Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 340: Gặt gấp
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:32:15
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Nhân Nhân cũng hết cách.
Từ phiên chợ lớn, tới Hợp tác xã mua đồ nhiều. Sắp đến giờ tan tầm, thím Vương hỏi Liễu Nhân Nhân: "Hôm nay mang con cá về ăn ?"
Kỳ cấm biển kết thúc, mấy ngày nay Hợp tác xã cung ứng hải sản ngày càng nhiều, khi bán cả ngày hết.
"Không cần thím, nhà cháu vẫn còn cá." Liễu Nhân Nhân đáp.
Lần chợ đúng là đổi ít cá, Liễu Nhân Nhân đều phơi khô để dành, đủ ăn một thời gian dài.
Thím Vương chậu cá lớn thở dài, đột nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi: " , em gái thím gửi cho thím một túi . Nhân Nhân , cháu đổi một ít ?"
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Biết điều kiện nhà Liễu Nhân Nhân , ngày thường cũng hào phóng chi tiêu, nhà thím Vương cứ món gì mới lạ đều hỏi Liễu Nhân Nhân . Đương nhiên, phần lớn thời gian Liễu Nhân Nhân đều mua ủng hộ.
Lá ư?
Thời giá rẻ, nhà Liễu Nhân Nhân thực uống , chỉ thỉnh thoảng khách mới pha mời...
Nghĩ , Liễu Nhân Nhân hứng thú cao lắm, thuận miệng hỏi: "Thím, đổi thế nào ạ?"
Thím Vương chép miệng: "Cũng chẳng đồ thượng hạng gì, nhà chồng em gái thím chuyên trồng chè, loại phẩm chất lắm bán nên giữ uống dần."
Thực thím Vương uống ngon dở đều thấy như , chẳng phân biệt khác biệt gì. tiền họ chú trọng, uống là uống loại búp non nhất. Thím Vương hiểu mấy cái , nhưng em gái thím gửi cũng loại lá già.
"Uống thực cũng , nếu cháu đổi thì hai cân bột mì, thím đưa cháu nửa túi, chừng năm sáu cân đấy."
Người nhà thím quen uống , ở quê khách cũng thường pha nước đường mời. Một túi uống bao giờ cho hết. Nếu là , thím Vương cũng mang cho .
Liễu Nhân Nhân: "..."
Một lạng tương đương mười tiền, bình thường mua đều mua từng lạng. Năm sáu cân... Thím Vương cũng thật hào phóng. Mới đòi hai cân bột mì, chẳng khác nào bán cho.
Liễu Nhân Nhân suy tính một chút : "Thím, cháu đưa thím hai cân bột mì trắng và hai mươi quả trứng gà nhé."
Có thì Liễu Nhân Nhân vẫn lấy, đến việc thể bán cho hệ thống, cơ hội hiếm , để lâu, tích trữ một ít trong nhà dùng đến, dù giá cũng rẻ.
"Được." Thím Vương vui vẻ . Chẳng trách thím thích giao dịch với Liễu Nhân Nhân. Khác với khác, cô thích chiếm hời của ai.
Tan , cô đón Cố Viêm Viêm về ăn trưa. Hôm nay trong nhà thức ăn, Liễu Nhân Nhân mua đồ ăn ở nhà ăn tập thể nữa mà chỉ mua năm lạng cơm.
Về nhà, Liễu Nhân Nhân thái một cân thịt heo, món thịt xào cần tây. Lại xào thêm một đĩa rau xanh, tóp mỡ để dành tối ăn.
Ăn xong đưa Cố Viêm Viêm nhà trẻ. Chiều nay Liễu Nhân Nhân nghỉ, nhân lúc rảnh rỗi, cô chuẩn thu xếp ít đồ ăn gửi về quê. Vừa Cố Thành nhà, tiện cho cô lấy thêm nhiều vật tư từ hệ thống .
Gặt lúa mùa thu vất vả, bố Liễu tuổi cao, cần gửi nhiều đồ một chút để các cụ bồi bổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-340-gat-gap.html.]
Liễu Nhân Nhân đóng gói mười cân bột mì trắng, mười cân gạo tẻ, một gói bào ngư khô một cân, một gói tôm khô to một cân, một gói đường đỏ, một gói trái cây sấy. Còn hai mảnh vải tặng chị dâu cả và Hoàng Tiểu Nguyệt để may quần áo cho các cháu.
