Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 384: Thông báo

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:36:42
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu Nhân Nhân ngạc nhiên vui sướng: "Sao ở đây?"

 

Trong mắt Cố Thành thoáng qua vẻ lo lắng: "Anh khéo việc đến bệnh viện, chuyện của em. Em thấy trong khỏe ?"

 

Ở chốn đông , Liễu Nhân Nhân cũng tiện chuyện m.a.n.g t.h.a.i với , ngay cả chuyện về thôn Liễu gia nửa tháng nay cũng kịp kể. Cô chỉ : "... Đừng lo, giờ em ."

 

Cố Thành thành nhiệm vụ, đến bệnh viện thành phố Thanh Thị thăm một vị tiền bối. Vừa nãy ở cửa mấy cô y tá bàn tán về chuyện của Liễu Nhân Nhân nên vội vàng chạy tới.

 

Liễu Nhân Nhân giờ thực sự : "Anh việc thì cứ , giờ em về đảo ngay." Chuyến thuyền đảo lúc 7 giờ sắp chạy .

 

Cố Thành giọng khàn khàn: "Em đợi một lát, về cùng em."

 

Anh việc gì khác, vốn định chào hỏi vị tiền bối xong là về ngay.

 

Đoàn rầm rập rời . Liễu Nhân Nhân đợi trong phòng bệnh một lát thì Cố Thành .

 

"Đi thôi."

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu, sực nhớ điều gì bèn hỏi: " , tiền ?" Cô còn nợ viện phí thanh toán.

 

Cố Thành: "..."

 

Hai đóng xong viện phí mới rời . Thấy họ , mấy cô y tá trực ban thì thầm bàn tán.

 

"Hóa cô gái đưa hôm qua đúng là vợ bộ đội thật..."

 

Tuy hôm qua Liễu Nhân Nhân thừa nhận nhưng một vẫn bán tín bán nghi. Rốt cuộc vợ bộ đội thể một xu dính túi thế ?

 

"Cậu thấy đàn ông nãy mặc quân phục ? Cấp bậc thấp ."

 

"Ừ, trông cũng trẻ."

 

"Các , đoàn hôm nay họ đến thăm là cán bộ từ thủ đô về đấy..."

 

Trên đường bến tàu, Liễu Nhân Nhân kể đầu đuôi câu chuyện cho Cố Thành . Từ việc cha Liễu bệnh, đến chuyện mấy em cô về quê đưa ông lên bệnh viện thành phố chữa trị.

 

Cố Thành ngờ mới vắng một tháng mà ở nhà xảy nhiều chuyện như .

 

"Cha giờ chứ?"

 

Trong lòng chắc chắn cảm thấy áy náy. Mỗi nhiệm vụ, chuyện lớn chuyện nhỏ trong nhà đều giúp gì, chỉ thể dựa một Liễu Nhân Nhân.

 

"Cũng tạm ..." Liễu Nhân Nhân thở dài, "Chỉ là kỹ thuật y tế ở quê lắm, cũng chẳng bệnh tình của cha khỏi hẳn . Em tính hôm nào đưa cha lên bệnh viện khám ."

 

Cố Thành trầm ngâm một lát bảo: "Bệnh viện nhất ở Thanh Thị là Tổng bệnh viện quân khu. Lúc nào rảnh sẽ đưa cha đến đó."

 

Liễu Nhân Nhân "Vâng" một tiếng: "Mấy hôm nữa em gọi điện về nhà hỏi tình hình của cha xem . Đến lúc đó... bảo ba đưa cha lên đây."

 

Nếu Cố Thành giúp thì cô đỡ chạy vạy hỏi thăm khắp nơi. Hơn nữa ở khoản chắc chắn Cố Thành quan hệ. Liễu Nhân Nhân tiện xin nghỉ về quê nữa, hai trai cô cũng . Nên chỉ thể nhờ ba đưa cha lên.

 

Nói xong chuyện của cha Liễu, ánh mắt Cố Thành liếc Liễu Nhân Nhân: "Em đột nhiên ngất là thế nào? Trong khỏe ?"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Sắc mặt Liễu Nhân Nhân nghiêm : "... À chuyện đó, em đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ bảo em ."

 

"Có? Có cái gì?" Cố Thành nhất thời phản ứng kịp.

 

Liễu Nhân Nhân lườm một cái: "Có em bé, bác sĩ bảo em t.h.a.i ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-384-thong-bao.html.]

 

Lúc cùng cha đến bệnh viện huyện truyền dịch, Liễu Nhân Nhân tiện thể kiểm tra luôn, cô đúng là mang thai.

