Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 360: Nhân sâm núi
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:32:30
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đầu mùa đông, Liễu Nhân Nhân còn tích trữ một bao khoai lang tươi, một bao khoai tây và một bao khoai sọ. Những thứ lương thực cũng thể ăn chống đói.
Kiểm kê xong lương thực trong nhà, Liễu Nhân Nhân thở phào nhẹ nhõm, lương thực là đủ .
Chỉ rau tươi là đủ ăn, đồ tích trữ phần lớn là đồ khô như nấm khô, măng khô, hải sản khô... Rau tươi chỉ còn năm quả bí đỏ, hai quả bí đao và ba cây cải thảo.
Trong thùng gỗ bên ngoài còn ít rau xanh nhưng nhiều, trời quá lạnh rau cũng chẳng lớn nổi, đủ ăn.
Đồ mặn càng thiếu đến đáng thương, thời gian Liễu Nhân Nhân ướp thịt khô mấy, đồ tươi chỉ con vịt mới mua. Còn trứng gà... trứng gà thì nhiều, trong chạn bát hai giỏ nhỏ trứng, tầm 50-60 quả. Mấy con gà mái trong nhà mỗi ngày ít nhiều cũng đẻ vài quả, trứng gà coi như đủ ăn.
Tóm , lương thực tồn trong nhà vẫn đầy đủ, chỉ thể bước nào tính bước .
Liễu Nhân Nhân đổ ít đậu , chuẩn xay đậu đậu phụ ăn.
Dụng cụ đậu phụ trong nhà đều cả. Còn kịp bắt tay thì Cố Thành dẫn Cố Viêm Viêm về. Trên tay còn xách một cái túi...
Liễu Nhân Nhân vội chạy đỡ: "Sao để Tiểu Hà xách giúp, tay khỏi ."
Cố Thành đưa cho cô một miếng bánh hồng: "Tay trái , nãy qua đơn vị một chuyến, lĩnh một túi cải thảo mang về, còn năm cân bánh hồng."
Cải thảo để lâu, là loại rau chủ yếu để ăn qua mùa đông. Tuy ngày nào cũng ăn cải thảo thì chán thật nhưng còn hơn . Vừa trong nhà cũng còn bao nhiêu cải thảo.
Liễu Nhân Nhân gì thêm về chuyện đó, chỉ dặn: "Thương tích của lành, đừng chuyện gì cũng nhọc lòng."
Đi ngoài dạo chút thì , mấu chốt là với tính cách của Cố Thành, chắc chắn vẫn yên tâm chuyện ở đơn vị và tình hình thiên tai ...
Buổi tối xay đậu xong, Liễu Nhân Nhân mang hai bìa đậu sang biếu Trịnh Tường Vi. Số còn , một nửa để ăn tươi, một nửa đem hấp chín để ngoài trời lạnh đậu phụ đông. Trời tuyết thế cái lợi duy nhất là đồ ăn để lâu, chẳng khác nào cái tủ lạnh thiên nhiên.
Bữa tối ăn đậu phụ kho thịt và mộc nhĩ xào trứng gà.
Thời gian chầm chậm trôi qua, một tuần thời tiết mới dần chuyển biến . Tuyết đọng mặt đất tan dần, chỉ là tạm thời vẫn thể khơi.
Cung tiêu xã vẫn mở cửa, bất kể là trong khu gia quyến dân làng đảo cũng chỉ thể ru rú trong nhà. Sắp đến Tết mà xảy chuyện như , ai nấy đều ủ rũ mặt mày.
Liễu Nhân Nhân sắc trời, mấy hôm nay trời đều hửng nắng. Tuyết đường tan, việc còn ảnh hưởng.
Nhàn rỗi việc gì, Liễu Nhân Nhân xách hai túi trứng gà, một túi gồm cải thảo, khoai tây và một túi bột ngô tìm cả và hai Liễu.
Anh hai Liễu thì vẫn , nhà ăn quân đội vẫn cung cấp đồ ăn bình thường.
Còn bên cả Liễu... Tiệm cơm quốc doanh cũng giống như Cung tiêu xã, nguồn cung ứng thực phẩm nên thời gian cũng đóng cửa. Trong cảnh cũng chẳng ai đến tiệm cơm quốc doanh ăn uống.
Liễu Nhân Nhân tìm đến ký túc xá của cả, đưa bột ngô, cải thảo, khoai tây và túi trứng gà cho .
Tai họa tuyết rơi bất ngờ, cả Liễu tích trữ nhiều đồ ăn. Trước đó Liễu Nhân Nhân rủ cả về nhà ăn cơm nhưng đồng ý. Liễu Nhân Nhân chỉ thể mang ít lương thực đến cho .
