Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 293: Quả vải

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:28:52
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Cho nên, con vịt nhất định ăn hết trong hôm nay.

 

Nếu chỉ hai con Liễu Nhân Nhân, con vịt to thế chắc chắn ăn hết.

 

Nghĩ ngợi một chút, Liễu Nhân Nhân quyết định một nồi vịt nấu bia.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Lát nữa chia , biếu Trịnh Tường Vi, cả và hai Liễu mỗi một ít.

 

Một rổ trứng gà, Liễu Nhân Nhân và Trịnh Tường Vi mỗi một nửa.

 

Gần trưa, Liễu Nhân Nhân nấu xong một nồi thịt vịt thơm phức.

 

Chia ba phần đựng hộp cơm, cô đạp xe đưa đồ.

 

Cũng may chiếc xe đạp, nếu chắc chịu khó chuyện .

 

Đến nhà ăn đơn vị tìm hai Liễu .

 

Vừa hai cũng đồ đưa cho Liễu Nhân Nhân, là một túi vải thiều và mấy củ khoai tây.

 

Anh hai giải thích: “Đơn vị phát quà Tết Đoan Ngọ, vải thiều sáng nay mới chuyển đến, tươi lắm. Anh thích ăn món , em mang về cho Viêm Viêm ăn .”

 

Trên đảo đang mùa vải thiều, hôm qua Liễu Nhân Nhân cũng ở Hợp tác xã .

 

Năm nay thời tiết thuận lợi, mưa thuận gió hòa, thời gian tới Hợp tác xã sẽ một lượng lớn vải thiều cung cấp.

 

Cô còn nhờ Trịnh Tường Vi giữ cho ít vải tươi.

 

Liễu Nhân Nhân: “...”

 

Dù là địa phương cũng chẳng ai là thích ăn vải thiều cả.

 

Chưa đến việc họ đến từ vùng quê nghèo khó, hai Liễu cũng là do tiết kiệm quen , để dành đồ ngon cho cháu.

 

Liễu Nhân Nhân đưa hộp cơm cho , đổ một nửa túi vải: “Chỗ giữ ăn , Viêm Viêm còn bé, ăn nhiều vải nóng lắm.”

 

Hơn nữa, vải thiều là thứ để lâu, hôm nay ăn hết, ngày mai khi hỏng .

 

Anh hai Liễu phát khá nhiều vải, một túi chắc năm sáu cân, khoai tây cũng tầm đó.

 

“Em gái.” Anh hai Liễu nhớ nhà, “Anh lĩnh lương, lát nữa gửi về cùng cả luôn nhé, em giúp bọn thư cho cha với.”

 

Liễu Nhân Nhân bóc một quả vải cho Cố Viêm Viêm, nghĩ ngợi : “Hay là hôm nay , hôm nay em nghỉ, lát nữa em cũng tìm cả... chiều nay em thư gửi về luôn.”

 

Anh hai Liễu liền đưa tiền lương cho cô, dặn dò vài câu nhắn gửi về nhà.

 

Liễu Nhân Nhân xách đồ rời .

 

ngờ lượng vải thiều cung cấp đảo nhiều vượt quá sức tưởng tượng.

 

Từ Hợp tác xã đến chỗ cả Liễu.

 

Liễu Nhân Nhân nhận ba túi vải thiều, bên Hợp tác xã cho mười cân, cũng là quà phúc lợi cho nhân viên.

 

Cô và Trịnh Tường Vi là nhân viên mới, phúc lợi khác, chỉ một túi vải và một chai dầu cải nhỏ.

 

Bên phía cả Liễu phúc lợi nhiều, ngoài vải thiều còn một túi tôm to, một túi bột ngô và một chai dầu.

 

Bột ngô và dầu lượng nhiều lắm.

 

Cũng giống như hai, cả Liễu nhận quà là nghĩ ngay đến việc đưa cho Liễu Nhân Nhân.

 

Liễu Nhân Nhân toát mồ hôi hột: “Anh cả, vải giữ ăn , nhà em nhiều vải quá , em với Viêm Viêm ăn hết .”

 

Còn về những thứ khác.

 

Liễu Nhân Nhân bảo với cả: “Chiều nay em gửi tiền lương của hai về nhà, tiện thể gửi thêm ít lương thực nữa.”

 

Chỗ cả mười cân bột ngô, Liễu Nhân Nhân tự thêm mười mấy cân nữa.

 

Hai mươi cân bột ngô... cũngòm hòm .

 

Ít nhiều gì cũng là tấm lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-293-qua-vai.html.]

 

Khoai tây và tôm to tiện gửi , Liễu Nhân Nhân giữ ăn.

 

Anh cả Liễu vui vẻ : “Em gái, em cứ xem thế nào mà .”

