Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 247: Thiếu đồ ăn

Cập nhật lúc: 2025-12-05 03:23:23
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Chỉ hai cái bếp than để đun nước nấu cơm, đốt bằng than quả bàng.

 

Lúc bếp đang đặt hai ấm nước, bên trong là nước ấm, lúc dùng cứ rót trực tiếp , kể cũng tiện.

 

Trong lòng Liễu Nhân Nhân ngứa ngáy, cô tắm rửa một cái.

 

Vạ vật tàu hỏa hai ngày, bôn ba thêm một ngày nữa.

 

Tính ba ngày tắm, ngợm khó chịu vô cùng.

 

Trong phòng Liễu Nhân Nhân hai cái chậu, là đồ mới, chắc thể tắm tạm ...

 

Tuy nhiên, chỉ nước nóng thôi thì .

 

Trong bếp cái lu nước, nhưng nước bên trong thấy đáy, đ.á.n.h răng rửa mặt thì đủ chứ tắm rửa thì chịu.

 

Liễu Nhân Nhân định hỏi Mã Quế Lan xem lấy nước ở , đầu thấy Cố Thành trở về.

 

Tay xách một cái thùng sắt, là một thùng nước đầy.

 

là buồn ngủ gặp chiếu manh.

 

Liễu Nhân Nhân với : “Sao em cần nước nóng thế?”

 

Cố Thành lau tay: “Nghĩ là em tắm rửa nên xách thùng nước từ bên ký túc xá đơn vị sang đây.”

 

Liễu Nhân Nhân ngẩn : “... Bên đó cách đây chắc xa lắm nhỉ, , quanh đây chỗ lấy nước ?”

 

Cố Thành khựng , giải thích: “Trên đảo dùng nước căng thẳng, khu nhà tiếp nhân bên giếng nước. Mỗi sáng sẽ chở nước tới, nhưng cũng chỉ một lu thôi, dùng hết là hết. Có điều...”

 

Cố Thành bổ sung: “Đợi khu gia đình xây xong sẽ nước máy cung cấp.”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Chỉ là thời gian dùng nước tiết kiệm một chút.

 

Liễu Nhân Nhân thì lo nước dùng, cô hệ thống, cùng lắm thì mua chút nước từ trong đó .

 

Tắm rửa qua loa một cái, lau cho Cố Viêm Viêm.

 

Trời tối hẳn, khu nhà tiếp nhân mắc đèn điện.

 

Chỉ là trong quân đội gì cũng giờ giấc quy định.

 

Buổi tối đến giờ nhất định là sẽ tắt đèn.

 

Tranh thủ khi tắt đèn, cả nhà rửa mặt đ.á.n.h răng sạch sẽ chui chăn.

 

Xa nha lâu ngày gặp như tân hôn, đều đang độ tuổi huyết khí phương cương.

 

Hai vợ chồng vốn định mật một chút...

 

Bỗng nhiên, Liễu Nhân Nhân dường như thấy tiếng động gì đó truyền từ phòng bên cạnh sang.

 

Lắng tai kỹ thì là tiếng ván gỗ kẽo kẹt kẽo kẹt, còn ...

 

Cũng cô gái nhỏ ngây thơ gì, gương mặt Liễu Nhân Nhân ửng hồng, ghé sát tai Cố Thành thì thầm: “Chỗ cách âm chán quá, là thôi ?”

 

Đã thì Liễu Nhân Nhân cũng ngại tiếp tục.

 

Hơn nữa, đường bôn ba mấy ngày nay, cô hiện tại mệt rã rời, chỉ ngủ một giấc thật ngon.

 

Cố Viêm Viêm lúc ngủ say sưa .

 

Cố Thành đang hứng chí, tự nhiên chịu bỏ cuộc, lập tức bế thốc Liễu Nhân Nhân lên: “Vậy thì giường nữa.”

 

Liễu Nhân Nhân: “...”

 

Hôm tỉnh thì mặt trời lên cao.

 

Liễu Nhân Nhân vươn vai, trong phòng còn ai khác.

 

thời gian, hơn 8 giờ...

 

Tối qua mệt quá, ngủ lúc nào cũng nhớ nổi.

 

Mặc quần áo chỉnh tề cửa, Liễu Nhân Nhân thấy Cố Viêm Viêm đang chạy theo hai cô con gái nhà Mã Quế Lan chơi đùa ở bãi đất trống phía .

 

Liễu Nhân Nhân gọi con hỏi: “Ăn sáng con?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-247-thieu-do-an.html.]

 

Cố Viêm Viêm xoa xoa cái bụng nhỏ căng tròn: “Ăn ạ.”

 

“Nhân Nhân đấy , cô dậy ?” Mã Quế Lan xách cái giỏ tay đang chuẩn ngoài.

 

Liễu Nhân Nhân ngượng ngùng: “Chị dâu, chị định thế?”

 

Mã Quế Lan gật đầu: “Chị ngoài mua ít rau, đoàn trưởng Cố sáng nay mua bữa sáng để trong nồi ủ ấm đấy, cô nhớ ăn nhé.”

