Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 375: Nghi ngờ

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:36:33
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong nhà bột nếp nhưng gạo nếp.

 

chuyện đó thành vấn đề, Liễu Nhân Nhân thể mua gạo nếp từ hệ thống. Dù Cố Thành nhà, nhà cô rốt cuộc gạo nếp khác cũng chẳng .

 

Còn về lá gói bánh chưng, trong nhà vẫn còn một ít từ năm ngoái, nếu thiếu thì thể mua thêm. Thực bánh chưng để đổi vật tư cũng chỉ là cái cớ cô nghĩ . Quay chuyện chính, Liễu Nhân Nhân vẫn lén lấy một lô vật tư từ hệ thống .

 

"Đương nhiên là chứ!" Giọng chị dâu hai cao vút lên, "Chị với quan... nhầm, với đồng chí Trịnh , mai chị sẽ sang nấu cơm sớm hơn chút."

 

"Sau đó thì chợ, việc còn để chiều ."

 

Trịnh Tường Vi ở nhà động tay động chân gì, ngày thường cô cũng đỡ việc vặt. Bà bầu cũng cần vận động mà.

 

Bụng to nên Trịnh Tường Vi dám chen lấn ở chợ, nhưng nghĩa là cô hứng thú. Cô nhờ chị dâu hai, nếu chợ bán thịt lợn, thịt gà, thịt vịt, trứng gà gì thì mua giúp cô một ít.

 

Chị dâu hai cân nhắc: "Chị cũng bày vẽ nhiều, đại mấy món đơn giản mang bán kiếm ít lương thực là ."

 

Giờ cô cũng là lương, một thứ vẫn mua . Dạo chị dâu hai bắt hải sản nên trong nhà hải sản thừa. Giống như Liễu Nhân Nhân, chỉ thể dùng lương thực ít đồ ăn vặt.

 

Liễu Nhân Nhân định bánh chưng... Chị dâu hai chắc chắn vì nhà gạo nếp. Nghĩ ngợi một hồi, chị dâu hai quyết định một giỏ bánh bột ngô đường đỏ, món thạo nhất. Vừa đơn giản tiện lợi.

 

Lương thực nhà chị dâu hai vẫn đủ, hai Liễu ăn cơm theo chế độ quân đội. Phần của cô và mấy đứa con, lương thực mang từ quê lên cộng với một năm khẩu phần ăn cũng đủ dùng. Đi nhà Trịnh Tường Vi bao một bữa trưa, tiết kiệm kha khá lương thực.

 

Ăn xong cơm tối, Liễu Nhân Nhân bắt tay bánh chưng.

 

Cô lấy mười cân gạo nếp từ hệ thống . Gạo nếp vo sạch bỏ chậu, thêm xì dầu ướp một lúc.

 

Liễu Nhân Nhân định ba loại nhân: nhân thịt lòng đỏ trứng muối, nhân thịt lạc. Thịt lợn quý nên cho ít thôi. Còn lòng đỏ trứng muối, trong nhà trứng vịt muối và trứng gà muối nhưng lấy lòng đỏ từ trứng muối thì phí quá. Liễu Nhân Nhân mua luôn một gói lòng đỏ trứng muối từ hệ thống.

 

Lại gói thêm một loại nhân táo đỏ...

 

Liễu Nhân Nhân lấy thêm hai cân thịt ba chỉ từ hệ thống ướp.

 

Hì hục hai tiếng, Liễu Nhân Nhân gói gần một trăm cái bánh chưng. Nhân thịt lòng đỏ trứng muối 20 cái, nhân thịt lạc 30 cái, nhân táo đỏ nhiều nhất, 56 cái.

 

Đợi luộc chín, giữ mười mấy cái để nhà ăn, còn mai mang chợ bán hết.

 

Thời buổi thiếu thốn, cho dù là Tết Đoan Ngọ cũng hiếm gói bánh chưng ăn. Món ở quê cũng coi là đồ ngon, chắc chắn sẽ bán chạy.

 

106 cái bánh chưng xếp đầy nồi, Liễu Nhân Nhân ném thêm mấy khúc củi bếp lò. Đợi nửa đêm dậy thêm củi một nữa, đến sáng mai là bánh chín nục.

 

Khoảng 7 giờ sáng trời mới sáng rõ. Liễu Nhân Nhân dậy từ 6 giờ, cả trăm cái bánh chưng chín mềm.

