Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 401: Thăm hỏi

Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:41:05
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu: “Nửa đêm đói đến tỉnh cả ngủ, nên nướng chút thịt ăn.”

 

Còn về chuyện Cố Thành nửa đêm dậy thịt vịt nướng đùi vịt, Liễu Nhân Nhân giải thích quá nhiều.

 

Trịnh Tường Vi hâm mộ : “Vẫn là cô sướng nhất, ăn cái gì là cái đó.”

 

thì khác, dù là lúc m.a.n.g t.h.a.i đang ở cữ.

 

Trịnh Tường Vi ăn gì thì tự nghĩ cách mà mua.

 

Cũng Dương Nhất Minh đối xử với cô , chỉ là công việc của thực sự quá bận rộn, còn sức lực mà chăm sóc cô nữa.

 

Còn về phía nhà chồng... Mẹ chồng là Dương Tố Cần những lúc ở đây luôn căn dặn cô cái ăn, cái động .

 

Trịnh Tường Vi quả thực là khổ mà nên lời, ngậm bồ hòn ngọt.

 

Liễu Nhân Nhân : “Vừa khéo trong nhà thịt...”

 

Trịnh Tường Vi bĩu môi: “Nói , vẫn là Cố phó lữ trưởng nhà cô để tâm đến cô, cô ăn gì đều chiều theo.”

 

“Hôm qua thấy cả , ở nhà còn phụ giúp nấu cơm. Nhất Minh nhà thì khác, bao giờ đụng tay việc bếp núc...”

 

Thực Dương Nhất Minh đối xử với Trịnh Tường Vi cũng khá , tiền lương đều giao cho cô quản, lúc cô m.a.n.g t.h.a.i cũng nhờ nhà mua đồ tẩm bổ gửi lên.

 

Người trong quân đội, trong lòng cũng chẳng toan tính gì xa.

 

Theo lý mà , Trịnh Tường Vi lẽ hài lòng với cuộc hôn nhân của mới đúng.

 

Có điều...

 

Không so sánh thì đau thương, so với Cố Thành, Dương Nhất Minh một việc quả thực đủ chu đáo.

 

Liễu Nhân Nhân nên gì, con Cố Thành mà, thể là thập thập mỹ.

 

những lúc ở nhà, chuyện lớn chuyện nhỏ trong gia đình đều cố gắng phụ giúp.

 

Không hề chút tư tưởng gia trưởng nào.

 

Thời buổi ít đàn ông nào như .

 

Đến Cung Tiêu Xã (Hợp tác xã mua bán), Liễu Nhân Nhân bắt tay việc .

 

“Nhân Nhân , hôm nay thịt ngỗng cung cấp đấy, cháu mua bao nhiêu?”

 

Thời buổi vật tư thiếu thốn, mua thịt gà thịt ngỗng đều chỉ mua nửa cân hoặc một cân.

 

Một con ngỗng lớn giống như thịt heo, xẻ để bán.

 

Liễu Nhân Nhân vội vàng : “Thím ơi, để cho cháu nửa cân nhé.”

 

Mua nửa cân thịt ngỗng ở Cung Tiêu Xã, đầu lấy thêm nửa cân từ trong gian hệ thống trộn .

 

Một cân thịt ngỗng là đủ ăn .

 

Trong nhà vẫn còn thịt vịt hầm nữa.

 

Thím Vương hỏi: “Nửa cân đủ ?”

 

Trước Liễu Nhân Nhân ít nhất cũng mua một cân.

 

“Đủ ăn ạ.” Liễu Nhân Nhân giải thích, “Trong nhà vẫn còn thịt vịt.”

 

Ngoài thịt ngỗng, hôm nay còn hai con thỏ cung cấp.

 

Liễu Nhân Nhân nghĩ ăn hết nên mua.

 

Ở nông thôn, đồn bà bầu ăn thịt thỏ, nếu sinh con sẽ sứt môi.

 

Liễu Nhân Nhân trong chuyện ăn uống thì chẳng kiêng kỵ gì.

 

Chỉ cần thịt ôi thiu thì cô đều ăn.

 

Khi cái t.h.a.i ngày một lớn, Liễu Nhân Nhân cũng vất vả hơn.

 

Đứng lâu lâu đều dễ đau lưng mỏi eo.

 

Cô vốn định đến khi t.h.a.i chín tháng thì nhờ chị Mã Quế Lan hai tháng.

 

hiện tại m.a.n.g t.h.a.i đôi, Liễu Nhân Nhân gần đây đang cân nhắc xem nên bán đứt luôn công việc ...

 

Thứ nhất, cô ngày càng tốn sức, cứ nhờ khác chiếu cố mãi cũng .

 

Hơn nữa, cô sắp sinh hai đứa nhỏ, đến lúc đó dù thuê giúp việc, e rằng cũng lo xuể.

 

Còn nữa... Liễu Nhân Nhân khả năng sẽ đến thành phố Thanh để sinh con, nếu từ bỏ công việc, đến lúc đó e rằng xin nghỉ một thời gian dài.