"Anh cả, chỗ còn thiếu gì ?"
Anh cả Liễu trả lời câu hỏi của Liễu Nhân Nhân mà sang chuyện khác.
"Em gái, trong tiệm cơm một nhân viên chơi với cũng khá , quê ở vùng núi..."
Nói đoạn, cả ngẩng đầu quanh quất, thấy ai mới tiếp tục : "Anh bảo nhà gần đây đào nhân sâm trong núi. Em rể chẳng đang dưỡng bệnh ? Em mua ít nhân sâm về tẩm bổ cho em rể ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-360-nhan-sam-nui.html.]
Liễu Nhân Nhân sững sờ: "... Nhân sâm núi ?"
Anh cả Liễu gật đầu: " thế, đào trong núi đấy."
Hơn nữa, bạn hiện đang hàng trong tay, nhưng chuyện tiện nhiều. Nhân sâm hoang dã quá gây chú ý, nhà bạn đào nhưng dám bán ở quê, bèn gửi cho , nhờ lén xử lý ở Thanh Thị.
Liễu Nhân Nhân: "..."
Thời buổi thị trường đúng là nhân sâm trồng nhân tạo, nhân sâm núi càng thường thấy.
Suy nghĩ một chút, Liễu Nhân Nhân hỏi: "Bạn bao nhiêu sâm núi?"
Anh cả Liễu lắc đầu: "Anh chỉ là mấy cây..."
Cụ thể bao nhiêu thì cũng rõ. Cũng tại đợt tuyết rơi phong tỏa đảo , nếu thì sâm núi trong tay bạn sớm bán hết .
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Liễu Nhân Nhân với cả: "Anh với bạn ... sâm núi tay em lấy hết, hỏi xem bán bao nhiêu tiền."
Cô cũng thiếu tiền, đối với Liễu Nhân Nhân mà , tiền là quan trọng nhất, sức khỏe mới là hết. Nhân sâm núi hiếm , đúng là thể mua về tẩm bổ cho Cố Thành.
Liễu Nhân Nhân cũng lo mua hàng giả, cô hệ thống, chỉ cần hỏi hệ thống một chút là ngay giá trị thực của cây sâm.
Anh cả Liễu bảo: "Người đang ở trong ký túc xá, là chúng gọi đây?"
Liễu Nhân Nhân đồng ý vì cô mang theo tiền.
"Anh cả, cứ hỏi giúp em , nếu đồng ý bán... chiều nay dẫn đến nhà em, chúng gặp mặt chuyện trực tiếp."
Anh cả Liễu: "Được, để về với ."
Về đến nhà, Liễu Nhân Nhân tìm cái hộp đựng tiền tiết kiệm .
Trước khi theo quân đảo, tiền trong nhà đều là lương của Cố Thành, phần lớn đều tiết kiệm , chỉ giữ một phần để tiêu vặt.
Ra đến đảo thì việc gửi tiền tiết kiệm tiện lắm nên Liễu Nhân Nhân cứ để tiền trong hộp.
Cô và Cố Thành đều lương, lương của Liễu Nhân Nhân hơn 30 đồng một tháng. Cố Thành thì nhiều hơn, tiền trợ cấp tăng lên hơn 100, gần 200 đồng.
Liễu Nhân Nhân thường xuyên lấy đồ từ hệ thống dùng, giá cả đảo cao... Chi tiêu trong nhà cũng chẳng đáng là bao. Từ lúc đảo đến giờ cũng chỉ mấy chuyến Thanh Thị là tiêu tốn chút đỉnh. tiền Liễu Nhân Nhân bán đồ ở chợ đen cũng coi như bù đắp khoản chi tiêu ở Thanh Thị.
Liễu Nhân Nhân đếm thử, tính tiền trong sổ tiết kiệm, tiền mặt trong nhà gần hai nghìn đồng. Mua sâm núi chắc là đủ .
"Sao thế?" Cố Thành thấy cô đang đếm tiền bèn bước hỏi.
Liễu Nhân Nhân kể cho chuyện mua sâm núi: "Là thứ đấy, mua ít về tẩm bổ cho , nếu nhiều thì tích trữ thêm, cần dùng đến."
Trong tương lai, việc quản lý nhân sâm núi sẽ ngày càng nghiêm ngặt hơn, nếu bỏ lỡ cơ hội thì mua cũng khó.
Cố Thành là cứng nhắc, chỉ quan tâm hỏi: "Có tin ?"
Liễu Nhân Nhân hiện tại cũng dám khẳng định chắc chắn: "Em bảo cả chiều nay dẫn đó qua đây một chuyến, đến lúc đó giúp em xem thử nhé."