 

Buổi sáng, Liễu Nhân Nhân và Cố Viêm Viêm mỗi ăn một cái bánh chưng nhân táo đỏ và uống một bát cháo kê. Cô giữ năm cái nhân thịt lòng đỏ trứng, năm cái nhân táo đỏ. Còn 94 cái bánh chưng, Liễu Nhân Nhân xếp giỏ, dắt Cố Viêm Viêm cửa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-375-nghi-ngo.html.]

Lần định bày bán mà dạo quanh chợ, thấy thứ gì ưng ý thì dùng bánh chưng đổi.

 

Dạo một vòng, Liễu Nhân Nhân đổi hai quả bí đỏ, năm cân củ cải trắng, năm cân cà rốt. Hiếm hoi lắm mới đổi một túi củ mã thầy, ba bốn cân.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Lương thực trong nhà đủ nên cô cần đổi. Liễu Nhân Nhân chủ yếu đổi lấy rau củ và thịt thà... Đổi một con vịt và một giỏ trứng vịt.

 

Số bánh chưng mang đổi hết, tay xách nách mang bao lớn bao nhỏ. Liễu Nhân Nhân về nhà cất đồ , lúc chợ thì gặp Dương Liễu. Cô cũng chợ nhưng vẻ mặt hốt hoảng.

 

"Sao thế?" Liễu Nhân Nhân hỏi.

 

Dương Liễu hồn, vỗ n.g.ự.c : "Vừa nãy suýt dọa c.h.ế.t tớ, thấy ..."

 

Dương Liễu thôi, nhất thời dám . Liễu Nhân Nhân liếc , hỏi thêm gì, hai cùng chợ.

 

Đi xa một đoạn, Dương Liễu mới thì thầm với Liễu Nhân Nhân: "Haizzz, nãy tớ thấy thầy Khâu và cô Tưởng cứ đẩy qua đẩy lưng , hai họ cái gì."

 

Nhà Dương Liễu ở gần nhà Lữ đoàn trưởng Ngụy, cửa là qua đó. Nhà Lữ đoàn trưởng Ngụy động tĩnh gì nhà cô thường ngay.

 

Giữa hai nhà một con hẻm nhỏ, nãy Tưởng Viện và thầy Khâu chuyện trong hẻm... Dương Liễu dám nhiều, vội vàng chạy biến.

 

Thực đây đầu Dương Liễu thấy hai họ chụm đầu to nhỏ. Trước đây Dương Liễu nghĩ họ cùng là giáo viên, chắc bàn chuyện trường lớp nên nghĩ nhiều. cử chỉ của họ trông mật, giống quan hệ đồng nghiệp bình thường.

 

Liễu Nhân Nhân khựng , nghi hoặc hỏi: "Cô Tưởng... vợ Lữ đoàn trưởng Ngụy á?"

 

"Chứ còn ai nữa." Dương Liễu đặt điều, thật lòng, "Không hai họ hiểu lầm gì , tớ thấy họ như đang cãi , cô Tưởng còn tát thầy Khâu một cái."

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Cô suýt quên mất chuyện lúc Lữ đoàn trưởng Ngụy đưa cả nhà đến cảm ơn. Liễu Nhân Nhân phát hiện chiếc khăn lụa Tưởng Viện quàng lúc đó giống y hệt chiếc khăn thầy Khâu mua ở Cung tiêu xã.

 

Một thì thể là trùng hợp. giờ Dương Liễu cũng ...

 

Quan hệ giữa hai họ e là thực sự đơn giản.

 

"Chắc đến mức đó ." Dương Liễu trong lòng cũng nghi ngờ nhưng dám tin họ to gan như , "Cô Tưởng là vợ quân nhân, thầy Khâu thế..."

 

Nếu hai họ quan hệ bất chính thì chẳng khác nào phạm tội. Quan trọng nhất là nếu Lữ đoàn trưởng Ngụy phát hiện, chắc chắn ông sẽ dễ dàng tha thứ.

 

Ánh mắt Liễu Nhân Nhân tối : "Tớ cũng rõ chuyện của họ, nhất đừng với Lữ đoàn trưởng Ngụy."

 

Cô khinh thường hành vi của Tưởng Viện và thầy Khâu, nhưng Lữ đoàn trưởng Ngụy lớn tuổi, sức khỏe cũng lắm. Chuyện nếu để ông , e là sẽ đả kích lớn.

 

Dương Liễu cũng dính líu đến chuyện : "Biết , tớ sẽ với ai ."

 

 

Loading...