Mấy tháng nay Hoàng Tiểu Nguyệt gửi đồ cho cô vài ... Liễu Nhân Nhân nghĩ nghĩ, gói riêng một túi sò điệp khô và một túi kê vàng cho Hoàng Tiểu Nguyệt.
Gói đồ to, Liễu Nhân Nhân một lá thư nhét bên trong, đó đạp xe bưu điện gửi đồ.
Chập tối, thím Vương cố ý mang nửa túi sang cho cô. Sáng nay thỏa thuận xong, Liễu Nhân Nhân đưa cho thím hai cân bột mì trắng và hai mươi quả trứng gà.
Thím Vương tủm tỉm: "Hải Thảo hôm nay về , con bé tin vui, mấy thứ bổ dưỡng để cho nó bồi bổ..."
Liễu Nhân Nhân ngạc nhiên: "... Thím, Hải Thảo t.h.a.i ạ?"
Hải Thảo mới kết hôn hơn một tháng, tốc độ đúng là nhanh thật.
"Ừ, nhưng cái t.h.a.i còn nhỏ." Thím Vương đến híp cả mắt.
Liễu Nhân Nhân chúc mừng: "Chúc mừng thím nhé."
Thím Vương xua tay: "Nhân Nhân , thím còn một việc nhờ cháu giúp. Hải Thảo t.h.a.i , thím gom ít vải may cho cháu ngoại hai bộ quần áo mới. phiếu vải trong tay thím đủ, nếu cháu dư phiếu vải thì bán cho thím nhé."
Muốn những thứ khác thì chắc Liễu Nhân Nhân , nhưng phiếu định mức... Liễu Nhân Nhân đúng là tích cóp ít, từ phiếu vải, phiếu thịt, phiếu đường... cô đều cả. Vừa nãy cô còn nhét cả xấp phiếu gói đồ gửi về quê.
Liễu Nhân Nhân nghĩ nghĩ : "Thím, đợi cháu và Cố Thành tháng lĩnh lương và phụ cấp cháu đưa phiếu vải cho thím nhé?"
Cô thường xuyên may quần áo mới, trong mắt ngoài thì phiếu vải của cô chắc chẳng còn dư bao nhiêu.
"Lúc nào cũng ." Hải Thảo giờ t.h.a.i còn nhỏ, vội may quần áo.
Đã tới mùa gặt. Tuy đảo trồng trọt, nhưng để nhanh chóng thu hoạch lương thực, cấp cũng sẽ sắp xếp dân đảo các nơi khác hỗ trợ gặt gấp. Đương nhiên là nguyên tắc tự nguyện, sẽ bồi thường tương ứng.
Dù thì ruộng đồng sẽ lương thực, đảo cần trao đổi lương thực với những nơi khác. Đi hỗ trợ gặt cũng là một trong những con đường để lương thực.
Thời buổi ai cũng hô hào gian khổ phấn đấu, dù là tự nguyện nhưng đa đều tích cực đăng ký. Người trong khu gia thuộc và cả nhân viên Hợp tác xã cũng thể tham gia.
Hơn nữa, Liễu Nhân Nhân nhân viên cũ trong Hợp tác xã , Giám đốc Giang vì tiếng thơm nên năm nào cũng cử một gặt giúp. Năm nay Hợp tác xã đông nhân viên, sẽ cử hai , một mới một cũ.
Đã thế Giám đốc Giang công tư phân minh, trực tiếp chỉ định cháu gái ruột là Giang Bách Linh tham gia. Đây cũng là chuyện chẳng đặng đừng, hoặc là Giám đốc Giang còn lựa chọn thứ hai.
Trong ba nhân viên mới, Trịnh Tường Vi m.a.n.g t.h.a.i chắc chắn thể . Liễu Nhân Nhân cũng thể vì khỏi đảo vài ngày, con nhỏ ai trông? Cho nên Giang Bách Linh là thích hợp nhất.
Tin tức tung , Giang Bách Linh liền vội vàng chạy tới tìm Liễu Nhân Nhân.
"Chị Nhân Nhân, chuyện em nhờ chị hỏi thăm thầy giáo Khâu, chị hỏi đến ?"
Xuống ruộng việc mệt c.h.ế.t , Giang Bách Linh mượn cớ tìm đối tượng để trốn tránh đợt gặt gấp .