Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 391: Canh hạt sen khoai mài

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:36:49
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bữa tối nấu canh hải sâm hạt sen khoai mài.

 

Bệnh viện ở Thanh Thị kê cho Liễu Lai Phúc một tuần thuốc. Tiêm xong đợt t.h.u.ố.c ở trạm xá đảo, Liễu Lai Phúc bảo với con gái ông về quê.

 

"Con với con rể đều , cha ở nhà một buồn chán quá, về quê còn giúp con trông nom mấy đứa cháu."

 

Liễu Lai Phúc là chịu yên, cũng thích nhàn rỗi. Ở nhà Liễu Nhân Nhân, hai vợ chồng con gái cả ngày, cháu ngoại Cố Viêm Viêm nhà trẻ. Ông ở đây chẳng giúp gì, thà về quê sớm, việc nhà nông nhiều, ông còn đỡ đần chút ít.

 

Liễu Nhân Nhân bàn: "Cha, là đợi mấy hôm nữa con đổi ca với đưa cha về nhé."

 

Liễu Lai Phúc phiền con cái thêm nữa: "Không cần , cha với cả con , mai nó rảnh, nó sẽ đưa cha ga tàu."

 

Lên tàu là ông tự về , việc gì chậm trễ công việc của các con. Liễu Lai Phúc quyết tâm , Liễu Nhân Nhân cản cũng .

 

Hết cách, cô đành thu dọn hành lý cho cha. Lúc Liễu Lai Phúc mang theo ít đồ, chỉ một túi nhỏ đựng hai bộ quần áo. Liễu Nhân Nhân nhét thêm hai bộ đồ ngủ mới may cho ông.

 

Ngoài còn ít đồ ăn: một túi dứa sấy, một gói hạt sen, một gói bột củ sen và một túi sữa bột. Trừ dứa sấy thì là đồ bổ dưỡng cho dày. Sợ cha xách nặng nên cô đưa thêm gì nữa, đợi khi nào rảnh sẽ gửi lương thực về .

 

Nếu cha nhất quyết thì sáng mai cô sẽ ít đồ ăn để ông mang theo ăn tàu.

 

Bữa tối, Liễu Lai Phúc cũng chuyện về quê với con rể.

 

Cố Thành bảo: "Cha, t.h.u.ố.c của cha cũng hết , mai con đưa cha bệnh viện khám một nữa, nếu vấn đề gì thì cha hẵng về."

 

Liễu Lai Phúc vội vàng : "Cha khỏi hẳn , tối ngủ năm sáu tiếng một mạch, đợi về quê cha sang chỗ thầy Trương châm cứu tiếp..."

 

Liễu Nhân Nhân xen : "Cha, thầy Trương giỏi thế cơ ạ?"

 

Liễu Lai Phúc hừ một tiếng: "Chứ , vẫn là đông y tổ truyền nhà nhất, cha uống t.h.u.ố.c thầy Trương kê thấy khác hẳn, hiệu quả hơn viện truyền nước nhiều."

 

Cả chuyện mất ngủ nữa, cũng nhờ thầy Trương châm cứu mới cải thiện . Giờ Liễu Lai Phúc tín nhiệm thầy Trương, thích đến bệnh viện lớn nữa.

 

Liễu Nhân Nhân nhắc nhở: "Cha , t.h.u.ố.c thang ba phần độc, cha đừng lạm dụng t.h.u.ố.c bắc quá nhé." Thuốc bổ đến mấy cũng dùng quá liều.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Liễu Lai Phúc nghiêm túc gật đầu: "Cha , thầy Trương cũng bảo sẽ giảm liều lượng cho cha."

 

Liễu Nhân Nhân: "..."

 

Thôi , Trương Giang Nam là thầy thuốc, chắc chắn ông chừng mực. Tuy nhiên, cái gì cần kiểm tra vẫn kiểm tra, ngày mai vẫn đến bệnh viện Thanh Thị khám cho chắc.

 

Sáng sớm hôm , hai vợ chồng bận rộn trong bếp. Cố Thành nấu bữa sáng, còn Liễu Nhân Nhân chuẩn đồ ăn cho cha mang lên tàu. Một hộp mộc nhĩ xào khoai mài, một hộp đậu phụ hầm cải thảo và mấy cái màn thầu trắng.

 

Bệnh tình của cha mới đỡ, Liễu Nhân Nhân dám cho ông ăn đồ lung tung. Hải sản đảo nhiều nhưng phần lớn Liễu Lai Phúc đều kiêng.

