Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 376: Lâm bệnh

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:36:34
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dương Liễu cũng chẳng dám bép xép với ai, nhỡ chỉ là hiểu lầm thì cô ăn ?

 

Liễu Nhân Nhân vì lo cho Tưởng Viện, chỉ là cô thấy Lữ đoàn trưởng Ngụy là khá . Lúc Cố Thành viện, ông cũng đến thăm vài . Liễu Nhân Nhân cũng mong khác gặp chuyện .

 

Quay chợ, Liễu Nhân Nhân mua kha khá đồ. Tỏi, gừng, ớt, trái cây, một ít đồ ăn vặt... Cuối cùng mua thêm hai cái bánh nướng và một phần cháo hải sản cho bữa trưa.

 

Đông qua xuân tới, thời tiết dần ấm lên. Mấy hôm nay Liễu Nhân Nhân bận rộn may cho Cố Viêm Viêm hai bộ quần áo mới. Thằng bé lớn nhanh như thổi, quần áo mặc mùa xuân năm ngoái năm nay ngắn cũn một khúc.

 

Hôm nay, Liễu Nhân Nhân đang ở nhà may vá thì chị dâu hai hớt hải chạy sang, tay cầm một tờ giấy.

 

"Em út, ở nhà đ.á.n.h điện báo sang, việc gì gấp ?"

 

Khương Thúy Hoa tiết kiệm quen , giờ thư. Lần đột nhiên đ.á.n.h điện báo, chắc chắn là chuyện quan trọng. Chị dâu hai chữ, chỉ thể chạy sang tìm Liễu Nhân Nhân.

 

Liễu Nhân Nhân mở điện báo xem, bên chỉ vẻn vẹn mấy chữ: Cha Liễu bệnh nặng, bảo mấy em mau chóng về ngay.

 

Liễu Nhân Nhân thấy tối sầm mặt mũi: "... Chị dâu, cha ốm nặng, bảo chúng về gấp."

 

"Gì cơ?" Chị dâu hai chấn động, "Có cha tái phát bệnh dày ?"

 

Liễu Nhân Nhân: "Tình hình chắc nghiêm trọng hơn, nếu sẽ gọi chúng về."

 

Kể cả là bệnh dày thì chắc chắn cũng nặng hơn nhiều. Với tính cách của Khương Thúy Hoa, nếu tình huống nguy cấp thì bà sẽ bắt con cái tốn tiền tàu xe về .

 

Chị dâu hai vội vàng : "Thế còn chờ gì nữa, chị tìm cả hai, bảo các mau chóng mua vé tàu về."

 

"Chị dâu đừng vội..." Liễu Nhân Nhân trong lòng cũng nóng như lửa đốt, nhưng chuyện gấp cũng .

 

Bây giờ hơn 5 giờ chiều, đảo còn chuyến tàu nào về Thanh Thị nữa. Kể cả họ đến Thanh Thị thì cũng kịp bắt tàu hỏa về quê. Cho nên dù sốt ruột đến mấy cũng đợi đến ngày mai.

 

Tuy nhiên, cả và hai Liễu chắc chắn cần thông báo ngay.

 

Liễu Nhân Nhân bảo chị dâu hai: "Chị dâu tìm hai, bảo xin nghỉ phép mấy ngày, thu dọn đồ đạc, sáng mai chúng về. Anh cả để em báo."

 

Anh cả Liễu việc ở tiệm cơm quốc doanh, cách đây khá xa. Liễu Nhân Nhân xe đạp, tiện hơn chị dâu hai bộ.

 

Hơn nữa cô vốn dĩ cũng định ngoài. Không tình hình của cha Liễu rốt cuộc thế nào, Liễu Nhân Nhân cũng tiện xin nghỉ dài hạn mãi. Cô định tìm Mã Quế Lan nhờ bà thêm một tháng nữa.

 

Đầu óc chị dâu hai rối bời: "Em út, công việc của chị tính đây? Có cần xin nghỉ mấy ngày ?"

 

Công việc của cô thật sự khó xin nghỉ. Lúc nhận việc Trịnh Tường Vi rõ, việc xin nghỉ nửa ngày thì , chứ mười ngày nửa tháng thì nhà thể thiếu .

 

Liễu Nhân Nhân suy nghĩ bảo: "Chị dâu ở , chị cứ ở nhà em, tiện thể trông nom mấy đứa trẻ."

 

Ba đứa trẻ đều còn nhỏ, mang theo vất vả lắm. Huống hồ nếu cha Liễu bệnh nặng, cũng chẳng còn tâm trí mà chăm sóc trẻ con.

