Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 337: Về nhà

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:32:12
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mua nhiều sợ chồng vui, Liễu Nhân Nhân bếp lấy một hũ tương ớt ăn đến đưa cho cô , cũng nhận tiền Trịnh Tường Vi đưa.

 

"Một lọ tương ớt chẳng đáng bao nhiêu tiền, quan hệ chị em thế , đưa tiền thì khách sáo quá."

 

Trịnh Tường Vi khựng , : "Cảm ơn chị dâu nhé."

 

Liễu Nhân Nhân vẫy tay: "Chúng là hàng xóm, giúp đỡ chút cũng là chuyện nên . Sau gì cần giúp cứ việc mở miệng."

 

Trịnh Tường Vi nhận lấy tương ớt, bao lâu thì về.

 

Liễu Nhân Nhân phơi xong hải sản khô, tiếp tục bận rộn mứt trái cây khô. Mít mua ở chợ chín, để mấy ngày. Thứ cũng thể ăn nhiều vì dễ gây nóng trong . Liễu Nhân Nhân tách một đĩa để ăn, chỗ còn cùng với ổi, xoài đều đem sấy khô.

 

Làm xong mấy việc thì trời cũng sắp tối. Liễu Nhân Nhân vốn định thắng một hũ mỡ heo, giờ chỉ đành để hôm khác .

 

Bốn con bào ngư lớn rửa sạch sẽ, Liễu Nhân Nhân thái lát, chuẩn thêm chút gừng băm, tỏi băm và hành tây. Buổi tối cô món bào ngư xào lăn và trứng xào cà chua. Món chính là cơm trắng.

 

Ăn cơm xong, Liễu Nhân Nhân giục Cố Viêm Viêm tắm rửa ngủ. Thời buổi chẳng hoạt động giải trí gì, thường thì ăn cơm xong là ngủ. Trong nhà đèn điện, Cố Viêm Viêm cùng lắm xem truyện tranh thêm một lúc.

 

Vừa mới giúp thằng bé tắm xong, đột nhiên thấy tiếng gõ cửa. Liễu Nhân Nhân lau tay, chạy mở cửa. Khu gia thuộc trong quân khu nên cần lo lắng tới.

 

Người tới là Dương Tố Cần.

 

Chỉ là sắc mặt Dương Tố Cần lắm, bà thẳng vấn đề: "Đồng chí Tiểu Liễu, hũ tương ớt trả cho cô. Phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i cần ăn uống kiêng khem, mấy thứ cho cơ thể con bé."

 

Ngại mặt mũi nên bà cũng lời nào quá khó . trong lòng thì nghĩ, đồ nhà quê tự chẳng sạch sẽ . Hơn nữa, tương ớt, thịt khô, lạp xưởng gì đó bên trong đều chứa Natri nitrit, vốn dĩ cho bà bầu. Người nhà quê thể chú trọng, nhưng thành phố như họ thì thể thế .

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Không đợi Liễu Nhân Nhân mở miệng, Dương Tố Cần tiếp tục : "Đồng chí Tiểu Liễu, Tường Vi là t.h.a.i phụ, ngày thường vẫn cần chú ý một chút. Cô cũng là từng sinh nở, hy vọng về cô nhắc nhở con bé nhiều hơn."

 

Liễu Nhân Nhân trong lòng cạn lời: "... Dì , ăn chút đồ cay thể giúp khai vị, nếu bà bầu cứ ăn ngon miệng mãi cũng ."

 

Không nghĩ đến cái gì, Dương Tố Cần sa sầm mặt : "Tường Vi nhà cần ăn tương ớt để khai vị."

 

Nói xong, bà dúi đồ trả cho Liễu Nhân Nhân bỏ về.

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Ngày hôm , Cung Tiêu Xã vắng khách. Lúc rảnh rỗi, Trịnh Tường Vi chạy tới với Liễu Nhân Nhân: "Xin chị dâu, em cũng chồng em đem tương ớt trả về."

 

Tính cách Dương Tố Cần chính là như , ham kiểm soát mạnh. Trịnh Tường Vi trong lòng ý kiến nhưng phận con dâu cũng tiện trực tiếp cãi với chồng.

 

Liễu Nhân Nhân miễn cưỡng nở nụ : "Không ."

 

Từ xưa đến nay, vấn đề chồng nàng dâu luôn phức tạp, ở nông thôn thành phố đều như . Cách của Dương Tố Cần là đúng, nhưng Trịnh Tường Vi và Liễu Nhân Nhân chơi với khá , cô sẽ giận lây sang cô .

 

Tuy nhiên, hợp thì tụ, hợp thì tan. Nếu ở chung mà vui vẻ thì cũng cần thiết miễn cưỡng bản .

