâu hai lập tức đổi giọng đồng ý ngay.
Có tiền thì lời gì cũng dễ .
Liễu Nhân Nhân: “...”
Dù thì sự việc cuối cùng cũng ngã ngũ.
Đặc biệt là bên phía cả Liễu, chị dâu cả khi chồng sắp việc thì càng vui đến mức khép miệng.
May mắn là riêng, về tiền lương cả kiếm đều là của chị .
Mẹ Khương thở dài: “Đều riêng , chúng nó tự sống là .”
Bà cũng mong chờ tiền cả kiếm , khi riêng, nhà cả ai giúp đỡ, áp lực cũng lớn.
Liễu Nhân Nhân sang chuyện khác: “Mẹ, các định khi nào xuất phát?”
Ngồi tàu hỏa còn mất hai ngày, cũng thể canh sát giờ mới đến bộ đội ...
Cho nên thời gian còn cho họ thực sự nhiều, chỉ ba bốn ngày để chuẩn .
Mẹ Khương suy nghĩ một lát : “Hay là ba ngày nữa ?”
Thực cũng chẳng bao nhiêu đồ đạc cần chuẩn , chỉ là Liễu Minh Thành mới xuất viện, còn yếu, dưỡng sức mấy ngày.
Liễu Nhân Nhân thì lúc nào cũng : “Vậy ngày mai con lên huyện gửi một bức điện báo cho Cố Thành.”
Mẹ Khương dặn dò: “Nhân Nhân , cả hai con đây là đầu xa, đầu ... con bảo con rể chiếu cố các nhiều chút. Nếu chỗ nào cần dùng đến tiền, các con nhất định mở miệng với , thể tiêu tiền của các con .”
“Đến lúc đó đưa cho con 50 đồng, con giúp các mua vé tàu hỏa và những thứ cần thiết khác. Tiền nếu đủ thì đợi con về sẽ đưa thêm.”
Nói thì trong lòng Khương, con gái việc còn đáng tin cậy hơn hai thằng con trai nhiều.
Mọi việc thuận lợi. Liễu Nhân Nhân gửi điện báo cho Cố Thành hai ngày thì nhận điện báo hồi âm.
Anh ngày đó sẽ đón ở ga tàu hỏa, dặn họ tàu cẩn thận một chút vì nhiều kẻ cắp.
Vấn đề an Cố Thành quá lo lắng, vì hai đàn ông lực lưỡng là cả và hai cùng bảo vệ.
Hai con Liễu Nhân Nhân cũng sẽ để bắt nạt.
Sau khi xác định thời gian thăm , Liễu Nhân Nhân bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Quần áo mùa đông dày nặng, cô và Cố Viêm Viêm mang theo hai bộ để đổi, thu dọn hai cái túi lớn.
Nếu cả và hai giúp xách đồ, Liễu Nhân Nhân chắc chắn gửi bưu điện chuyển .
Cô một mang theo con nhỏ, vốn dĩ tiện mang quá nhiều hành lý.