 

Phía cả và hai Liễu khi tin cha ốm nặng đều xin nghỉ phép về quê. Liễu Nhân Nhân cũng nhờ Mã Quế Lan .

 

Lần về định mang Cố Viêm Viêm theo nên Liễu Nhân Nhân cũng chẳng cần chuẩn nhiều đồ đạc. Chỉ mang hai bộ quần áo để đổi là , thiếu gì thì về nhà lấy đồ cũ mặc tạm. Quan trọng nhất là mang theo đủ tiền.

 

Sáng sớm hôm , Liễu Nhân Nhân dặn dò chị dâu hai việc trong nhà, đó cùng hai trai lên thuyền rời đảo.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-376-lam-benh.html.]

Hai ngày , ba em về đến thôn Liễu gia.

 

Lúc đầu xuân, dân làng đều đang bận rộn bón phân ngoài đồng. Ủ phân xong là bắt đầu cày bừa vụ xuân.

 

Nếu là , Liễu Lai Phúc coi trọng mùa màng, hiếm khi nghỉ . hôm nay, chỉ Liễu Lai Phúc mà cả nhà họ Liễu đều ai .

 

Khi Liễu Nhân Nhân và hai trai về đến nhà, nhà họ Liễu ai nấy đều lo lắng sốt ruột.

 

Nhìn thấy các con về, Khương Thúy Hoa lập tức òa nức nở.

 

"Nhân Nhân , cha con sắp qua khỏi ?"

 

Liễu Nhân Nhân trấn an , hỏi Liễu Minh Viễn: "... Anh ba, tình hình cha thế nào ?"

 

Liễu Minh Viễn dùng tay lau mạnh mặt: "Dạo gần đây bệnh dày của cha ngày càng nặng, còn nôn m.á.u ba . Mỗi đưa đến bệnh viện, bác sĩ chỉ kê t.h.u.ố.c dày chứ biện pháp kiểm tra sâu hơn."

 

Kỹ thuật y tế ở huyện lạc hậu, thiết thiếu thốn, gặp bệnh nặng căn bản chữa .

 

Liễu Minh Viễn tiếp: "Bác sĩ khuyên nhà đưa cha lên bệnh viện thành phố chữa trị."

 

Lần đầu tiên Liễu Minh Viễn cảm thấy bất lực, trong nhà giờ chỉ là trụ cột. từng bệnh viện thành phố, một xoay xở nổi.

 

Liễu Lai Phúc dạo ăn gì nôn nấy, mới một thời gian gặp mà gầy rộc , da bọc xương.

 

Việc thể chậm trễ, Liễu Nhân Nhân vội vàng : "Em thu dọn đồ đạc một chút, chúng đưa cha bệnh viện thành phố ngay."

 

Thực đưa cha Thanh Thị, ở đó phồn hoa, kỹ thuật y tế chắc chắn tiên tiến hơn. Thanh Thị quá xa, mất hai ngày đường. Lỡ đường xảy chuyện gì thì kịp trở tay, đành bệnh viện thành phố xem .

 

"Tao , c.h.ế.t tao cũng c.h.ế.t ở nhà!"

 

Đến nước mà Liễu Lai Phúc vẫn chịu viện. Với ông, bệnh nhẹ thì cần chữa, bệnh nặng thì chữa khỏi, tội gì lặn lội lên thành phố cho khổ.

 

Liễu Nhân Nhân toát mồ hôi: "Cha , bệnh thì chữa kịp thời, lỡ để lâu bệnh nặng thêm, lúc đó hối hận cũng muộn."

 

Liễu Lai Phúc: "Tao !"

 

Dân thường vốn sợ bệnh viện, hễ bệnh viện lớn là nghĩ ngay đến bệnh nan y. Bệnh nặng thì chữa khỏi, ông chịu tội.

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Cuối cùng đến khi Khương Thúy Hoa dọa nếu ông c.h.ế.t bà cũng c.h.ế.t theo, Liễu Lai Phúc mới chịu đồng ý .

 

Từ huyện xe ô tô thành phố, cũng xa lắm, một tiếng rưỡi là tới.

 

Ở nhà thể vắng . Thế là Liễu Nhân Nhân, cả và hai Liễu đưa cha viện. Liễu Minh Viễn đẩy xe cút kít đưa cha bến xe huyện.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Đến thành phố, mấy thẳng đến bệnh viện.

 

Bệnh viện thành phố đông , đến lượt Liễu Lai Phúc thì ông đưa trong kiểm tra.

 

Thực thời y học phát triển, dù là bệnh viện thành phố cũng chẳng máy móc thiết gì hiện đại.

 

 

Loading...