Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 387: Đón người
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:36:45
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thím Vương tò mò hỏi: "Nhân Nhân , chồng cháu mang cơm đến tận nơi thế ?"
Nhìn mà phát ghen tị, thím Vương sống hơn nửa đời mà bao giờ chồng mang cơm cho.
Dương Liễu cũng ngưỡng mộ mặt: "Phó Lữ đoàn trưởng Cố thương vợ thật đấy."
Người phụ nữ nào chẳng mong chồng đối với ? Nói thật, đàn ông trong quân đội phần lớn đều chút gia trưởng, chuyện cơm bưng nước rót họ với cấp thì , chứ với vợ con ở nhà... thì chẳng mấy ai như thế.
Nghĩ đến việc Cố Thành còn tiếp tục mang cơm đến, Liễu Nhân Nhân đành thật với họ: "Cháu t.h.a.i , sợ cháu mệt nên mới mang cơm đến."
Thím Vương tròn mắt ngạc nhiên: "... Nhân Nhân , cháu t.h.a.i ? Từ bao giờ thế?"
Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Được hai tháng ạ."
Thím Vương vỗ đùi: "Cháu kín tiếng thật đấy. Sau việc gì nặng nhọc cứ bảo thím một tiếng, thím giúp cho."
Phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i việc nặng, giúp đỡ chút việc vặt vãnh thím Vương chẳng nề hà gì.
Liễu Nhân Nhân : "Cháu cảm ơn thím ạ."
Cố Thành lấy cho cô ba món: tôm to xào hành, cá hố kho và giá đỗ xào. Món chính là hai cái màn thầu trắng to bằng nắm tay. Mấy hôm nay Liễu Nhân Nhân ăn khỏe, chỗ thức ăn cô đ.á.n.h bay sạch sành sanh. Phải là thì cô chẳng dám ăn nhiều thế.
"Nhân Nhân ..." Gần giờ tan , thím Vương chạy hỏi Liễu Nhân Nhân, "Sắp đến tết Thanh Minh , thím định đổi ít gạo nếp đen về đồ xôi đen ăn, cháu đổi một ít ?"
Theo phong tục ở những nơi khác, tết Thanh Minh thường bánh thanh minh (bánh ngải). đảo lá ngải để hái nên ăn xôi đen. Cung tiêu xã bán gạo nếp đen, ăn tự tìm cách mua.
Năm ngoái Liễu Nhân Nhân mua gạo nếp đen.
Liễu Nhân Nhân nghĩ ngợi : "Thím đổi giúp cháu năm cân nhé."
Gạo nếp đen là lương thực thô nhưng giá trị dinh dưỡng khá cao, thỉnh thoảng ăn đổi bữa cũng . Nhắc đến gạo nếp đen, Liễu Nhân Nhân bỗng thèm ăn bánh chưng. Bánh chưng nhân thịt lòng đỏ trứng muối, dẻo thơm béo ngậy... Càng nghĩ càng thèm rỏ dãi.
Thím Vương đáp: "Được ."
" thím ơi, nhà thím còn trứng vịt muối ạ?" Liễu Nhân Nhân hỏi.
Bà bầu là thế, thèm cái gì là ăn ngay, nếu trong lòng cứ bứt rứt yên. Nghiêm trọng hơn là cả đêm mất ngủ. Liễu Nhân Nhân cũng , ăn gì thì ăn nấy cho đỡ thèm thuồng.
Thế nên lát nữa về cô sẽ gói bánh chưng luộc luôn. Thịt lợn tươi trong nhà nhưng thịt khô. Gạo nếp, lá dong cũng sẵn, chỉ thiếu mỗi lòng đỏ trứng vịt muối...
Thím Vương gật đầu: "Có chứ, nhà thím khéo còn một vại trứng vịt muối."
Tan , Liễu Nhân Nhân theo thím Vương về nhà mua hai mươi quả trứng vịt muối.
Liễu Nhân Nhân về sớm hơn Cố Thành. Khi Cố Thành về đến nhà thì thấy vợ đang ở cửa gói bánh chưng...
Anh tới đón lấy việc tay cô, : "Sau ăn gì cứ bảo một tiếng là , thể bảo nhà bếp riêng cho."
Cấp bậc của thấp, ở nhà ăn cũng chế độ ưu tiên đặc biệt.
Liễu Nhân Nhân ngại phiền khác: "Có gì to tát , em tự mà." Bánh chưng chỉ mất công luộc lâu thôi, chứ gói thì khó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-387-don-nguoi.html.]
