Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 390: Hái dứa
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:36:48
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Làm vợ lính là thế, quen với cảnh chồng ở bên cạnh.
Lần Liễu Lai Phúc nhắc nhở con gái việc nhà nữa, ai cũng nỗi khổ riêng. Huống hồ con gái lo việc nhà, đúng là vất vả thật.
Ban ngày Liễu Nhân Nhân , Liễu Lai Phúc ở nhà một cũng chẳng việc gì.
Liễu Nhân Nhân sang bảo cha: "Cha, là mai con đưa cha đảo nhỏ gần đây hái dứa nhé?"
Mai Liễu Nhân Nhân nghỉ một ngày, cô hỏi thăm thím Vương, mai trong thôn hái dứa thuê. Người nhà quân nhân cũng thể cùng. Liễu Nhân Nhân định kiếm tiền, chỉ coi như chơi cho khuây khỏa. Dù cha ở nhà một cũng buồn.
Mùa đúng vụ dứa chín, dứa đảo đến kỳ thu hoạch.
Liễu Lai Phúc: "Dứa á?"
"Vâng." Liễu Nhân Nhân giải thích, "Là một loại trái cây, ruột vàng ươm, hồi con gửi dứa sấy về nhà đấy ạ."
Dứa tươi để lâu nên ở quê bán. Năm ngoái Liễu Nhân Nhân từng phơi dứa khô gửi về biếu . Tuy nhiên Liễu Lai Phúc ăn, đồ ăn vặt trong nhà để dành cho trẻ con.
Liễu Lai Phúc: "Có xa ? Con đấy?"
Con gái đang bụng mang chửa, Liễu Lai Phúc sợ cô mệt.
Liễu Nhân Nhân lắc đầu: "Không xa ạ, thuyền nửa tiếng là tới, bộ nhiều ."
"Thế thì ." Liễu Lai Phúc gật đầu ngay, ông vốn chịu yên, đừng hái dứa, bảo ông xuống đồng kiếm công điểm ông cũng sẵn lòng.
Hơn 9 giờ tối Cố Thành mới về đến nhà.
Liễu Nhân Nhân: "Trong nồi còn cháo hạt sen bách hợp đấy, ăn chút ?"
Cố Thành cởi áo khoác treo lên giá: "Ừ." Làm việc đến giờ , cũng thấy đói thật.
Tối khi ngủ, Cố Thành với Liễu Nhân Nhân: "Xin em, sáng mai đến đơn vị sớm, đưa cha tiêm . Anh dặn Tiểu Hà đưa cha ."
Cố Thành vốn định dành thời gian bên gia đình, nhưng chuyện Lữ đoàn trưởng Ngụy đổ bệnh quá đột ngột đảo lộn kế hoạch của .
Liễu Nhân Nhân để bụng: "Không , mai em nghỉ, em tự đưa cha tiêm là ..."
"Mai sớm một chút, xong việc em đưa cha và Viêm Viêm đảo nhỏ hái dứa chơi, chứ để cha ở nhà một cũng buồn."
Trong mắt Cố Thành thoáng hiện vẻ lo lắng: "Em mệt ?"
"Không ." Sức khỏe Liễu Nhân Nhân , "Em chỉ cùng cha và con cho vui thôi, việc nặng ."
Cố Thành nghĩ ngợi một lát : "Anh bảo Tiểu Hà mai cùng luôn."
Liễu Nhân Nhân do dự: "Thế ảnh hưởng công việc của ?"
Cố Thành: "Đây cũng là nhiệm vụ của mà."
Liễu Nhân Nhân: "..."
Bỏ qua chuyện , Liễu Nhân Nhân quan tâm hỏi: " , Lữ đoàn trưởng Ngụy hôm nay thế nào ?"
Nhắc đến chuyện , Cố Thành cau mày: "Tỉnh thì tỉnh , nhưng sức khỏe yếu lắm... Hôm nay Lữ đoàn trưởng Ngụy bảo giúp ông lo thủ tục nghỉ hưu."
Trải qua cú sốc từ chuyện của Tưởng Viện, cả sức khỏe lẫn tinh thần Lữ đoàn trưởng Ngụy đều tổn thương nặng nề, thể tiếp tục công tác tại đơn vị nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-390-hai-dua.html.]
Liễu Nhân Nhân ngạc nhiên: "Nghỉ hưu ư?"
"Nghỉ hưu sớm vài năm." Cố Thành giải thích, "Ông chuyển đến đảo Đại Yến T.ử để an dưỡng."
