Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 363: Hàn huyên

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:32:33
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc bọn trẻ đang ngủ say sưa, đáng yêu cực kỳ.

 

"Em út, vết thương của em rể chứ?" Hoàng Tiểu Nguyệt chuyện đảo xảy bão tuyết. Chuyện Cố Thành thương, hai Liễu nhắc qua một hai câu trong thư. từ khi đảo phong tỏa, Liễu Nhân Nhân liên lạc về nhà nên họ tình hình cụ thể.

 

Có điều, dáng vẻ của , cũng giống như chuyện gì lớn.

 

Liễu Nhân Nhân : "Không gì đáng ngại chị."

 

Không do ăn sâm núi mà Cố Thành bảo vết thương ở tay lành gần hết. Trước còn đau âm ỉ, giờ đỡ hơn nhiều.

 

"Ở nhà thế nào hả chị?" Liễu Nhân Nhân đổi chủ đề.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Hoàng Tiểu Nguyệt giọng điệu nhẹ nhàng: "Cũng , trong thôn năm nay mùa, lương thực chia vụ thu hoạch đủ cho cả nhà ăn đến vụ thu năm ."

 

Người dân lúc , chỉ cần ăn no thì những chuyện khác đều thành vấn đề.

 

"Hơn nữa..." Hoàng Tiểu Nguyệt sực nhớ điều gì, tiếp, "Cũng may nhờ đợt cày bừa vụ xuân em cho thôn mượn thóc giống, nếu sản lượng năm nay thể như ."

 

lời nịnh nọt, các thôn lân cận thu hoạch đều bằng thôn Liễu gia. Đối với nhà nông, gì quan trọng hơn sản lượng lương thực. Được mùa đồng nghĩa với việc năm tới chịu đói.

 

Liễu Nhân Nhân nãy cũng thấy sắc mặt, tinh thần của dân làng hơn nhiều so với những năm mất mùa đây.

 

"Em út..." Nghe tin cả nhà Liễu Nhân Nhân về, chị dâu cả vội vàng chạy tới, "Anh cả , về?"

 

Liễu Nhân Nhân thu nụ , lấp lửng: "Chị dâu, đơn vị cả khó xin nghỉ phép nên về cùng bọn em ."

 

Chị dâu cả "À" một tiếng, cũng tỏ quá thất vọng.

 

Chỉ cần cả Liễu hàng tháng gửi tiền gửi phiếu về đúng hạn thì chị dâu cả cũng chẳng quan tâm về . Tuy nhiên, lời ý thì chị vẫn .

 

Chị dâu cả nhếch miệng : "Chị cho cả hai bộ quần áo, khi nào em về đảo thì mang giúp chị cho nhé."

 

Anh cả Liễu sống một đảo tự do tự tại, chị ở trong thôn cũng thế. Có tiền, nhà, con, đàn ông mà, về cũng chẳng quan trọng. Đã ở riêng , cả Liễu về, chị dâu cả nán lâu, hàn huyên vài câu về.

 

Chị dâu hai "hừ" một tiếng, thì thầm với Liễu Nhân Nhân: "Chị bây giờ sống sướng lắm, trong thôn chẳng đàn bà nào bì kịp."

 

Một chị dâu cả kiếm công điểm cũng đủ nuôi . Tiền và phiếu cả Liễu gửi về, một nửa biếu chồng Khương Thúy Hoa, nửa còn là của chị . Sống ở nông thôn cũng chẳng chỗ nào tiêu tiền, khoản tiền cả gửi về phần lớn đều chị cất . Cuộc sống bây giờ dễ chịu đến mức nào.

 

Còn về hai đứa con của cả Liễu, chị dâu hai bĩu môi, gì thêm.

 

Đến giờ ăn cơm, Liễu Nhân Nhân mới hiểu tại chị dâu hai ngứa mắt với chị dâu cả như .

 

Con gái con trai đều về đông đủ, trong lòng Khương Thúy Hoa vui sướng, bữa trưa cũng chuẩn vô cùng thịnh soạn.

 

Đầy ắp một bàn thức ăn: thịt kho tàu, gà con hầm nấm, cá kho, ốc xào cay, tôm khô hấp dầu, trứng xào hành tây, rau ngó xuân trộn tỏi, khoai tây sợi xào chua cay và một đĩa cải thảo xào.

 

Vừa khéo sắp Tết, hôm qua trong thôn mổ lợn, Khương Thúy Hoa mua vài cân định để dành ăn Tết. Hôm nay vui quá, bà mang hết chỗ thịt lợn đó nấu. Lại còn thịt thêm một con gà! Bữa ăn quả thực còn thịnh soạn hơn cả cỗ Tết.