 

, đoàn trưởng Cố còn nhờ chị nhắn với cô là trưa nay chú sẽ lấy cơm ở nhà ăn mang về, cô cần nấu cơm .”

 

Lần Liễu Nhân Nhân thực sự thấy ngại: “Em chị dâu, phiền chị quá.”

 

Mã Quế Lan xua tay: “Phiền gì chứ, cô cũng giống y như đoàn trưởng Cố, ai cũng khách sáo thế .”

 

Lại còn giống học, năng cứ văn vẻ.

 

Liễu Nhân Nhân thấy chị , bèn hỏi: “Chị dâu, ở đây Hợp tác xã mua bán ?”

 

Mã Quế Lan: “Cô mua đồ ? Trên đảo một cái Hợp tác xã, tuy xa nhưng cô mua gì? Hay là chị mua giúp cô mang về nhé?”

 

Liễu Nhân Nhân lắc đầu: “Thôi để em cùng chị, em mua ít gia vị nấu ăn, cũng ở đây gì nên xem thử.”

 

mua ít dầu muối tương giấm, còn cả lương thực...

 

Nếu thể, Liễu Nhân Nhân vẫn tự nấu cơm ăn.

 

“Được, cô ăn sáng , chị đợi.” Mã Quế Lan bèn giặt quần áo .

 

Liễu Nhân Nhân đói lắm, vốn định mua đồ với chị , nhưng lời đến miệng nuốt .

 

Nhanh nhẹn rửa mặt đ.á.n.h răng sạch sẽ, bưng bữa sáng nóng hổi trong nồi .

 

Hai cái màn thầu bột mì trắng, một bát cháo trắng, còn một đĩa cá con chiên giòn.

 

Haizz!

 

Ở đây cái gì cũng , chỉ là chẳng ăn cọng rau xanh nào.

 

Bữa tối qua cũng chỉ mỗi món khoai tây xào là đồ chay.

 

Trên đảo trồng rau, mùa thành phố Thanh chắc cũng chẳng mua rau dưa gì.

 

Khẩu vị Liễu Nhân Nhân thực thiên về thanh đạm, hơn nữa cô sợ béo, lúc ở nhà cô chỉ ăn vài miếng thịt, còn phần lớn là ăn rau xanh.

 

Cũng cách nào trồng ít rau xanh đảo để ăn ...

 

Còn cả trứng gà... Hôm qua Cố Thành , trứng gà đảo cũng là hàng hiếm.

 

Liễu Nhân Nhân ở nông thôn quen , cô thích tự trồng rau ăn, thích tự nuôi gà lấy trứng, nếu thể trồng thêm ít lương thực nữa thì càng ...

 

Sợ Mã Quế Lan chờ lâu, Liễu Nhân Nhân húp hết cháo, gặm nửa cái màn thầu cửa.

 

Màn thầu mua ở nhà ăn cái nào cái nấy to đùng, đừng hai cái, cho dù là một cái Liễu Nhân Nhân cũng ăn hết.

 

“Nhanh thế .” Mã Quế Lan khéo cũng phơi xong quần áo.

 

“Vâng, chị dâu đợi em về phòng lấy ít tiền và tem phiếu .” Liễu Nhân Nhân nghĩ nghĩ, dứt khoát đeo túi xách lên.

 

Sau khi cửa, Mã Quế Lan đưa cho cô một cái giỏ: “Cái giỏ tặng cô đấy, là chị đổi với ngư dân gần đây, đắt .”

 

Liễu Nhân Nhân mới tới, cái gì cũng thiếu, cô nhận lấy cái giỏ, định bụng mua cái mới trả cho Mã Quế Lan.

 

Vốn định dắt Cố Viêm Viêm cùng ngoài.

 

Mã Quế Lan bảo: “Cô đừng mang thằng bé theo, Hợp tác xã xa lắm, đầu cô còn bế nó về, mệt lắm. Yên tâm , Viêm Viêm cô cần lo, hai đứa con gái nhà chị ngoan lắm, chúng nó sẽ trông chừng Viêm Viêm.”

 

Liễu Nhân Nhân nghĩ ngợi gật đầu đồng ý, Cố Viêm Viêm cũng thường xuyên chơi cùng mấy chị em họ nhà họ Liễu.

 

Huống hồ đây là quân khu, chắc chẳng xảy chuyện gì .

 

“Mẹ ơi...”

 

Cố Viêm Viêm thấy Liễu Nhân Nhân sắp liền lạch bạch chạy tới, bàn tay mũm mĩm ôm chặt lấy đùi cô: “Mẹ, ...”

 

Liễu Nhân Nhân nỡ bỏ con : “Chị dâu, em vẫn nên đưa Viêm Viêm cùng thôi, thằng bé mới tới đây, chắc còn quen.”

 

“Cũng ... là chị nghĩ đến điều .” Mã Quế Lan vội vàng , “Đi thôi, lát nữa chị bế đỡ cô một lúc.”

 

 

Loading...