 

Trịnh Tường Vi thở dài: "... Em bây giờ chỉ mong chồng em sớm về thôi."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-337-ve-nha.html.]

Có Dương Tố Cần ở nhà, Trịnh Tường Vi cái đụng, cái ăn, ngay cả việc kết bạn với ai bà cũng khoa tay múa chân. Cứ tiếp tục thế , Trịnh Tường Vi còn kiên trì bao lâu.

 

Tan , Liễu Nhân Nhân ghé qua nhà chị dâu hai một chuyến.

 

Sáng mai chị dâu hai , lúc đang thu dọn hành lý. Quần áo mùa hè mỏng nhẹ, quần áo của chị và Liễu Diệp Diệp nhiều, nhưng đồ đạc khác thì lỉnh kỉnh.

 

Thời gian qua, hầu như ngày nào chị dâu hai cũng biển bắt hải sản, chỉ tiết kiệm tiền thức ăn mà còn phơi ít hải sản khô để mang về quê. Ngoài còn đồ ăn đổi ở chợ hôm qua. Chị dâu hai chia một phần những thứ khó mang cho Liễu Nhân Nhân, nhưng còn vẫn ít, phần lớn là hải sản khô và lương thực phụ.

 

Gom cũng hai túi hành lý lớn, mỗi túi đều nặng trịch.

 

Liễu Nhân Nhân đề nghị: "Chị hai, là gửi bưu điện một ít đồ về ? Nhiều hành lý thế , một chị xách cũng vất vả, còn dắt theo Diệp Diệp nữa."

 

Hơn nữa, cô còn nhờ chị dâu hai mang vài thứ về cho nhà.

 

Chị dâu hai xua tay, nhiều lời, trực tiếp xách hai túi hành lý lớn lên, còn nhẹ nhàng một vòng...

 

"Cô út , cô quen việc nặng nên sức yếu. Chị dâu khác với cô, chút đồ chị xách , cần tốn tiền gửi về ." Nói gì thì , cước phí gửi đồ cũng rẻ.

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Được , thế thì cô sẽ tự thu xếp gửi một ít đồ về , cần chị dâu hai mang giúp nữa.

 

Sáng mai 7 giờ tàu chạy.

 

Liễu Nhân Nhân dặn dò: "Chị hai, hôm nay chị cứ thu dọn đồ đạc , sáng mai hai con qua nhà em ăn sáng, đến lúc đó em cùng chị Thanh Thị."

 

Hôm qua chợ về, chị dâu hai cho cô ít đồ: hơn chục quả trứng vịt, một túi khoai lang đỏ, một túi khoai sọ và mấy con cá đổi . Không tiện mang về quê nên chị dâu hai để hết cho Liễu Nhân Nhân.

 

Chị dâu hai gật đầu đồng ý: "Được."

 

Nếu sáng mai tự nấu cơm sáng, còn thu dọn đồ đạc thì cũng cập rập lắm. Mai dậy sớm nữa.

 

Về đến nhà, Liễu Nhân Nhân lấy túi đựng mấy quả táo, một túi trái cây sấy, một túi kẹo và một gói điểm tâm. Số đồ ăn để ngày mai chị dâu hai mang lên tàu ăn. Nếu , với tính cách của chị dâu hai, chắc chắn sẽ chỉ gặm lương khô qua loa cho xong bữa trong hai ngày đường.

 

Thời tiết nóng nực, cũng tiện đồ ăn nóng mang theo. Liễu Nhân Nhân chỉ thể chuẩn ít đồ khô, mai hấp thêm mấy cái màn thầu bột mì trắng nữa là tạm .

 

Sáng sớm hôm , Liễu Nhân Nhân nấu cháo hải sản, bánh trứng và màn thầu cho bữa sáng. Còn trứng vịt muối và củ cải khô cay món ăn kèm.

 

Khoảng sáu giờ, cả nhà hai Liễu tới. Lát nữa hai Liễu sẽ đưa bến tàu.

 

Ăn xong và dọn dẹp sạch sẽ, Liễu Nhân Nhân đưa túi đồ ăn chuẩn sẵn cho chị dâu hai.

 

"Chị hai, em chuẩn chút đồ ăn cho chị và Diệp Diệp ăn tàu, bên trong màn thầu và trứng luộc, hai tranh thủ ăn sớm kẻo hỏng nhé."

 

Chị dâu hai vội từ chối: "Chị mang đồ ăn ..."

 

Liễu Nhân Nhân nhét đồ tay chị: "Chị hai đừng khách sáo nữa, hôm nay em ở nhà, chỗ ăn kịp thời sẽ hỏng mất."

 

Chị dâu hai lặn lội đường xa tới thăm , Liễu Nhân Nhân em chồng, vốn dĩ nên chăm sóc họ một chút.

 

 

Loading...