 

Tuy rằng thể tìm , nhưng cứ xin nghỉ mãi như ảnh hưởng cũng .

 

Chi bằng bán luôn công việc, tạm thời ở nhà chăm sóc mấy đứa nhỏ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-401-tham-hoi.html.]

Nếu , đem hai đứa trẻ sơ sinh giao cho khác trông nom, trong lòng Liễu Nhân Nhân cũng yên tâm.

 

Tối hôm đó, Cố Thành món thịt ngỗng xào ớt chuông, xào một đĩa rau xanh, cộng thêm món thịt vịt hầm buổi sáng, bữa cơm vô cùng thịnh soạn.

 

Món chính là bánh bao bột mì trắng.

 

Vừa ăn xong cơm tối, Cố Thành bếp rửa bát.

 

Liễu Nhân Nhân vác bụng bầu dậy, định ngoài dạo một chút thì bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa.

 

Liễu Nhân Nhân qua mở cửa, là chị dâu hai (Liễu nhị tẩu) đến.

 

“Chị hai, mau nhà ...”

 

Khoảng thời gian Cố Thành ở nhà nên chị hai ít khi qua đây.

 

Lần đến cũng là việc, chị hai từ trong túi móc một phong thư đưa cho Liễu Nhân Nhân.

 

“Cha ở quê gửi thư lên, chị nhờ xem qua, trong thư tin em m.a.n.g t.h.a.i đôi, trong lòng vui lắm, nên lên đảo thăm em.”

 

Hồi lúc đến bệnh viện kiểm tra t.h.a.i đôi, Liễu Nhân Nhân thư về quê báo tin .

 

mà, cô - bà Khương Thúy Hoa lên đảo thăm cô ?

 

Liễu Nhân Nhân vẫn cảm thấy khá ngạc nhiên.

 

“... Chị hai, rảnh rỗi để qua đây ?”

 

Chưa đến cha là ông Liễu Lai Phúc, bà Khương Thúy Hoa ở quê còn chăm hai đứa cháu nội, gì tranh thủ thời gian rảnh mà lên đảo.

 

Chị hai Liễu cho là đúng, : “Lúc ở quê vẫn đến mùa gặt gấp rút, trong nhà em dâu ba trông nom, chắc cũng vấn đề gì lớn .”

 

Chị thì thấy chuyện bình thường, Liễu Nhân Nhân mang thai, là t.h.a.i đôi.

 

Bà Khương Thúy Hoa đến thăm con gái cũng là lẽ thường tình.

 

Hơn nữa, ông Liễu Lai Phúc hiện tại xuống ruộng việc, cũng thời gian trông hai đứa cháu.

 

Liễu Nhân Nhân: “...”

 

Thôi , lên đảo thăm cô, trong lòng Liễu Nhân Nhân vẫn vui mừng.

 

Mở thư , Liễu Nhân Nhân lướt nhanh, trong thư đúng là bà Khương Thúy Hoa lên đảo thăm cô.

 

Hơn nữa... tính toán thời gian thì ba ngày nữa bà sẽ đến nơi.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Trong nhà đủ , bà Khương Thúy Hoa một lên đảo.

 

Đến lúc đó, cần bến xe đón bà.

 

Liễu Nhân Nhân bụng mang chửa, chắc chắn tiện thuyền thành phố Thanh đón .

 

Anh cả, hai Liễu và cả Cố Thành đều , cũng rảnh...

 

Chị hai Liễu chủ động đề nghị: “Đến lúc đó để chị đón cho.”

 

Chị vài , giờ cũng đường .

 

Đi bến xe đón thể lo .

 

Liễu Nhân Nhân nỡ từ chối: “Chị hai, phiền chị quá.”

 

Chị hai xua tay: “Có gì , cũng là chồng của chị mà.”

 

Làm con dâu, chị hai đón bà Khương Thúy Hoa cũng là bổn phận.

 

Chỉ điều...

 

Sắc mặt chị hai mất tự nhiên: “Cô út , đầu lên đảo, e là nhà cô .”

 

Theo lý mà , bà Khương Thúy Hoa nên ở nhà con trai mới đúng.

 

mà, nhà mới của chị hai tuy nhưng chỉ hai phòng, một phòng bốn nhà họ ở.

 

Phòng còn là bếp, còn chất đống bao nhiêu thứ linh tinh.

 

Chờ đến, chẳng lẽ để bà ngủ trong bếp?

 

Liễu Nhân Nhân gật đầu: “Nhà em phòng trống, cứ ở nhà em là .”

 

Mẹ ruột chứ ngoài , cần câu nệ nhiều như .

 

Chị hai : “Được cô út, chị về đây.”

 

Hai ngày nay, chị hai định may một bộ quần áo mới cho bà Khương Thúy Hoa.

 

Chưa đến hai, chị giờ cũng coi như là công ăn việc , hiếu kính chồng chút đỉnh là điều nên .

 

Một bộ quần áo mới, chị hai bây giờ cũng nỡ bỏ tiền mua.

 

 

Loading...