Đảo Đại Yến T.ử mới xây một viện điều dưỡng, cán bộ bệnh tật hoặc sức khỏe yếu thể xin đến đó nghỉ ngơi. Nơi đó gần đây, môi trường trong lành, quả thực thích hợp để dưỡng bệnh.
Liễu Nhân Nhân "" một tiếng: "Cũng , các thăm ông cũng tiện."
Hôm .
Tiêm xong ở trạm xá, mấy lên thuyền nhỏ đảo. Ngoài họ còn một nhóm dân làng hái dứa thuê. Đa phần là phụ nữ, họ ở nhà việc , thể khơi đ.á.n.h cá nên tranh thủ thêm kiếm chút tiền trợ cấp gia đình.
May mà Liễu Lai Phúc say sóng, cả đoàn thuận lợi cập bến. Đảo nhỏ bốn bề là biển, gió biển thổi lồng lộng, thời tiết khá mát mẻ.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Cánh đồng dứa vàng rực một màu, những quả dứa chín mọng tỏa hương thơm ngào ngạt. Liễu Lai Phúc tuy nông cả đời nhưng cảnh tượng mùa trong lòng cũng thấy phấn khởi.
"Nghe hái dứa giúp còn trả công ?" Liễu Lai Phúc hỏi.
Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Vâng, tính theo giỏ cha ạ, hái một giỏ một xu."
Dân làng đến đây thuê, một ngày hái 50-60 giỏ, kiếm năm sáu hào. Không nhiều lắm nhưng còn hơn , với mức giá cả đảo thì năm sáu hào cũng đổi vài cân bột ngô ngoài chợ.
Thời buổi , kiếm đủ cái ăn là hạnh phúc lớn nhất .
Liễu Lai Phúc nhẩm tính: "Tính một tháng cũng mười mấy đồng nhỉ?"
Mười mấy đồng tuy bằng lương công nhân chính thức nhưng cũng là cơ hội kiếm tiền .
Liễu Nhân Nhân : "Không ngày nào cũng việc cha, đợi đến mùa quả chín mới cần , khi còn xem thời tiết nữa."
Liễu Lai Phúc gật gù: "Thế cũng ."
Có tiền là động lực, Liễu Lai Phúc hái dứa hăng hái. Dù ông cũng là lao động chính từng kiếm mười công điểm một ngày, dù sức khỏe giờ như xưa nhưng vẫn hơn đứt mấy phụ nữ chân yếu tay mềm.
Liễu Nhân Nhân thấy cha hái dứa lia lịa, giỏ đầy đến giỏ khác, bất lực khuyên: "Cha, đến đây chơi thôi mà, cha đừng quá sức."
Liễu Lai Phúc con gái: "Cha kiếm mấy đồng mua kẹo cho Viêm Viêm ăn."
Tiền nong trong nhà đều do Khương Thúy Hoa quản, thỉnh thoảng ông mua cái kẹo cho cháu cũng chẳng tiền, nghĩ thấy cũng tủi .
Cố Viêm Viêm thấy mua kẹo, vội vàng chạy : "Ông ngoại ơi, cháu giúp ông..."
"Được, lát nữa ông ngoại kiếm tiền sẽ mua đồ ngon cho cháu hết."
Liễu Nhân Nhân: "..."
Đến 4 giờ chiều, Liễu Lai Phúc hái tròn 30 giỏ dứa. Đấy là Liễu Nhân Nhân can ngăn mãi, nếu ông còn hái nhiều hơn. Liễu Nhân Nhân hầu như gì, chỉ phụ giúp lặt vặt. Tiểu Hà cũng tham gia, một hái hơn 50 giỏ.
Lúc thanh toán tiền công, nhân viên đảo trả cho cha con Liễu Lai Phúc hai hào và mười cân dứa. Tiền công của Tiểu Hà thì Liễu Nhân Nhân bảo tự giữ lấy.
Bệnh của Liễu Lai Phúc thích hợp ăn dứa. Xách giỏ dứa về nhà, Liễu Nhân Nhân chỉ giữ hai quả để ăn tươi. Số còn cô rửa sạch, gọt vỏ, thái lát đem phơi khô.
Liễu Lai Phúc hầu như để con gái động tay việc gì, việc nặng nhẹ ông giành hết. Theo lời ông thì ông chỉ đau dày chút thôi, chẳng ảnh hưởng gì đến chân tay cả.
Cố Thành về. Liễu Nhân Nhân Cung tiêu xã mua một con cá vược, hai củ khoai mài và hai củ cải.