Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 242: Chuẩn bị lên đường

Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:23:18
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Ngoài quần áo đổi, đồ ăn thức uống Liễu Nhân Nhân cũng gói ghém một túi nhỏ.

 

Cô nghĩ sáng mai còn dậy sớm một chút để ít đồ ăn mang lên tàu.

 

Thời tiết hiện tại nóng lắm, chút lương khô để lâu, cầm cự hai ngày chắc vấn đề gì.

 

Liễu Nhân Nhân vốn định tự , nhưng Khương chạy sang bảo: “Lương khô để chuẩn cho, chỉ là bỏ thêm nắm bột, chuyện tiện tay thôi. Còn trứng gà... tính luộc hai mươi quả, đủ cho các con ăn tàu.”

 

Liễu Nhân Nhân suy nghĩ một chút : “Vậy con hai món mặn mang theo ăn tàu ạ.”

 

Không cần chuẩn lương khô đúng là đỡ việc hơn hẳn.

 

Mẹ Khương: “...”

 

Ra cửa bên ngoài cần cầu kỳ thế, ăn qua loa lót mà.

 

Mấp máy môi, cuối cùng Khương vẫn gì.

 

Cũng tại điều kiện trong nhà , chứ nếu điều kiện thì ai mà chẳng bữa nào cũng ăn ngon?

 

“Nhân Nhân ...” Mẹ Khương đổi chủ đề, “Con khi nào thì về? Đến lúc đó báo một tiếng để với cha con đón.”

 

Trong lòng Khương vẫn lo lắng, con gái tuy thông minh tháo vát nhưng đây cũng là đầu xa.

 

Một con gái dặm trường còn mang theo con nhỏ, nghĩ đến thấy yên tâm.

 

Liễu Nhân Nhân cũng chắc chắn: “Vậy lúc về con sẽ đ.á.n.h điện báo cho .”

 

“Thế thì .” Mẹ Khương híp mắt .

 

Liễu Nhân Nhân chuyến , gà vịt thỏ trong nhà, còn cả con ch.ó vàng nhỏ nhờ Khương chăm sóc.

 

Mẹ Khương xua tay: “Mấy cái việc cỏn con con đừng bận tâm, cũng đầu trông nhà cho con, cha con cũng rảnh mà.”

 

Chưa đến vụ cày bừa mùa xuân, ruộng đồng việc, cả nhà đều đang rảnh rỗi, thời gian thì thừa.

 

Liễu Nhân Nhân : “Còn vườn rau trong chuồng heo nữa, , nếu con về kịp thì cứ hái rau trong đó về mà ăn, ăn hết thì đem đổi lấy thứ khác.”

 

Nói đến chuyện , cô nhớ một việc.

 

Sau theo quân, vườn rau trong sân nếu nhà họ Liễu ngại mệt thì thể trồng thêm khoai lang gì đó.

 

Còn nữa, nuôi heo, vườn rau trong chuồng heo nhà họ Liễu cũng thể tiếp tục sử dụng.

 

Tuy nhiên, giờ chuyện còn sớm, đợi cô xác định theo quân hãy .

 

Mẹ Khương gật đầu nhận lời: “Yên tâm , sẽ tự liệu.”

 

Đến lúc đó thể giúp con gái đổi lấy ít lương thực.

 

Mẹ Khương xong việc thì về.

 

Bà chân , Hoàng Tiểu Nguyệt chân tới.

 

“Chị dâu ba, ...” Liễu Nhân Nhân vội vàng bê ghế cho cô , cái bụng to tướng của Hoàng Tiểu Nguyệt, thầm thì, “Chị ba, chị mang song t.h.a.i đấy chứ?”

 

Tính theo tháng thì Hoàng Tiểu Nguyệt còn hai ba tháng nữa mới đến ngày dự sinh...

 

bụng cô hiện tại lớn, hồi lúc Liễu Nhân Nhân sắp sinh, bụng cũng to như .

 

Cũng vì lý do mà Liễu Minh Viễn hiện tại thích hợp xa.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt cũng rầu rĩ: “Không nữa, mấy thím bảo chị thể m.a.n.g t.h.a.i đôi.”

 

Một hai tháng nay, bụng cô cứ như bong bóng thổi , ngày to hơn ngày .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-242-chuan-bi-len-duong.html.]

m.a.n.g t.h.a.i đầu nên hiểu tình hình, nhưng khác đều bảo bụng quá to, giống bụng ở tháng .

 

Hoàng Tiểu Nguyệt xong khỏi chút lo lắng...

 

Trong lòng Liễu Nhân Nhân căng thẳng: “Chị ba, thực chị thể bệnh viện kiểm tra một chút.”

 

Thời buổi m.a.n.g t.h.a.i ít khi bệnh viện khám thai.

