Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 404: May quần áo
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:41:08
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chị hai Liễu thầm thì: “Người nhà đẻ cô cũng khách sáo phết, hai hôm biếu chị hai hộp bánh, bảo là đặc sản mang từ thủ đô về, ăn ngon lắm.”
Liễu Nhân Nhân cũng nhận hai hộp bánh, một hộp bánh hạnh nhân, một hộp bánh sữa.
Cô nếm thử một miếng, mùi vị quả thực tệ, đều là nguyên liệu thật, giá cả cũng đắt hơn bánh kẹo bình thường nhiều.
“ ...” Chị hai lấy từ trong rổ một xấp vải, mở , “Cô út, chị định may cho cái áo, cho chị mượn máy may nhà em dùng tí nhé?”
Chị hai định may cho bà Khương Thúy Hoa một cái áo ngắn tay, vải hoa nhí đen trắng.
Tay nghề của chị tệ, chỉ là khâu tay giỏi đến mấy cũng nhanh bằng máy may.
“Chị hai, chị cứ tự nhiên dùng .”
Từ lúc bụng to bất tiện, Liễu Nhân Nhân cũng ít đụng đến máy may.
Chị hai giúp Liễu Nhân Nhân cắt một bộ quần áo.
Hai cái áo ngắn tay đều là may cho .
Liễu Nhân Nhân vốn định may thêm một cái áo nữa, nhưng nghĩ liền đổi ý, định may một cái quần.
Thời gian trôi qua hai ngày.
Hôm nay là ngày bà Khương Thúy Hoa lên đảo.
Chị hai sáng sớm thuyền thành phố Thanh đón .
Bên phía Liễu Nhân Nhân, phòng ốc tầng một dọn dẹp xong xuôi, gạo dầu mắm muối trong nhà cũng sắm sửa đủ cả.
Chỉ chờ đến.
Hôm nay Cung Tiêu Xã thịt heo, chỉ một bà Khương Thúy Hoa đến.
Liễu Nhân Nhân mua nhiều thức ăn, hiện tại vẫn đang cấm biển, hải sản ở Cung Tiêu Xã cũng nhiều.
Tan , cô xách một con cá lóc và một cân tôm he về nhà.
Trong nhà vẫn còn thức ăn khác.
Hôm nay Cố Thành về khá sớm, về để nấu cơm.
Liễu Nhân Nhân đưa cá lóc và tôm cho , lẩm bẩm: “Làm món cá nấu dưa chua... với tôm luộc nhé?”
Đồ hấp chẳng vị gì, Liễu Nhân Nhân giờ chỉ ăn cái gì chua chua ngọt ngọt.
Cố Thành tính toán: “Còn thịt vịt kho tàu, bào ngư thái lát xào hành gừng, rau xanh xào, nấu thêm bát canh trứng rong biển nữa nhé?”
Liễu Nhân Nhân gật đầu: “Được ạ.”
Lúc ăn cơm nhiều, mời gia đình cả chị hai sang.
Chỉ gia đình ba bọn họ, thêm nữa là bốn.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Làm năm món một canh là đủ ăn .
Có Liễu Nhân Nhân phụ bên cạnh, Cố Thành nấu cơm nhanh.
Chẳng bao lâu , cơm tối xong xuôi.
Cố Thành ngẩng đầu đồng hồ, với vợ: “Anh bến tàu đón đây.”
Liễu Nhân Nhân “” một tiếng, dậy: “Em cùng .”
“Anh lái xe , em xe tiện, cứ ở nhà chờ là .”
Liễu Nhân Nhân: “... Có phô trương ?”
Tự lái xe đón , vẻ nổi bật quá.
Cố Thành nhếch khóe miệng: “Mẹ đầu tiên tới, nhất định thể hiện cho chút chứ.”
Liễu Nhân Nhân: “...”
......
Cùng lúc đó.
“Oẹ...”
Bà Khương Thúy Hoa dựa lan can, nôn thốc nôn tháo.
“Vợ thằng hai, còn bao lâu nữa thì tới?”
Cái già của bà sắp giày vò đến c.h.ế.t , lúc tàu hỏa, bà tiếc tiền mua vé giường .
Ngồi ghế cứng hai ngày đến thành phố Thanh, bà đau lưng mỏi gối ê ẩm cả .
Cái còn là gì, thuyền mới thực sự là cực hình.
Lúc , dày bà như sông cuộn biển gầm, mật xanh mật vàng sắp nôn hết cả .
