Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 345: Tu dưỡng
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:32:20
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đi nửa đường, Liễu Nhân Nhân nghĩ nghĩ với Mã Quế Lan: "Chị Mã, chị đến trạm y tế , em tìm Dương Nhất Minh."
Các cô cũng nhà Trịnh Tường Vi, đến bệnh viện cũng quyết định gì. Chuyện lớn như vẫn báo cho Dương Nhất Minh một tiếng.
Mã Quế Lan cũng nghĩ : "Được, em ."
Chị với Trịnh Tường Vi một chút cũng , nếu trùng hợp thấy cô đụng thì Mã Quế Lan cũng chẳng nhúng tay chuyện .
Liễu Nhân Nhân ở khu gia thuộc lâu như , trong đơn vị cũng đều mặt cô. Tuy nhiên, đợi Dương Nhất Minh thì Cố Thành . Hắn nãy ở sân huấn luyện vô tình thấy Liễu Nhân Nhân, còn tưởng xảy chuyện gì nên vội vàng chạy xem.
Người đàn ông bước như gió: "Xảy chuyện gì thế?"
Liễu Nhân Nhân thực sự sốt ruột, vắn tắt vài câu với Cố Thành về chuyện của Trịnh Tường Vi.
"Cũng tình hình Tường Vi thế nào, em nghĩ nên báo cho Đoàn trưởng Dương thì hơn..."
Đang chuyện thì Dương Nhất Minh .
"Chị dâu, chị việc tìm ?"
Nghe Liễu Nhân Nhân báo tin Trịnh Tường Vi gặp chuyện, Dương Nhất Minh nhờ Cố Thành xin nghỉ giúp một buổi vội vàng chạy . Liễu Nhân Nhân còn đang định cùng đến trạm y tế xem Trịnh Tường Vi thế nào, chỉ trong nháy mắt Dương Nhất Minh chạy biến mất dạng.
Liễu Nhân Nhân với Cố Thành: "Anh cứ việc , em qua trạm y tế xem ."
Bán em xa mua láng giềng gần. Dù thế nào thì quan hệ hai nhà cũng khá , Liễu Nhân Nhân lý nên qua đó xem tình hình Trịnh Tường Vi.
Cố Thành xem đồng hồ, : "Anh cũng sắp tan , chuyện Viêm Viêm em cần lo." Ý là Liễu Nhân Nhân cần vội về nhà đón con.
"Em , để em xem tình hình thế nào ."
Khi Liễu Nhân Nhân đến trạm y tế, Trịnh Tường Vi từ phòng cấp cứu . Nhờ đưa tới kịp thời, m.á.u cầm, đứa bé cũng . bác sĩ t.h.a.i tượng của Trịnh Tường Vi hiện tại , khả năng sảy t.h.a.i bất cứ lúc nào. Nếu giữ đứa bé trong bụng, thời gian tới Trịnh Tường Vi nhất giường nghỉ ngơi tĩnh dưỡng. Hai ngày cũng viện quan sát.
Trong phòng bệnh đông , ngoài Dương Nhất Minh còn một đôi vợ chồng, chính là cha của đứa trẻ đụng Trịnh Tường Vi. Là dân đảo, đụng vợ sĩ quan, hai vợ chồng sợ gần c.h.ế.t.
Liễu Nhân Nhân quản chuyện của họ, theo Mã Quế Lan và một chị quân nhân khác rời khỏi trạm y tế.
Mã Quế Lan cũng một phen hú vía.
"Cảm tạ trời đất, may mà đứa bé giữ ."
Chưa cái khác, nếu Trịnh Tường Vi thực sự sảy thai, Đoàn trưởng Dương chắc chắn sẽ dễ dàng buông tha cho đối phương. Hiện tại... chỉ cần đứa bé giữ thì sự việc cũng đến mức quá tồi tệ.
Liễu Nhân Nhân xong cũng thấy sợ, mấy chuyện đều thót tim.
Mã Quế Lan than thở xong chuyển chủ đề: "Nhân Nhân , phiên chợ tới chị ít đồ ăn vặt mang chợ bán nhé?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-345-tu-duong.html.]
Sau thu hoạch vụ thu, cứ cách một tháng đảo tổ chức phiên chợ lớn một . Một mặt là vì năm nay mùa khắp nơi, dù là đảo ngoài đảo, nhu cầu trao đổi vật tư đều nhiều. Mặt khác cũng là để chuẩn cho mùa đông.
Còn ba ngày nữa là đến phiên chợ lớn thứ hai kỳ cấm biển. Lần nếm quả ngọt, món hải sản sốt cay Mã Quế Lan đổi ít đồ, cả đồ ăn lẫn đồ dùng. So với việc tự bỏ tiền mua thì hời hơn nhiều. Mã Quế Lan liền nhớ thương phiên chợ tới chút đồ ăn mang đổi vật tư.