 

Anh cũng suy nghĩ giống Liễu Nhân Nhân, bản cuối cùng cũng kiếm tiền, tự nhiên để nhà cuộc sống hơn một chút.

 

Liễu Nhân Nhân : “Anh cả, hôm Tết Đoan Ngọ với hai đến nhà em ăn cơm nhé.”

 

Thực lúc ở thôn Liễu gia, lẽ do mất mùa liên miên nên dân làng cũng chẳng mấy ai ăn tết.

 

Liễu Nhân Nhân cũng , nếu hôm nay hai nhắc thì cô cũng chẳng nhớ chuyện .

 

Nếu ... chắc hôm Tết Đoan Ngọ cô mua vịt về ăn.

 

Cố Thành hôm đó chắc về kịp, cô cùng cả hai tụ tập ăn uống cũng .

 

Anh cả Liễu từ chối, nếu một ăn tết cũng buồn lắm.

 

Tay xách nách mang về nhà.

 

Về gần đến nhà thì gặp Tiểu Hà đến đưa đồ.

 

Tiểu Hà xách hai cái túi tay, giải thích: “Cấp phát quà tết cho đoàn trưởng, chị dâu, em mang qua cho chị hết đấy.”

 

Liễu Nhân Nhân vội vàng mở cửa mời nhà: “Tiểu Hà, vất vả cho quá.”

 

Từ lúc cô đảo đến giờ, Tiểu Hà giúp đỡ cô ít việc.

 

Liễu Nhân Nhân thấy ngại quá, chợt nhớ gì đó, cô bếp lấy nửa hộp vịt nấu bia đưa cho Tiểu Hà: “ nấu con vịt, hai con ăn hết, cầm về ăn thêm nhé.”

 

Ngoài vịt nấu bia, Liễu Nhân Nhân còn định đưa cho một túi vải.

 

Tiểu Hà vội vàng từ chối: “Chị dâu, sáng nay tàu chở hàng mang cả một tàu vải thiều đây, trong đơn vị ai cũng phần, chị đừng đưa em nữa.”

 

Liễu Nhân Nhân chút ngạc nhiên: “Nhiều thế cơ á?”

 

Tiểu Hà gật đầu: “Có hòn đảo mùa vải, thứ dễ vận chuyển nên cứ thế chở hết sang các đảo lân cận và thành phố Thanh.”

 

“Nếu bán hết thì vải còn chắc chắn sẽ thối rữa hết.”

 

Cho nên mấy ngày tới đảo chắc chắn lo thiếu vải ăn.

 

Liễu Nhân Nhân gật gù chiều suy nghĩ: “ . À đúng Tiểu Hà, hôm Tết Đoan Ngọ cũng đến nhà ăn bữa cơm nhé? Anh cả hai cũng đến đấy.”

 

Tiểu Hà từ chối nữa: “Chị dâu, em ăn tết cùng em trong đơn vị ạ.”

 

Liễu Nhân Nhân cũng ép nữa, nghĩ Tiểu Hà ăn cùng mấy em cô chắc chắn sẽ thấy tự nhiên.

 

Vẫn nên đợi Cố Thành về bảo gọi Tiểu Hà đến ăn cơm thì hợp lý hơn.

 

Tiểu Hà , Liễu Nhân Nhân bắt đầu thu dọn đống đồ mang về hôm nay, bao gồm cả hai túi quà Tiểu Hà đưa đến.

 

Cô xem qua, đồ đạc cũng khá nhiều, vải thiều cũng , nửa túi lận.

 

Còn là gạo, dầu, củ cải, cải trắng các loại.

 

Những thứ khác thì , nhưng vải thiều trong nhà thực sự quá nhiều, cộng chắc cũng đến 40 cân.

 

Thứ ngon thì ngon thật nhưng cũng thể ăn hết một lúc , vải thiều để lâu...

 

Liễu Nhân Nhân nghĩ nghĩ , quyết định đem hết chỗ vải phơi khô, thành vải khô để dành ăn dần.

 

Cách vải khô cũng khó, chỉ cần rửa sạch vải, cho nồi luộc đến khi vỏ chuyển màu...

 

Sau đó vớt phơi nắng thật kỹ.

 

Phải phơi tầm nửa tháng mới khô hẳn .

 

Thực cũng chẳng phiền phức gì, Liễu Nhân Nhân đang rảnh rỗi, bèn để ít vải tươi cho Cố Viêm Viêm ăn.

 

Số còn đem rửa sạch hết, chuẩn vải khô.

 

Mấy cái nia mua ở chợ phiên khéo dùng để phơi vải.

 

Làm vải khô cũng tốn nhiều thời gian, Liễu Nhân Nhân loáng cái xong việc.

Loading...