Chị hai Liễu: “Mẹ, ráng chút nữa, sắp đến .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-404-may-quan-ao.html.]
Lúc mới đến chị cũng say sóng như , giờ đỡ hơn nhiều .
Bà Khương Thúy Hoa nặng hơn, uống t.h.u.ố.c say sóng cũng chẳng ăn thua.
“Mẹ ơi là , thuyền đúng là chịu tội sống mà.” Bà nhịn than vãn.
Khó khăn lắm mới lết xuống thuyền, hai chân bà mềm nhũn.
Có điều, thấy con rể lái xe tận bến tàu đón.
Bà Khương Thúy Hoa lập tức tỉnh cả .
Nhìn xem, con rể bà tiền đồ kìa? Cả cái thôn Liễu gia đố tìm bà già nào phúc như bà!
“Mẹ.”
Thấy vợ, Cố Thành tiến lên đón lấy hành lý trong tay bà.
Một cái túi hành lý to đùng, xách lên nặng trịch.
Trong lòng bà vui như mở cờ, nhưng miệng vẫn : “Vợ thằng hai đưa về khu gia binh là , cần gì con đích đón.”
Cố Thành : “Vừa khéo con rảnh...”
Bà Khương Thúy Hoa oai phong lẫm liệt lên xe jeep, nụ môi giấu nổi.
Đến khu gia binh, bà càng há hốc mồm ngạc nhiên.
“... Mẹ ơi, khu gia binh to thế ?”
Toàn là nhà lầu mới, khí phái bao.
Ở huyện thành bà còn thấy mấy cái nhà lầu thẳng tắp thế .
Chị hai xen : “Mẹ, thấy thôi, nhà cô dượng ở to lắm, hai tầng lầu, nhiều phòng cực.”
Mắt bà sáng lên: “Thật hả?”
Chị hai gật đầu: “Còn cả cái sân to nữa...”
Mặc dù mấy đứa con kể nhiều về nhà lầu ở khu gia binh.
kể với tận mắt chứng kiến rốt cuộc vẫn khác .
Xe từ từ lăn bánh khu gia binh, dừng cửa nhà.
Dọc đường , miệng bà Khương Thúy Hoa khép .
“Mẹ...”
Liễu Nhân Nhân dắt Cố Viêm Viêm ở cửa đợi.
Nhìn thấy con gái, bà tít mắt: “Ái chà, bụng to thế cơ ?”
Liễu Nhân Nhân: “Sắp sáu tháng .”
Mang t.h.a.i đôi bụng chắc chắn to hơn bà bầu bình thường.
Liễu Nhân Nhân lo đến lúc sinh khó, nên cũng đang cố gắng kiểm soát cân nặng.
Bà Khương Thúy Hoa cũng coi như chút kinh nghiệm: “Hồi con Tiểu Nguyệt cũng thế .”
Liễu Nhân Nhân : “Mẹ, nhà ăn cơm .”
Bà Khương Thúy Hoa đ.á.n.h giá cái sân, càng càng hài lòng.
“Chỗ cái gì cũng , mỗi tội xa nhà quá.”
Hết tàu hỏa thuyền, trẻ còn đỡ, chứ cái già như bà đúng là chịu nổi nhiệt.
Chị hai thuận miệng : “Mẹ, vài là quen ngay mà, con lúc mới đến cũng thế.”
Bà xua tay: “Thôi thôi, chả thuyền nữa .”
Cơm nước xong xuôi, bà định phụ dọn dẹp bát đũa.
Cố Thành ngăn bà : “Mẹ, nghỉ ngơi sớm , chút việc vặt để con là .”
Thấy chân tay con rể nhanh thoăn thoắt, rõ ràng ở nhà thiếu mấy việc .
Vui thì vui, nhưng Cố Thành là đàn ông đàn ang, thể suốt ngày quanh quẩn xó bếp .
Bà định gì đó, nhưng con gái vác cái bụng bầu to tướng, lời đến miệng nuốt xuống.
Thôi, con gái m.a.n.g t.h.a.i đôi, bụng to thế gì cũng bất tiện.
Liễu Nhân Nhân dẫn về phòng.
“Mẹ, ở phòng , bên cạnh nhà vệ sinh...”
“Khu gia binh buổi tối sẽ tắt đèn đúng giờ, nếu đêm dậy vệ sinh, tủ đầu giường nến đấy ạ.”
“Con với Cố Thành và Viêm Viêm ở tầng hai, chuyện gì cứ ới một tiếng.”