Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 254: Đi cào hải sản
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:28:12
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Với tính cách của Mã Quế Lan, chắc chắn chị cũng thích cào hải sản.
Cố Thành vui lắm: “Hay là thôi , Điền Bình Quý ngày mai nghỉ.”
Cả nhà ba khó khăn lắm mới chơi một chuyến, quấy rầy.
Liễu Nhân Nhân: “...”
Mã Quế Lan mang theo hai đứa con gái, cũng chẳng phiền gì đến họ.
Huống hồ Cố Viêm Viêm cần bạn chơi cùng.
Tuy nhiên, rốt cuộc Liễu Nhân Nhân cũng gì.
Đêm xuống, cũng là lúc nào, Liễu Nhân Nhân đang ngủ mơ màng thì đột nhiên thấy tiếng động phòng bên cạnh... chắc là vợ chồng Chu Chí An về.
Không nghĩ nhiều, Liễu Nhân Nhân trở tiếp tục ngủ.
Hôm , trời tờ mờ sáng, cả nhà ba bò dậy.
Liễu Nhân Nhân nhanh nhẹn chiên mấy cái bánh trứng bữa sáng...
Động tác của cô đủ nhẹ nhàng nhưng vẫn vô tình đ.á.n.h thức bên cạnh.
“Nhân Nhân .” Mã Quế Lan ngáp dài, buồn bực hỏi, “Hôm nay cô dậy sớm thế gì?”
Mấy đàn ông sớm, mỗi ngày còn dậy tập luyện sớm, dậy sớm một chút cũng là điều dễ hiểu.
Liễu Nhân Nhân thì khác, qua thời gian quan sát , trong mắt Mã Quế Lan, cô gái là hưởng thụ, buổi sáng thường ngủ đến khi tự tỉnh.
Liễu Nhân Nhân dịu dàng : “Chị dâu, hôm nay Cố Thành nghỉ, bọn em định ăn sáng xong sẽ cào hải sản.”
Mã Quế Lan tỉnh cả ngủ: “Đi cào hải sản á? Cô đợi một lát nhé, cùng với .”
Chuyện thế thiếu chị chứ.
Liễu Nhân Nhân: “...”
Cuối cùng, chuyến của ba biến thành chuyến của sáu .
Liễu Nhân Nhân mà thấy buồn , lấy một cái khăn quàng cổ quàng cho Cố Viêm Viêm.
Buổi sáng trời lạnh, gió biển to, trẻ con dễ cảm.
Đêm qua gió lớn, buổi sáng khi triều rút, bãi biển sẽ nhiều rong biển và tôm cá sóng cuốn bờ.
Cho nên, hôm nay cào hải sản khá đông.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đương nhiên, phần lớn là dân làng đảo.
Mới đến nơi, trong lòng Mã Quế Lan còn chút thấp thỏm, sợ khác bài xích.
Liễu Nhân Nhân cũng thấy tự nhiên.
Cũng may đàn ông to lớn như Cố Thành ở đó, trong lòng các cô mới yên tâm phần nào.
Hai cũng chẳng kinh nghiệm cào hải sản gì, tìm một chỗ vắng để đào ngao sò...
Cố Thành thực hứng thú lắm với việc cào hải sản, chủ yếu là cùng hai con.
Liễu Nhân Nhân bầu bạn, chỉ đành ở bên cạnh trông con.
Cố Viêm Viêm thấy cát biển, tò mò mở to mắt.
Trẻ con đứa nào cũng cưỡng sức hút của cát.
Cậu bé mặc nhiều quần áo, lúc trông như chú chim cánh cụt nhỏ, chạy lon ton bãi cát.
Cầm cái xẻng gỗ nhỏ Cố Thành cho, hì hục đào chỗ bới chỗ .
Cũng là bản năng gì, nhóc cũng cát giấu đồ , cầm xẻng hì hục đào.
Chẳng bao lâu , bên quả thực lộ một cái vỏ sò xinh .
Cậu nhóc đặt xẻng sang một bên, bệt xuống, bắt đầu nhặt vỏ sò.
Cố Thành thấy mặt con sắp cắm xuống cát, bèn kéo cổ áo thằng bé xách lên.
Cậu nhóc mệt đỏ bừng cả mặt, tay nắm chặt một cái vỏ sò màu đỏ đưa cho Cố Thành: “Ba ba...”
Cố Thành đôi mắt sáng lấp lánh của con, hỏi: “Cho ba ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-254-di-cao-hai-san.html.]
Cố Viêm Viêm gật đầu nghiêm túc: “Ba, cho...”
Cố Thành nhận lấy cái vỏ sò nhỏ con đưa, thuận tay phủi cát dính tay thằng bé.
