Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 304: Ngụy Quốc Đống

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:30:22
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Không bao lâu , xoay cũng khoang thuyền.

 

Cố Thành bước thấy Liễu Nhân Nhân chằm chằm cửa sổ. Theo tầm mắt cô ngoài cũng chẳng gì lạ, chỉ là bãi biển bên cạnh đang bơi lội.

 

Thời tiết càng ngày càng nóng, Liễu Nhân Nhân phát hiện những sống ở bờ biển phần lớn đều thích bơi lội, đàn ông phụ nữ đều như . Trước đó bắt hải sản cô cũng thấy trực tiếp bơi biển bắt cá bắt tôm. Đương nhiên là buộc dây thừng ngang hông và hỗ trợ kéo dây.

 

Thấy Cố Thành , Liễu Nhân Nhân hứng thú bừng bừng : "Đợi khi nào rảnh, dạy em bơi lội nhé?"

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Trước ở thôn Liễu gia, Cố Thành cũng thích tắm sông, chắc chắn là bơi. Liễu Nhân Nhân kiếp cũng bơi, hơn nữa kỹ thuật còn . Hiện tại thì... vẫn giả vờ học một chút cho hợp lý.

 

Cố Thành nhất thời phản ứng kịp: "Sao tự nhiên học bơi?"

 

Liễu Nhân Nhân liếc một cái, lấp lửng: "Thì thích thôi, thấy vui mà, em thấy họ bơi lội vui vẻ. Hơn nữa thời tiết đảo đổi thất thường, học bơi... cũng là thêm một kỹ năng sinh tồn mà, đúng ?"

 

Điều Cố Thành tán đồng, sống đảo thì bơi lội là kỹ năng bắt buộc học. Đợi Cố Viêm Viêm lớn hơn chút nữa, Cố Thành cũng sẽ dạy thằng bé bơi. Hiện tại Liễu Nhân Nhân học, cũng sẽ phản đối...

 

Trong lòng Cố Thành nóng lên, : "Đợi khi nào thời gian, sẽ dạy em bơi."

 

Liễu Nhân Nhân "" một tiếng, chuyển chủ đề: " , còn nhớ chuyện em kể về đến nhà mượn lương thực đây ?"

 

"Nhớ, ?"

 

Liễu Nhân Nhân cửa, thấy xung quanh ai mới nhỏ giọng : "Em chồng cô họ Ngụy, còn là một Doanh trưởng. Anh xem khéo ? Liệu chính là Doanh trưởng Ngụy mà giới thiệu ?"

 

Cố Thành cũng nghĩ sự việc trùng hợp như , nhíu mày : "Lát nữa sẽ nhắc khéo với chuyện ."

 

Liễu Nhân Nhân lo lắng : "Có khi nào lắm ? Hay là thôi , đây là chuyện nhà , nếu khác chúng châm ngòi ly gián thì ."

 

Quan trọng nhất là Vương thẩm Ngụy Quốc Đống từng đ.á.n.h Chu Vĩ Quyên, nếu Cố Thành nhắc chuyện Chu Vĩ Quyên khắp nơi vay mượn lương thực... Lỡ về hai vợ chồng đ.á.n.h thì ?

 

Liễu Nhân Nhân chuyện với Cố Thành cũng chỉ vì tò mò đơn thuần, chứ xen chuyện nhà .

 

Cố Thành càng loại thích lo chuyện bao đồng, nhưng một việc thể : "Năng lực của Ngụy Quốc Đống , nếu vì những chuyện vặt vãnh mà ảnh hưởng đến tiền đồ thì quá đáng."

 

Hành động của Chu Vĩ Quyên rốt cuộc cũng chẳng vẻ vang gì. Chuyện lớn lớn, nhỏ cũng nhỏ. Sau nếu lấy cớ đó để gây sự thì ảnh hưởng đến tương lai của Ngụy Quốc Đống cũng lớn.

 

Liễu Nhân Nhân liền gì thêm.

 

Đảo Đại Yến T.ử tính là lớn, hơn nữa gần như nửa hòn đảo đều là những hang động đá vôi tầng tầng lớp lớp... đồ sộ.

 

Liễu Nhân Nhân thầm nghĩ, đảo Đại Yến T.ử là đá, thảo nào ở.

 

Trên đảo xây hai dãy nhà trệt dành cho trông coi đảo cư trú. Trong đó một đôi vợ chồng già chịu trách nhiệm nấu cơm, quét dọn vệ sinh và các việc lặt vặt. Thỉnh thoảng lãnh đạo đến đảo kiểm tra công tác còn tiếp đãi khách.