 

Cố Thành mở to mắt: "Thật á?"

 

Liễu Nhân Nhân : "Thật mà, t.h.a.i gần hai tháng ."

 

Cuối cùng cũng như ý nguyện, trong lòng Cố Thành vui như mở cờ, kéo tay Liễu Nhân Nhân ngược trở .

 

Liễu Nhân Nhân ngơ ngác: "Đi thế?" Sắp đến bến tàu mà.

 

Cố Thành hiếm khi toe toét: "Anh đưa em đến bệnh viện quân khu kiểm tra chút."

 

Liễu Nhân Nhân: "Không cần , bệnh viện thành phố cũng kiểm tra mà, là t.h.a.i thật đấy."

 

Cố Thành lo bệnh viện khám sai: "Kiểm tra xem gì cần chú ý ."

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Tổng bệnh viện quân khu Thanh Thị quả thực lớn, nhưng khi kiểm tra xong, Liễu Nhân Nhân thấy thất vọng. Chỉ thể thời khoa học kỹ thuật đủ phát triển, thiết trong bệnh viện vẫn đủ tiên tiến. Chỉ thể mấy xét nghiệm cơ bản.

 

Nói thì... thực còn chẳng nhiều bằng thầy t.h.u.ố.c đông y bắt mạch.

 

Kiểm tra xong, bác sĩ vẫn câu cũ: "Không vấn đề gì, chú ý nghỉ ngơi là ."

 

Thời gian qua vất vả, ngoài việc cảm thấy mệt mỏi thì cơ thể Liễu Nhân Nhân cũng biểu hiện bất thường nào khác. Cho nên bác sĩ cũng chẳng khám vấn đề gì.

 

Ra khỏi bệnh viện, Liễu Nhân Nhân sắc trời. Chuyến tàu buổi sáng lỡ, họ chỉ thể đợi chuyến buổi chiều.

 

Cố Thành: "Mình Bách hóa Đại lầu một chuyến, mua ít đồ ăn mang về."

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu, thì , dù giờ cũng đang rảnh. Có điều... tiền và phiếu của cô mất hết . Cố Thành cũng chẳng mang bao nhiêu tiền.

 

Cuối cùng, Cố Thành tìm đồng đội sống ở Thanh Thị vay hai trăm đồng và một xấp phiếu định mức.

 

Đến Bách hóa Đại lầu, hai tiếc tiền, mua hai túi sữa bột, hai hộp sữa mạch nha, bốn hộp đồ hộp trái cây. Bánh kẹo cũng mua ít.

 

Hai vợ chồng lâu như về nhà, dù cũng mua quà khao Cố Viêm Viêm đang ở nhà.

 

Cố Thành tay xách nách mang bao lớn bao nhỏ, để Liễu Nhân Nhân cầm gì.

 

Gần trưa, hai đến tiệm cơm quốc doanh ăn cơm. Gọi hai món mặn một món canh: thịt xào ớt, đậu phụ kho thịt và canh ngao.

 

Từ khi mang thai, khẩu vị Liễu Nhân Nhân đổi mấy, cũng kén ăn, chua cay gì cũng xơi tất.

 

Buổi chiều thuyền, Cố Thành đột nhiên đề nghị: "Nhân Nhân , là em xin nghỉ việc giống vợ Dương Nhất Minh ?"

 

Bình thường thấy Liễu Nhân Nhân vất vả , ngày nào cũng , chăm con, cơm nước giặt giũ, còn bao việc lặt vặt trong nhà... Liễu Nhân Nhân thích , cũng thể ngăn cản. Giờ cô m.a.n.g t.h.a.i , vẫn nên chú ý một chút.

 

Liễu Nhân Nhân suy nghĩ một lát lắc đầu: "Không cần , công việc của em cũng mệt. Với ngày nào cũng ru rú ở nhà gì, em chán c.h.ế.t mất."

 

Lương của Cố Thành đủ nuôi cả nhà ba , thêm vài đứa con nữa cũng nuôi nổi. Liễu Nhân Nhân đơn thuần vì kiếm tiền, chỉ là một công việc để cuộc sống phong phú hơn chút. Trịnh Tường Vi hồi đó nếu xô ngã động t.h.a.i thì cũng chẳng bán công việc ở Cung tiêu xã .

 

Thấy vẻ mặt trầm ngâm của Cố Thành, Liễu Nhân Nhân an ủi: "Yên tâm , nếu thấy khỏe em sẽ bán công việc ngay."

 

Đương nhiên đứa con trong bụng quan trọng hơn. Cùng lắm thì đợi sinh con xong tìm việc khác.

 

 

Loading...