Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 334: Chè khoai sọ đường phèn
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:32:09
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chiều hôm nay, chị dâu hai Liễu và Mã Quế Lan đều tới nhà Liễu Nhân Nhân. Ba bàn bạc xem ngày mai chợ phiên sẽ món gì đem đổi đồ.
Suy nghĩ mấy ngày, Mã Quế Lan quyết định một ít hải sản sốt cay để bán. Kỳ cấm biển kết thúc, hai ngày nay chị mua ít ốc biển, nghêu sò, trai... chuẩn mai mang chợ.
chị thạo món sốt cay. Liễu Nhân Nhân liền dạy chị cách , còn đưa cho chị hai gói gia vị phối trộn sẵn.
Mã Quế Lan cảm kích : "Đợi đổi đồ, chị chia cho em hai phần." Chị định bán lấy tiền, chỉ đổi ít trứng gà, gạo mì, đồ khô... để trợ cấp gia đình.
Chị dâu hai Liễu cũng rục rịch: "Cô út, chị thể cái gì?"
Chị cũng chợ xem náo nhiệt, vốn dĩ cũng định hải sản sốt cay... Mã Quế Lan thì chị đổi ý tưởng khác, tránh nhiều quá bán .
Liễu Nhân Nhân suy tư: "Chị hai, là chị bán sương sáo với thạch lá găng (thần tiên đậu hủ) ? Vừa khéo gửi một túi lá găng khô với hạt sương sáo tới cho chúng ăn."
Nhà Liễu Nhân Nhân ít , cô lười thạch ăn. Thà mua hai cây kem hoặc nấu nồi chè đậu xanh ăn cho đỡ việc. Chị dâu hai Liễu thích hợp món , cũng chẳng tốn kém gì, tùy tiện đổi ít lương thực cũng đủ cho chị và Liễu Diệp Diệp ăn no.
Chị dâu hai Liễu ngập ngừng: "Như thế tiện ? Vậy cô út bán gì?"
Liễu Nhân Nhân để bụng: "Chị hai, em thì chị khỏi lo, em cái gì cũng ... Sáng nay em ngâm mấy cân gạo tẻ, ít bánh đúc gạo (mễ đậu hủ) bán."
Bánh đúc gạo, vặn Liễu Nhân Nhân cũng đang ăn.
Chị dâu hai Liễu nghĩ nghĩ : "Được , đợi chị đổi đồ, lúc đó cũng chia cho em mấy phần."
Liễu Nhân Nhân: "Chị hai, để em giúp chị..."
Chị dâu hai đang thuê nhà khác, chắc chắn tiện bày vẽ mấy thứ .
Trước khi trời tối, hai bận rộn hai chậu thạch lá găng, hai thùng sương sáo. Để qua đêm cho đông , ngày mai vặn kéo chợ bán. Mang thêm một hũ đường đỏ là xong.
Gạo tẻ ngâm xong, sẵn trong nhà cối xay, chị dâu hai giúp Liễu Nhân Nhân xay bột nước.
Xay xong bột, thêm nước lạnh, nước vôi trong đổ nồi nấu. Lại dùng đôi đũa dài quấy liên tục, chờ bột chín thì vớt , đổ chậu để nguội cho đông . Đến sáng mai là kịp mang bán.
Chỉ dùng năm cân gạo tẻ, ước chừng hơn ba mươi bát bánh đúc.
Liễu Nhân Nhân cân nhắc thêm món khác... Khoai tây chiên , để nguội sẽ mất ngon. Trong nhà còn khoai sọ, Liễu Nhân Nhân nghĩ nghĩ, chuẩn sáng mai gọt mấy củ khoai sọ, nấu thêm một nồi chè khoai sọ đường phèn sữa tươi mang bán.
Ngày hôm , trời tờ mờ sáng, Liễu Nhân Nhân dậy việc. Cô chọn sáu củ khoai sọ lớn gọt vỏ. Trong lúc nấu chè khoai sọ, cô dùng một cái nồi đất nhỏ chưng một nồi sa tế để ăn kèm bánh đúc.
"Mẹ ơi..."
Cố Viêm Viêm ngủ dậy thấy , tự mặc quần áo xuống lầu.
Liễu Nhân Nhân hỏi thằng bé: "Có ăn bánh đúc con?"
Cố Viêm Viêm ăn bánh đúc bao giờ, hiếu kỳ hỏi: "Mẹ ơi, bánh đúc ngon ?"
"Con đ.á.n.h răng rửa mặt , cho con ăn."
Vừa món ngon, Cố Viêm Viêm lập tức chạy nhà vệ sinh đ.á.n.h răng rửa mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-334-che-khoai-so-duong-phen.html.]