 

Giống như lúc đón, Cố Thành xin nghỉ một ngày để đưa cha vợ kiểm tra.

 

Trước khi , Liễu Nhân Nhân dúi tay cha một nắm tiền và phiếu.

 

"Cha, nếu ăn hết cơm hộp thì cha mua đồ ăn tàu nhé, đừng tiết kiệm, giờ cha để bụng đói ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-391-canh-hat-sen-khoai-mai.html.]

Không đợi cha từ chối, cô tiếp: "Tiền nhiều cha, mấy đồng thôi ."

 

Cô chỉ đưa cho cha năm đồng và mấy tấm phiếu gạo, đưa nhiều ông sẽ nhận. Liễu Nhân Nhân cố ý đưa mặt Cố Thành. Thấy con rể vẻ mặt bình thản, Liễu Lai Phúc mới từ chối nữa.

 

"Nhân Nhân ..." Xong việc, thím Vương chạy sang buôn chuyện, "Cha cháu về hả?"

 

Sáng nay thím thấy Cố Thành đưa Liễu Lai Phúc bến tàu.

 

Liễu Nhân Nhân đang bận sắp xếp mấy súc vải, đầu cũng ngẩng lên đáp: "Vâng, ông ở đảo buồn chán nên về quê ạ."

 

Thím Vương há miệng định gì đó thôi. Ở quê, nhà nào điều kiện một chút là y như rằng họ hàng kéo đến " tiền". nhà Liễu Nhân Nhân xem đến để vòi vĩnh. Nghe là lên Thanh Thị chữa bệnh, Liễu Nhân Nhân giỏi giang như , giúp đỡ nhà đẻ cũng là chuyện bình thường.

 

Thím Vương đổi chủ đề: " , mai đảo phiên chợ lớn đấy."

 

Sắp đến kỳ cấm biển , ngày mai là phiên chợ cuối cùng khi cấm biển.

 

Liễu Nhân Nhân đáp: "Thím ơi, phiên chợ mai cháu ạ."

 

Cô đang bụng mang chửa, đừng là bán hàng, ngay cả chen chúc chợ cũng bất tiện. Huống hồ mai là phiên cuối, chợ chắc chắn sẽ đông nghịt.

 

Biết cô bầu bí tiện , thím Vương bảo: "Mai thím định mang hai con vịt chợ đổi đồ, cháu mua một con ?"

 

Mắt Liễu Nhân Nhân sáng lên: "Có ạ, thím để cả hai con cho cháu , cháu dùng bột mì trắng đổi với thím."

 

Thím Vương ngạc nhiên: "Lấy cả hai con ?"

 

Liễu Nhân Nhân thạo nuôi vịt, giờ mua từng con một về ăn dần.

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu: "Dạo cháu thèm thịt, thèm đến phát cuồng lên , mua thêm một con để dành, đỡ lúc ăn ."

 

Cô cũng thấy lạ, dạo ăn khỏe kinh khủng, đặc biệt thèm thịt. Nếu mấy con gà mái đang đẻ trứng thì cô thịt hết .

 

Thím Vương xòa: "Bà bầu là thế đấy, thèm cái gì mà ăn là bứt rứt lắm. Cháu yên tâm, mai thím chợ xem thịt , nếu thím mua giúp cho."

 

Liễu Nhân Nhân : "Phiền thím quá ạ."

 

Ngoài thím Vương, tối đến chị dâu hai cũng sang nhà bàn chuyện chợ ngày mai. Giống như , mai chị dâu hai cũng chợ và mang theo ít đồ ăn vặt bán.

 

Liễu Nhân Nhân chắc chắn , chợ đông đúc nhỡ va chạm thì khổ.

 

Liễu Nhân Nhân dặn: "Chị dâu, mai chợ thấy gì ăn thì mua giúp em một ít nhé." Sắp cấm biển , trong nhà tích trữ chút đồ ăn.

 

Ở với lâu, chị dâu hai rõ sở thích của cô em chồng. "Được , mai chị sẽ để ý mua cho."

 

Hơn 7 giờ tối Cố Thành mới về...

 

"Sao nay về muộn thế ?" Liễu Nhân Nhân cứ tưởng hôm nay về kịp.

 

Cố Thành xách một cái túi lớn tay: "Sức khỏe cha vấn đề gì, đưa cha lên tàu xong thì ghé qua đảo Đại Yến T.ử một chuyến."

 

 

Loading...