Phiên chợ lớn đảo mang tính mùa vụ, thường chỉ tổ chức mùa xuân và mùa thu. Tính cả năm cũng chẳng mấy .
Giống như Mã Quế Lan, Liễu Nhân Nhân cũng hứng thú với việc chợ phiên.
"Được chứ chị, đến lúc đó chúng cùng bày hàng."
Lần chị dâu hai ở đây, Liễu Nhân Nhân định bán mấy món đơn giản thôi, nếu một cô lo liệu xuể. Liễu Nhân Nhân cũng lén lấy ít đồ từ hệ thống bán... Không , đến lúc đó tính .
Khi Liễu Nhân Nhân về đến nhà thì trời tối hẳn. Cố Thành đưa Cố Viêm Viêm tắm rửa xong xuôi, hai cha con đang hóng mát trong sân. Để thuận tiện, Cố Thành nhờ lắp một bóng đèn mái hiên. Lúc , một lớn một nhỏ, xem truyện tranh, báo...
Liễu Nhân Nhân chạy đôn chạy đáo toát cả mồ hôi, về đến nhà là tắm rửa . Lúc tắm xong thì thấy trong sân tiếng chuyện, là Dương Nhất Minh tới. Anh về lấy ít quần áo cho Trịnh Tường Vi rửa, thuận tiện qua tìm Liễu Nhân Nhân chuyện.
"Chị dâu, phiền chị ngày mai xin nghỉ giúp Tường Vi hai ngày. Còn nữa, bác sĩ Tường Vi giường nghỉ ngơi một thời gian, chỉ xin hai ngày nghỉ để chăm sóc cô thôi."
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
"Về , chị dâu thể hỗ trợ để ý cô một chút ?"
Anh thể ở nhà mãi để chăm Trịnh Tường Vi, nhưng yên tâm để cô ở nhà một , chỉ thể nhờ cậy Liễu Nhân Nhân giúp đỡ. Người nhà... với tình trạng của Trịnh Tường Vi hiện tại, căn bản dám với gia đình. Dương Tố Cần cũng thể nào xin nghỉ thêm một tháng nữa để tới đảo chăm con dâu.
Liễu Nhân Nhân nghĩ nghĩ : "Đoàn trưởng Dương, nếu thời gian chắc chắn sẽ lưu ý tình hình của Tường Vi, chỉ là... cũng , chỉ sợ sẽ chỗ sơ suất."
Liễu Nhân Nhân thực sự rảnh, cô chăm con, còn giặt giũ nấu cơm, thời gian rảnh rỗi ngày thường ít đến đáng thương. Nếu chăm sóc thêm Trịnh Tường Vi liệt giường...
Cô sợ mệt, chỉ là Liễu Nhân Nhân sợ chăm sóc chu đáo. Tình huống của Trịnh Tường Vi hiện tại nhất vẫn là tìm một chuyên tâm chăm sóc thì thỏa hơn.
Liễu Nhân Nhân kiến nghị: "Đoàn trưởng Dương, là tìm một trong khu gia thuộc hoặc trong thôn lân cận đến chăm sóc Tường Vi?"
Dương Nhất Minh suy tư một lát: "... Như thì , chỉ là trong khu gia thuộc cũng quen ai."
Anh là đàn ông, trừ khi là bạn bè cực thiết, còn với các chiến hữu khác, cũng thể nào nắm rõ chuyện gia đình . Liễu Nhân Nhân quen vài vợ lính, nhưng họ nếu thì cũng vướng con mọn cần chăm sóc. Người rõ gốc gác, cô cũng yên tâm giới thiệu cho Dương Nhất Minh.
Liễu Nhân Nhân suy tính một chút : "Hay là thế , lát nữa hỏi thăm thím Vương ở Hợp tác xã, xem thím thể giới thiệu một tin cậy ?"
Thím Vương là dân gốc đảo, hiểu rõ trong thôn.
Dương Nhất Minh tự nhiên tin tưởng Liễu Nhân Nhân: "Được, phiền chị dâu. Chị cứ với bà , chỉ cần chăm sóc cho Tường Vi, tiền nong thành vấn đề."
Liễu Nhân Nhân cảm thán: "Lúc nào rảnh cũng sẽ thường xuyên qua thăm Tường Vi."
Sự việc xảy , giờ chỉ thể nghĩ cách giữ đứa bé.
Sau khi Dương Nhất Minh rời , Cố Thành : "Không tìm cũng , nếu thực sự thì thể để cô trạm y tế."