Cố Viêm Viêm nhặt cái xẻng nhỏ lên, tiếp tục đào vỏ sò, cứ như tìm trò gì vui lắm, bận rộn đến mức vui vẻ vô cùng.
Đầu bên Liễu Nhân Nhân cũng đang bận rộn.
Sau đợt triều cường, đồ bãi biển thật sự nhiều.
Liễu Nhân Nhân đào non nửa thùng ngao, sò, còn cả vẹm xanh.
Mã Quế Lan nhặt càng nhiều hơn, chị tay chân nhanh nhẹn, con gái lớn giúp đỡ bên cạnh, ngao sò đựng đầy hơn nửa thùng.
Đồ bãi cát tuy nhiều nhưng đa phần là mấy loại hải sản nhỏ vỏ, kích thước cũng lớn.
Khó khăn lắm mới đến một chuyến, Liễu Nhân Nhân chỉ nhặt mấy thứ cỏn con .
Cô ngẩng đầu quanh, cào hải sản ít xuống nước, vùng nước nông hải sản chắc chắn nhiều hơn, còn đồ ngon.
Liễu Nhân Nhân mà lòng rạo rực, cô xắn ống quần lên, bảo với Mã Quế Lan: “Chị dâu, em qua bên vùng nước nông xem nhé.”
Mã Quế Lan gật đầu: “Vậy cô cẩn thận đấy.”
Chị , chỉ là vội vàng, nhà Mã Quế Lan chuẩn ủng nước.
Trời lạnh thế , chị cũng thể để chân trần lội xuống biển bắt hải sản .
Liễu Nhân Nhân tìm một chỗ đá ngầm lội xuống nước...
Quả nhiên, trong nước hải sản nhiều hơn hẳn.
Chẳng bao lâu , Liễu Nhân Nhân tìm thấy hai con bào ngư trốn trong khe đá, kích thước khá to.
Bào ngư là đồ đấy.
Liễu Nhân Nhân giẫm chân lên tảng đá, cầm kẹp, trực tiếp kẹp hai con bào ngư to đang cuộn tròn bỏ thùng.
Trong khe đá ngầm là nơi dễ giấu đồ nhất, Liễu Nhân Nhân còn bắt mấy con ghẹ hoa, điều kích thước lớn lắm.
Cua ghẹ nhỏ thế cũng chẳng thịt mấy, Liễu Nhân Nhân thuận tay ném trả biển.
Quay dùng túi lưới nhỏ xúc ít ốc biển trong nước...
Cũng hì hục bao lâu, mặt trời dần lên cao, cào hải sản lục tục về.
Nước ở vùng nông xuống bắt cá khuấy đục ngầu, rõ đồ bên nữa.
Liễu Nhân Nhân xách thùng gỗ lên bờ...
Chà, nặng phết đấy, hôm nay thu hoạch tồi.
Ngoài ngao sò, còn ốc biển, bạch tuộc, hai con bào ngư to và một ít tôm cá nhỏ.
Thùng sắp đựng hết , chỗ tôm cá biển ước chừng cũng mười mấy cân.
Cố Thành dắt Cố Viêm Viêm dính đầy cát giúp cô xách đồ.
Liễu Nhân Nhân nhóc lấm lem, khóe miệng giật giật: “Sao nghịch nông nỗi thế .”
Cứ như con mèo hoa .
Cố Viêm Viêm chỉ mà cả mặt mũi, tóc tai đều dính đầy cát.
Cố Thành bất đắc dĩ : “Đi cẩn thận, suýt nữa thì ngã chúi cái hố tự đào đấy.”
Liễu Nhân Nhân : “Mau về tắm cho con thôi, cảm lạnh.”
Cũng cần Liễu Nhân Nhân giúp, Cố Thành một tay bế con, một tay xách thùng gỗ .
Liễu Nhân Nhân xách cái xô nhỏ của Cố Viêm Viêm theo .
Mã Quế Lan thu hoạch cũng nhỏ, đầy một thùng ngao sò, bên còn mấy con nhím biển và biển.
Con gái lớn Điền Đại Nữu của chị cũng giỏi giang, nhặt nửa thùng hải sản nhỏ.
Liễu Nhân Nhân liếc cô bé chăm chỉ, hỏi Mã Quế Lan: “Chị dâu, Đại Nữu học ?”
Mã Quế Lan thuận miệng đáp: “Trước học hai năm, mấy năm nay mùa màng , trường học đóng cửa nên học tiếp nữa.”
Liễu Nhân Nhân “” một tiếng, : “Em thấy môi trường đảo cũng khá , trường học , trẻ con vẫn nên học nhiều một chút thì hơn, tương lai tìm việc cũng lợi thế.”