Liễu Nhân Nhân múc cho con một bát nhỏ bánh đúc gạo. Trẻ con ăn cay nên cô chỉ cho muối, nước tương, giấm thơm, nhỏ vài giọt dầu mè rắc ít hành thái. Hương vị sẽ thanh đạm một chút.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cố Viêm Viêm c.ắ.n một miếng bánh đúc, ánh mắt sáng lên: "Mẹ ơi, ngon quá."
Liễu Nhân Nhân , cô ngay Cố Viêm Viêm sẽ thích mà. Thằng bé kén ăn, cái gì cũng thích, đặc biệt là món mới lạ thì bao giờ chê.
Liễu Nhân Nhân múc thêm một bát chè khoai sọ đường phèn cho con. Món ngọt ngào mềm mại Cố Viêm Viêm càng thích hơn, ăn đến mức mắt híp cả .
Liễu Nhân Nhân cũng ăn một bát lót . Không cần ăn quá no, lát nữa chợ còn mua đồ khác ăn.
Đến giờ hẹn, chị dâu hai Liễu kéo xe đẩy tới tìm cô. Hôm nay Cố Thành và hai Liễu đều nhà, chỉ dựa hai phụ nữ, dùng xe đẩy thì chắc chắn mang hết đồ .
Chất đồ lên xe, Liễu Nhân Nhân khóa cổng .
Vừa định xuất phát thì cổng nhà bên cạnh mở . Dương Tố Cần định ngoài, thấy trận thế nhà Liễu Nhân Nhân thì đầy mặt kinh ngạc: "... Các cô đây là chuẩn chợ bán hàng ?"
Liễu Nhân Nhân gật đầu, thuận miệng hỏi: "Vâng dì, dì cũng chợ mua đồ ạ? Hay là cháu đưa dì cùng nhé?"
Nghĩ Dương Tố Cần đầu chợ phiên ở đây, chắc đường.
Dương Tố Cần vội lắc đầu: "Không cần, hẹn với khác , cô sẽ đưa ."
Liễu Nhân Nhân liền .
Đợi xa một chút, chị dâu hai Liễu nhịn với Liễu Nhân Nhân: "Mẹ chồng cô đồng nghiệp của em là thành phố hả?"
Chị từng gặp Dương Tố Cần vài , nhỉ... chị dâu hai cứ cảm thấy bà mắt mọc đỉnh đầu, thích khác bằng lỗ mũi.
Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Là thủ đô."
Chị dâu hai xuýt xoa: "Thảo nào, đám dân quê như chúng chắc chắn lọt nổi mắt bà ."
Liễu Nhân Nhân tỏ ý kiến: "Chị hai, chúng cứ sống cuộc sống của là ."
Không cô thái độ của Dương Tố Cần, chỉ là Liễu Nhân Nhân cũng chẳng để tâm xem bà nghĩ gì về . Mỗi cách sống khác , cần thiết để ý suy nghĩ của khác.
Chị dâu hai gật đầu: "Cũng , sống đời là , cần thiết so đo với thành phố..."
Người hàng xóm khác của Trịnh Tường Vi giống hai nhà bọn họ. Đó là Phó đoàn trưởng tên Lữ Lương Sơn. Vốn dĩ cấp phó đoàn trưởng đủ tiêu chuẩn xin nhà lầu độc viện, nhưng nhà đông quá, ngoài hai vợ chồng còn bảy đứa con. Con đông, cha già và cô em chồng cũng tới khu gia thuộc để phụ trông cháu.
Quân khu còn đang trong giai đoạn phát triển, từ từ sẽ tuyển thêm tân binh mở rộng quy mô, cho nên khu gia thuộc hiện còn khá nhiều nhà trống. Gia đình đó bèn xin cấp cho ở tạm trong nhà lầu nhỏ.
Liễu Nhân Nhân bận , giao thiệp nhiều với gia đình đó, chỉ sơ qua tình hình. Trịnh Tường Vi cũng tương tự.
Tuy nhiên, Dương Tố Cần từ khi tới đây qua nhiều với gia đình đó, chợ chắc là hẹn cùng họ.
Liễu Nhân Nhân đoán sai. Hai chị em cô khỏi, Dương Tố Cần liền sang nhà bên cạnh tìm Phùng Tiểu Tiên.
Phùng Tiểu Tiên là vợ Lữ Lương Sơn, năm nay hơn ba mươi tuổi. Nhà điều kiện tuy chẳng nhưng nhà Lữ Lương Sơn đích thực đều là dân thành phố.
Hôm nay chợ phiên, Phùng Tiểu Tiên cố ý mặc bộ quần áo mới màu đỏ, tóc chải gọn gàng, còn thoa cả kem dưỡng da bông tuyết.