Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 348: Con rùa nhỏ

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:32:23
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu thật sự theo cô chợ bày sạp, quả thực chút thể thống gì. Cố Thành tuy kiểu cách quan liêu, nhưng cũng thể quá tùy tiện. Liễu Nhân Nhân tự cũng chỉ là ăn nhỏ lẻ, chủ yếu là góp vui, dù cũng thời gian. Cứ đến ngày họp chợ đảo, Hợp tác xã sẽ cho nhân viên nghỉ.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Cố Thành ngày mai quả thực rút thời gian, bèn : "Sáng mai đưa em qua đó."

 

Liễu Nhân Nhân thấy Cố Thành chẳng hề để ý đến danh dự hão huyền, gật đầu : "Được thôi, ngày mai sớm một chút để chiếm chỗ, thím Quế Lan cũng sẽ cùng."

 

Có thể là do bày sạp nếm quả ngọt, Mã Quế Lan chuẩn đồ ăn càng nhiều hơn. Chị sợ phiền phức, ngoài hải sản sốt cay, còn cả mì lạnh, bánh đúc gạo mà Liễu Nhân Nhân dạy. Người nhà ở quê gửi cho chị một bao tải đậu nành to, còn định xay hai khay đậu hủ mang bán.

 

Lăn lộn thế , chắc tối nay chị khỏi ngủ. Liễu Nhân Nhân cũng bội phục chị .

 

Chiên xong một túi bánh que tẩm vừng, Liễu Nhân Nhân giữ một phần tư cho nhà ăn, chỗ còn mai mang chợ bán. Lại thái xong khoai sọ. Xong xuôi việc cũng quá muộn, cả nhà ba ngủ.

 

Ngày hôm , trời tờ mờ sáng Liễu Nhân Nhân dậy. Nấu sữa, nấu chè khoai sọ... Bữa sáng cũng nấu, ăn bát chè khoai sọ lót , nếu no thì lát nữa chợ mua hai cái bánh rán ăn.

 

Lúc chuẩn gần xong thì Mã Quế Lan tới. Mã Quế Lan nhiều đồ, lỉnh kỉnh mấy cái chậu và thùng lớn nhỏ. Dựa hai tay chắc chắn xách nổi. Chị mượn một chiếc xe đẩy tay của khác để chở đồ.

 

Liễu Nhân Nhân thì đơn giản hơn nhiều, hai cái bình lớn một chút, một cái đựng sữa, một cái đựng chè. Bánh que tẩm vừng đựng trong túi. Nhìn thì đơn giản nhưng hai bình nước cũng nặng.

 

Cố Thành bê hai cái bình lên xe đẩy tay, kéo xe đưa các cô chợ.

 

Nhìn cảnh , Mã Quế Lan vẻ mặt hâm mộ: "Vẫn là Cố Thành nhà em , lão Điền nhà chị chị kéo nhiều đồ chợ bán thế , sống c.h.ế.t cũng chịu đưa chị , bảo là để khác thấy sẽ mất mặt ông !"

 

Làm như cả cái đảo ai cũng ông là ai bằng, Mã Quế Lan Điền Bình Quý chọc cho tức c.h.ế.t!

 

Liễu Nhân Nhân chút cạn lời, con Cố Thành quả thực tìm khuyết điểm.

 

Mã Quế Lan nghĩ đến cái gì, hạ thấp giọng với Liễu Nhân Nhân: "Nghe đơn vị mới tới một đám cô gái trẻ xinh lắm, em trông chừng Cố Thành cho kỹ đấy."

 

Nhắc đến thấy bực, tối qua trong đơn vị một buổi biểu diễn văn nghệ. Mã Quế Lan bận tối mắt tối mũi nên xem. Vốn định bảo Điền Bình Quý phụ một tay, ngờ chị chú ý, Điền Bình Quý một lẻn xem biểu diễn. Có gì ho , trắng chẳng ngắm mấy cô em xinh tươi hát múa ?

 

Cố Thành hôm qua cũng , là lãnh đạo, chắc chắn lộ mặt. Tuy nhiên bao lâu về nhà.

 

Liễu Nhân Nhân quá lo lắng Cố Thành phạm sai lầm: "Chắc đến mức đó ."

 

Thời buổi cũng dám tùy tiện ngoại tình, đặc biệt là quân nhân, nếu dám phạm loại sai lầm , hậu quả nghiêm trọng. Sơ sẩy một cái là mất luôn tiền đồ. Đối với đàn ông, tiền đồ chắc chắn quan trọng hơn phụ nữ.

 

Mã Quế Lan chép miệng, nhỏ giọng lầm bầm: "Đàn ông mà đáng tin thì heo nái cũng leo cây. Ngoài mặt họ dám tới, nhưng trong lòng chắc chắn tâm tư gian xảo, lưng chừng còn trêu hoa ghẹo nguyệt."