 

Nhiều lắm là lúc mới cấn bầu thì bệnh viện kiểm tra để xác định t.h.a.i thôi.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt ngạc nhiên: “Bệnh viện còn kiểm tra cái á?”

 

“Đương nhiên, tiền thành phố cứ cách một thời gian bệnh viện kiểm tra xem em bé trong bụng thế nào.” Liễu Nhân Nhân khuyên, “Chị ba, chị bệnh viện kiểm tra một chút cho yên tâm, đúng ?”

 

Sinh đẻ đối với phụ nữ vốn dĩ là chuyện nguy hiểm.

 

Bụng của Hoàng Tiểu Nguyệt nếu là song t.h.a.i thì khả năng lớn sẽ sinh sớm.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Nếu song thai... em bé trong bụng quá to thì đến lúc đó cũng khó sinh.

 

Dù là kết quả nào thì bệnh viện kiểm tra vẫn an hơn.

 

Nghĩ , Liễu Nhân Nhân chút nghiêm túc : “Chị ba, chị nhất định bệnh viện kiểm tra xem , xem bác sĩ thế nào.”

 

Sinh con chuyện nhỏ, lát nữa cô cũng sẽ chuyện với Liễu Minh Viễn.

 

Nghe giọng điệu của cô em chồng, Hoàng Tiểu Nguyệt nhất thời cũng thấy sợ, vội vàng : “Được, ngày mai chị sẽ bệnh viện xem .”

 

Liễu Nhân Nhân lúc mới yên tâm, đó cô hỏi: “À đúng chị ba, chị tìm em việc gì ?”

 

“Suýt nữa thì quên...” Hoàng Tiểu Nguyệt kêu lên một tiếng, nhớ , “Nhân Nhân, khi nào thì em về?”

 

Liễu Nhân Nhân suy tư: “Vẫn chắc chắn, chắc là sẽ lâu lắm .”

 

Bên nhà cửa, Liễu Nhân Nhân chỉ mang theo ít quần áo đổi, ở cũng chẳng ở mấy ngày.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt nhớ việc trồng rau cho Liễu Nhân Nhân: “Cha chị qua hai ngày nữa chắc sẽ đưa rau giống tới, nếu em ở nhà... là chị giúp em phơi rau khô nhé?”

 

“Để cho, chị nặng nề tiện .” Liễu Nhân Nhân .

 

Hoàng Tiểu Nguyệt : “Mẹ bảo chịu khó , nếu đến lúc đó khó sinh.”

 

Lần m.a.n.g t.h.a.i của cô tuy vất vả nhưng khéo gặp lúc nông nhàn đồng.

 

Có lẽ vì ít vận động nên Hoàng Tiểu Nguyệt trông béo hơn nhiều.

 

Liễu Nhân Nhân thực cũng chẳng bao nhiêu kinh nghiệm, cô nặn bánh trôi chuyện với Hoàng Tiểu Nguyệt: “Có chỗ nào thoải mái thì mau bệnh viện, đừng mấy lời các cụ trong thôn .”

 

Đa phần đều căn cứ khoa học, khéo còn chữa lợn lành thành lợn què.

 

Liễu Nhân Nhân đột nhiên thấy hối hận, cả và hai nếu ở nhà, cũng trong nhà xoay xở kịp .

 

“Em xem em vẫn nên về sớm một chút, cả hai , cha chắc chắn sẽ bận rộn lắm.” Liễu Nhân Nhân cân nhắc.

 

“Đừng lo...” Hoàng Tiểu Nguyệt để bụng, “Vụ xuân bắt đầu, trong nhà cũng bao nhiêu việc, kịp mà. Em còn , mấy ngày nay cả hai bổ một sân củi, đủ cho nhà đun đến tết luôn .”

 

Cũng là vì sợ cha Liễu mệt, cả và hai ước gì hết việc nặng trong nhà.

 

Liễu Nhân Nhân : “Anh cả hai , cha và ba sẽ vất vả một chút...”

 

Nghĩ nghĩ, Liễu Nhân Nhân trầm ngâm: “Chị ba, em sẽ để ý xem còn cơ hội việc nào khác , đến lúc đó nếu ba thì cũng thể kiếm tiền.”

 

Hoàng Tiểu Nguyệt xua tay: “Cái đó thì cần , Minh Viễn ở nhà cũng mà. Nói thật lòng, chị xa.”

 

Liễu Minh Viễn nếu thực sự kiếm tiền, đầu thể bảo cha dạy nghề nuôi ong cho .

 

Tuy kiếm nhiều bằng công nhân huyện nhưng cũng đến nỗi tệ, quan trọng nhất là xa rời quê hương.

 

 

Loading...