 

Hai ông bà hơn 60 tuổi, con cái trong nhà mấy năm đều hy sinh chiến trường. Hai vợ chồng vật nhớ nên chuyển đảo dưỡng già.

 

Những năm gần đây, hai ông bà đều chỉ tiếp xúc với đám lính nam giới, đột nhiên thấy Liễu Nhân Nhân và Cố Viêm Viêm thì thấy lạ lẫm.

 

Chu đại nương dẫn họ một căn phòng trống, : "Trước đó cũng các cháu sẽ đến, đợi lát nữa bác quét dọn phòng một chút."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-304-nguy-quoc-dong.html.]

 

Chu đại nương ngày thường rảnh rỗi cũng dọn dẹp nhà cửa, nhưng phòng ở thì dễ bám bụi.

 

Trong phòng kê hai chiếc giường, còn một cái bàn, hai cái ghế, ngoài còn gì khác.

 

Liễu Nhân Nhân nào dám phiền bà: "Đại nương, lát nữa cháu tự quét dọn là ạ."

 

Cố Thành cũng : "Bác cứ việc của bác ạ."

 

Chu đại nương một cái cũng kiên trì: "Được, bác chuẩn cơm trưa, bác ở ngay bên cạnh, các cháu việc gì cứ gọi một tiếng."

 

Sau khi Chu đại nương rời , Liễu Nhân Nhân lục trong túi một cái khăn cũ. Tối nay ngủ ở đây nên giường chiếu, bàn ghế đầy bụi cần lau dọn một chút.

 

Cố Thành xem đồng hồ đeo tay, đó ngoài xách một xô nước .

 

Dọn dẹp xong phòng ở, Cố Thành : "Lát nữa chúng ăn cơm trưa cùng bác Chu, chiều việc, em với Viêm Viêm cứ ở đây nhé?"

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Yên tâm , em tự lo liệu."

 

Chu đại gia và Chu đại nương ngày thường cũng ăn cơm riêng. Hôm nay thêm nhà Cố Thành, bữa trưa chuẩn thịnh soạn.

 

Cá đù vàng hấp hành gừng, tôm bóc vỏ xào hẹ, cá mú hấp, cua hấp, cải trắng xào, còn một bát canh trứng gà.

 

Lâu tiếp khách, Chu đại nương trông vui vẻ: "Trên đảo cũng đồ ăn gì ngon, các cháu cứ ăn tự nhiên nhé."

 

Liễu Nhân Nhân : "Đại nương, chỗ thức ăn quá thịnh soạn , cháu từng thấy con cua nào to như ."

 

Chu đại nương chỉ hấp hai con cua, nhưng cua ở đây to thật sự. Không khoa trương như cua hoàng đế đời , nhưng một con cua ít nhất cũng ba bốn cân, bàn còn đặt một cái kéo lớn để cắt cua.

 

Chu đại nương : "Mấy con cua và tôm đều là do bác trai nuôi đấy, cũng chỉ khi khách quý tới mới nỡ ăn."

 

Chu đại gia ngày thường rảnh rỗi thích khu hang động đá vôi giăng lưới bắt cá bắt tôm. Ăn hết liền nuôi trong bể, đảo tôm cá nhỏ nhiều, thiếu thức ăn, cho nên nuôi cua và tôm con nào con nấy đều to vật vã.

 

Liễu Nhân Nhân hào hứng : "Đại nương, giấu gì bác, cháu đảo bên nhiều tôm cá nên mới tới chơi hai ngày, chính là bắt chút hải sản tươi mang về ăn."

 

Chu đại nương vội : "Cái đơn giản, lát nữa bác dẫn cháu dạo quanh đảo, bác trai chỗ nào nhiều tôm cá, cháu vớt bao nhiêu thì bấy nhiêu..."

 

"Thế thì ngại quá ạ." Hai ông bà tuổi cao, Liễu Nhân Nhân cũng dám phiền họ.

 

Ông cụ trầm mặt gì, chỉ cúi đầu ăn cơm. Từ lúc tới đây, Liễu Nhân Nhân thấy ông câu nào.

 

Chu đại nương xua tay : "Cháu cần lo, hai già còn chắc chắn lắm, khéo ngoài chút cũng ."

 

Liễu Nhân Nhân khựng một chút, sang phía Cố Thành thấy gật đầu, lúc mới mỉm : "Vậy phiền hai bác ạ."

 

Chu đại nương thật lòng : "Đừng khách sáo, ở đảo tiện cháu cứ với bác."

 

Ăn xong cơm trưa, Liễu Nhân Nhân giúp Chu đại nương dọn dẹp bát đũa.

 

 

Loading...