Cố Thành : " , bao giờ cha lên đây? Thời gian rảnh, nếu cha lên thì để một đưa cha bệnh viện quân khu khám là , đỡ bắt em vất vả."
"Em cũng , ở nhà thấy gửi thư sang..." Liễu Nhân Nhân sực nhớ điều gì, cau mày , "Hôm nọ cả bảo chị dâu cả cũng đảo thăm ."
Nghĩ đến chuyện Liễu Nhân Nhân thấy bất lực, cô chẳng cả đại gia đình nhà họ Liễu kéo đảo hết . Đặc biệt là gia đình cả, tình cảm hai vợ chồng vốn dĩ . Lỡ xảy chuyện gì, cô ăn với cha Liễu?
Hơn nữa... cô sợ chị dâu cả đến sẽ gây phiền phức cho Cố Thành. Rốt cuộc nếu vì Cố Thành thì họ cũng chẳng từ quê lặn lội tận đảo . Liễu Nhân Nhân lo lắng sẽ ảnh hưởng đến .
Cố Thành quá bận tâm: "Chị đến thì cứ để chị đến."
Liễu Nhân Nhân thở dài: "Em lo chị dâu cả đến về nữa."
Điều kiện đảo hơn ở quê nhiều, cuộc sống sung sướng ai mà chẳng ham. Lại còn chuyện công ăn việc nữa...
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cố Thành liếc vợ, hiểu những suy nghĩ trong lòng cô.
"Yên tâm , mấy chuyện vặt vãnh ảnh hưởng đến . Chỉ là..."
Cố Thành lơ đễnh : "Nếu chỉ vì chúng mà họ bám trụ đảo thì thật cần thiết. Biết một ngày nào đó sẽ chuyển công tác nơi khác cũng nên."
Liễu Nhân Nhân sững sờ: "... Ý là chúng sẽ rời khỏi đảo ạ?"
Cố Thành phủ nhận: "Chỉ là vấn đề thời gian thôi."
Có thể là ba năm, năm năm, hoặc nhanh thì một hai năm nữa sẽ .
Liễu Nhân Nhân: "..."
Thôi , lấy chồng theo chồng, chỉ cần cả nhà bên thì cũng .
Không Tết Đoan Ngọ nên Liễu Nhân Nhân gói nhiều bánh chưng. Chỉ 20 cái nhân thịt lòng đỏ trứng muối, 20 cái nhân táo đỏ và 10 cái nhân đậu đỏ. Lần chợ cô cũng gói ít bánh chưng nhân táo đỏ mang bán, hương vị cũng khá ngon.
Bánh chưng gói xong đem luộc qua đêm. Sáng hôm , Liễu Nhân Nhân thưởng thức món bánh chưng nhân thịt lòng đỏ trứng muối thơm phức.
Thoáng cái qua một tuần.
Chiều hôm nay, cuối cùng Liễu Nhân Nhân cũng nhận thư nhà gửi sang. Trong thư Liễu Minh Viễn và Liễu Lai Phúc ngày 28 sẽ xuất phát từ quê lên Thanh Thị...
Thư cách đây mấy ngày, Liễu Nhân Nhân lịch, hôm nay đúng ngày 28. Nghĩa là hai ngày nữa Liễu Minh Viễn và Liễu Lai Phúc sẽ đến Thanh Thị.
Tối về ăn cơm, Liễu Nhân Nhân với Cố Thành: "Sáng ngày cha và ba sẽ đến Thanh Thị."
Cố Thành hiểu ý: "Được, mai xin nghỉ phép hai ngày, ngày Thanh Thị đón cha và ba, đó đưa thẳng cha đến bệnh viện quân khu kiểm tra luôn. Đến lúc đó... đón cha và ba đảo chơi vài ngày nhé?"
Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Vâng."
Đã đến tận Thanh Thị mà sang đảo chơi thì cũng phép. Liễu Nhân Nhân vì ngày cô , cũng tiện xin nghỉ liên tục.
Thực dù Liễu Nhân Nhân rảnh thì Cố Thành cũng sẽ để cô vất vả. Hơn nữa cha vợ ốm, là con rể mà thể hiện chút hiếu đạo nào. Lần thế nào cũng bù đắp.
Tình cảnh của cả và hai Liễu cũng giống Liễu Nhân Nhân. Nghĩ Liễu Minh Viễn cùng nên hai vợ chồng báo cho hai chuyện cha lên Thanh Thị khám bệnh.