 

Chị cũng chuyện giật gân. Đàn ông nào mà chẳng thích mấy cô gái trẻ ? Tối hôm qua, Mã Quế Lan bàn tán. Trong khu gia thuộc nhà đang ầm ĩ lên, bảo chồng xem văn công nữ biểu diễn đến mức nhấc nổi chân mà về.

 

Hơn nữa, sĩ quan trong quân đội cưới nữ binh đoàn văn công cũng khối đấy. Chẳng xa, Lữ trưởng Ngụy cũng cưới một cô vợ trẻ xuất văn công còn gì. Càng khỏi bàn đến mấy sĩ quan trẻ tuổi hơn. Đàn ông chịu cám dỗ vẫn là ít.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-348-con-rua-nho.html.]

Liễu Nhân Nhân nghĩ thoáng: "Nếu họ thực sự tâm tư đó, em ngăn cũng ngăn ."

 

"Lời thể như thế." Mã Quế Lan nghiêm túc bảo, "Nếu giám sát chặt chẽ một chút, gì cũng thể đề phòng..."

 

Hai chuyện một lúc thì tới chợ.

 

Trước ngày Lập Đông, đảo mỗi tháng sẽ một phiên chợ lớn để tiện cho tích trữ vật tư qua mùa đông. Cũng giống , chợ đông. Lần họ đến sớm hơn nên nhanh chóng tìm một chỗ bày hàng rộng rãi.

 

Dỡ đồ xe xuống bày biện xong xuôi, Cố Thành nghỉ ngơi một lát về.

 

Hai cô con gái nhà Mã Quế Lan lớn, lo chúng chạy lung tung. Cố Viêm Viêm thì khác, tiểu gia hỏa tuy lanh lợi nhưng tuổi còn nhỏ. Liễu Nhân Nhân dám để con tự chơi. Vừa bày hàng, Liễu Nhân Nhân phân tâm trông chừng con.

 

Để phòng ngừa tiểu gia hỏa chạy loạn, Liễu Nhân Nhân cố ý mang theo một sợi dây buộc tay bé. Lúc , Cố Viêm Viêm chiếc ghế nhỏ bên cạnh, tay ôm một cái ca tráng men to, thong thả ăn đồ ăn vặt. Trong ca đựng một ít mít sấy dẻo và khoai lang khô Liễu Nhân Nhân đó. Có đồ ăn g.i.ế.c thời gian, tiểu gia hỏa tạm thời đòi chơi.

 

Mã Quế Lan chuẩn nhiều đồ ăn. Liễu Nhân Nhân đổi với chị hai miếng đậu hủ và hai bát bánh đúc. Đều là đồ ăn thức uống, việc buôn bán của cả hai đều , khách khứa tấp nập. Đa phần đều dùng trứng gà, trứng vịt và một hải sản để trao đổi. Chỉ cần giá cả hợp lý, Liễu Nhân Nhân đều nhận hết từ chối.

 

Đồ ăn cô mang theo nhiều, chẳng bao lâu bán hết. Cùng Cố Viêm Viêm ăn chung một bát bánh đúc, Liễu Nhân Nhân chào Mã Quế Lan dắt con trai dạo chợ mua đồ.

 

Lần định mua lương thực... Liễu Nhân Nhân mua ít thịt về nhà. Thời tiết hiện tại quá nóng, thể chút thịt khô hoặc lạp xưởng để dành. Thịt gà vịt ngỗng đều . Tuy nhiên, bán thịt ở chợ nhiều.

 

Liễu Nhân Nhân dạo một vòng, thịt thì mua nhưng thấy một ông cụ bán rùa đen. Vốn dĩ Liễu Nhân Nhân định mua, cô hứng thú với việc nuôi mấy con vật .

 

Tuy nhiên, Cố Viêm Viêm thấy mấy con rùa nhỏ thì chịu nữa.

 

"Mẹ ơi, rùa nhỏ..."

 

Liễu Nhân Nhân liếc con, hỏi: "Con nuôi ?"

 

Cố Viêm Viêm gật đầu mạnh hai cái.

 

Liễu Nhân Nhân cũng mặc kệ tiểu gia hỏa hiểu , trực tiếp : "Rùa đen thể rời khỏi nước, con nuôi rùa thì đào một cái ao nhỏ ở nhà ."

 

Cố Viêm Viêm suy nghĩ một chút, miệng nhỏ : "Con đào."

 

Xem hiểu, Liễu Nhân Nhân : "Còn cho rùa ăn mỗi ngày nữa."

 

Cái Cố Viêm Viêm là hiểu ngay, vội vàng : "Mẹ ơi, con cho ăn..."

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Được , nuôi rùa cũng khó lắm, nếu Cố Viêm Viêm , Liễu Nhân Nhân cho phép con chọn một con.

 

 

Loading...