 

Cả nhà đang chuẩn ăn cơm thì hai đứa con nhà chị dâu cả là Liễu Chi Chi và Liễu Khánh Văn chạy .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-363-han-huyen.html.]

 

Liễu Khánh Văn tuổi còn nhỏ, mắt hau háu đĩa thịt ba chỉ bàn, thèm đến mức nước miếng sắp chảy ròng ròng: "Bà nội, ăn thịt..."

 

Nụ mặt Khương Thúy Hoa tắt ngấm.

 

cũng là cháu ruột, bà cũng nỡ đuổi chúng về. Khương Thúy Hoa còn , đành lấy thêm hai bộ bát đũa, gọi hai đứa nhỏ lên bàn ăn cùng.

 

Chị dâu hai cạnh Liễu Nhân Nhân, nhỏ với cô: "Nhà cứ hễ ăn thịt là hai đứa mò sang."

 

Không chị dâu hai so đo, nhưng chuyện một hai thì thôi, chứ nào cũng thế ai mà chịu nổi? Từ khi cả Liễu , mỗi nhà chính ăn thịt, hai đứa nhỏ cứ đ.á.n.h thấy mùi là sang xin ăn. Trẻ con hiểu mấy chuyện , chắc chắn là do chúng nó xúi sang.

 

Chị dâu hai đương nhiên vui, hai nhà ăn riêng, chị dâu cả thật sự phúc hậu. Cả đại gia đình đông thế , thịt vốn đủ chia, thêm hai cái miệng ăn, miếng ăn đến miệng còn mất, đổi là ai cũng sẽ khó chịu.

 

Liễu Nhân Nhân hỏi: "Chị dâu cả phiếu thịt ?"

 

Anh cả Liễu chắc chắn gửi phiếu thịt về, phiếu thì Cung tiêu xã mua thịt đắt.

 

Chị dâu hai nghĩ đến thấy cạn lời: "Chị , bản phiếu thịt nhưng tiếc dám mua ăn, đem bán hết phiếu cho thanh niên trí thức trong thôn ."

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Muốn chị dâu cả đối xử tệ với con cái thì cũng hẳn, vì ngay cả bản chị cũng chẳng dám ăn dám mặc. Có tiền mà nỡ tiêu, Liễu Nhân Nhân cũng nên gì.

 

Ăn cơm xong, Liễu Nhân Nhân chuẩn về nhà . Trong nhà chắc chắn quét dọn một chút, nếu thì . Khương Thúy Hoa cùng cô về cuối thôn để giúp một tay.

 

"Tháng nào cũng sang quét tước một , nhưng nhà ở thì dễ bám bụi lắm. Con cũng chẳng báo một tiếng, nếu dọn dẹp sạch sẽ cho ..."

 

Liễu Nhân Nhân : "Bây giờ dọn cũng như cả thôi mà , dù bọn con cũng thời gian."

 

Khương Thúy Hoa tủm tỉm: "Mẹ thằng hai , con rể thăng chức hả?"

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Vâng, thăng một cấp ạ."

 

"Thế thì oách lắm đấy," Khương Thúy Hoa toe toét, "Bây giờ làng xóm đều con rể nhà quan to ."

 

Cấp bậc của Cố Thành thực sự thấp, thời buổi sĩ quan thăng chức vốn khó. Cuối năm ngoái Cố Thành về đơn vị mới lên chức Đoàn trưởng, thế mà bao lâu thăng chức. Những khác đừng một năm thăng một , ở bộ đội cả mấy năm trời cũng chắc lên một cấp.

 

Hơn nữa Cố Thành còn trẻ, tương lai còn nhiều cơ hội.

 

Liễu Nhân Nhân thực cũng mừng cho , nhưng chuyện tương lai khó mà , đợi đến thời kỳ biến động... Liễu Nhân Nhân chỉ mong Cố Thành thể bình an vượt qua giai đoạn đó, thăng chức chỉ là thứ yếu.

 

Về đến nhà, Liễu Nhân Nhân thấy bên trong vẫn còn khá sạch sẽ.

 

Đồ đạc trong nhà, bếp lò, nồi niêu xoong chảo... đều y nguyên như lúc rời . Chỉ là bên phủ một lớp bụi mỏng, cần lau chùi .

 

Khương Thúy Hoa giúp lấy chăn trong tủ phơi, : "Lát nữa bảo cha con mang ít gạo, với mắm muối tương dấm sang đây."

 

Biết con gái sẽ sang nhà chính ăn cơm, Khương Thúy Hoa cũng khách sáo mời mọc.

 

 

Loading...