Quân Hôn Thập Niên 60: Làm Ruộng, Tích Trữ Lương Thực - Chương 413: Thai máy
Cập nhật lúc: 2025-12-05 08:41:17
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Làm xong xuôi việc, Liễu Nhân Nhân nghỉ ngơi một lát.
Ở nhà một cũng buồn chán, Liễu Nhân Nhân định bếp chút gì ăn.
Bà Khương Thúy Hoa về, vẻ mặt hớn hở.
“Cũng may nhờ bà cụ Miêu, mua khối thứ.”
Bà vốn chỉ định mua hai cân thịt heo.
Bà cụ Miêu xoay xở bên trong một chút, còn giúp bà Khương Thúy Hoa mua một cái móng giò, một cân gan heo.
Không cần phiếu, giá cả cũng đắt.
Bà Khương Thúy Hoa vui vẻ : “Có bà cụ Miêu giúp, nhà lo thịt heo ăn.”
Ở thành phố Thanh, chuyện ăn thịt đúng là tiện hơn đảo nhiều.
Liễu Nhân Nhân tính toán: “Mẹ, con mua mấy bánh xà phòng ở Bách hóa Đại lâu, lát nữa mang biếu bà cụ Miêu một bánh nhé.”
Không thể để giúp công mãi , qua mới toại lòng .
Bà Khương Thúy Hoa gật đầu: “Được, cũng cảm ơn tiếng.”
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Buổi trưa, bà thịt kho tàu, gan heo xào lăn, và một món rau xanh.
Móng giò để hầm cả buổi chiều, khéo tối ăn là ngon.
Hai ngày tiếp theo, Liễu Nhân Nhân tìm cơ hội chuyển thêm một ít vật tư ngoài.
Đồ ăn thức uống đều đủ cả.
......
Cùng lúc đó.
Cố Thành tàu hỏa đến huyện thành xong thì thẳng về thôn Liễu gia.
Ông Liễu Lai Phúc đang ở nhà trông cháu, đột nhiên thấy Cố Thành thì vô cùng ngạc nhiên.
“... Cố Thành, con về đây?”
Cố Thành nhiều, hỏi thẳng ông: “Cha, thôn Trương Gia ở hướng nào? Con việc tìm bác sĩ Trương.”
Ông Liễu Lai Phúc hiểu Cố Thành đột nhiên tìm bác sĩ Trương: “Có xảy chuyện gì ?”
Cố Thành: “Cha, với Nhân Nhân đều , chỉ là... hai hôm bệnh viện kiểm tra, bác sĩ bảo Nhân Nhân m.a.n.g t.h.a.i ba.”
“Con tìm bác sĩ Trương kê cho Nhân Nhân ít t.h.u.ố.c bổ.”
“Ba... t.h.a.i ba á?” Ông Liễu Lai Phúc sống đến từng tuổi, từng nhà nào sinh ba bao giờ.
Sinh đôi là chuyện hiếm thấy lắm .
Theo lý thuyết, một lúc sinh ba đứa con hẳn là chuyện vui mới đúng.
Chỉ là... Ông Liễu Lai Phúc cha, tự nhiên sẽ lo lắng cơ thể con gái chịu đựng nổi .
Lại nghĩ đến chuyện .
Ông nhiều: “Được, cha dẫn con tìm bác sĩ Trương ngay bây giờ.”
Cố Thành hiếm khi ở nhà, đường thôn Trương Gia.
Liễu Minh Viễn lúc nhà, đành phiền ông Liễu Lai Phúc dẫn một chuyến.
Ông Liễu Lai Phúc giao hai đứa cháu cho Hoàng Tiểu Nguyệt, cùng Cố Thành thôn Trương Gia.
Hai đạp xe đạp , chẳng mấy chốc tới nơi.
giờ cơm trưa, lúc hai đến nhà bác sĩ Trương, ông đang ăn cơm.
Vợ bác sĩ Trương mất từ mấy năm .
Hai con trai đều công việc và lập gia đình huyện.
Ông sống chung với con cái nên cứ ở mãi thôn Trương Gia.
Bác sĩ Trương dựa nghề khám bệnh bốc t.h.u.ố.c cũng đủ nuôi sống bản .
Ông là thầy thuốc, trong thôn đối xử với ông .
Ông Liễu Lai Phúc đây sang tìm bác sĩ Trương châm cứu nên giờ hai bên quen lắm.
Thấy ông Liễu Lai Phúc đến, bác sĩ Trương mời nhà.
“Sao tới nữa thế?”
Đợt châm cứu mới kết thúc cách đây mấy ngày, tình trạng giấc ngủ của ông Liễu Lai Phúc hiện khá .
Về ở nhà chú ý tĩnh dưỡng, đừng việc quá sức là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/quan-hon-thap-nien-60-lam-ruong-tich-tru-luong-thuc/chuong-413-thai-may.html.]
Nếu vấn đề gì thì cần sang lấy t.h.u.ố.c nữa.
Ông Liễu Lai Phúc xoa tay: “Bác sĩ, ông còn nhớ con gái ?”
Bác sĩ Trương tự nhiên ấn tượng với Liễu Nhân Nhân, gật đầu : “Nhớ chứ.”
Ông Liễu Lai Phúc tiếp: “Ông chẩn đoán sai , con gái đúng là m.a.n.g t.h.a.i ba thật.”
“Đây là con rể , nó nhờ ông kê cho con gái ít t.h.u.ố.c bổ.”
Bác sĩ Trương khẽ lắc đầu: “Cơ thể nếu gì khó chịu thì thực cũng cần uống thuốc...”
Cố Thành thẳng: “Bác sĩ Trương, cháu chuyện riêng với bác.”
Bác sĩ Trương gì: “Được, đây.”
Sau khi hai ở riêng với , Cố Thành mới rõ mục đích: “Bác sĩ Trương, tình hình vợ cháu thế , liệu đến lúc đó khó sinh ạ?”
Bác sĩ Trương thành thật đáp: “Sinh ba đúng là nguy hiểm nhất định.”
Mang t.h.a.i ba, bụng quá to dễ dẫn đến sinh non.
Ngoài , đến lúc sinh nở... rủi ro cũng lớn.
Cố Thành trầm giọng: “Bác sĩ, đến lúc đó nếu lỡ... loại t.h.u.ố.c nào cứu mạng ạ?”
Anh hiện tại cũng là bệnh thì vái tứ phương, nhưng còn cách nào khác, thà tin là còn hơn .
Chỉ cần cho Liễu Nhân Nhân, thử xem cũng chẳng .
Bác sĩ Trương suy nghĩ hồi lâu, hỏi : “Anh cứu mạng cứu mạng con?”
Cố Thành khựng , một lát mới : “Mẹ tròn con vuông tự nhiên là nhất, nhưng nếu thật sự xảy chuyện ngoài ý , cháu vợ cháu bình an vô sự.”
Bác sĩ Trương thật ngờ như , đây chính là ba mạng (ba đứa trẻ) đấy.
“ cũng thần tiên, cứu mạng , nhưng chỗ đúng là một thang thuốc, nếu t.h.a.i p.h.ụ khó sinh, thể...”
Ông Liễu Lai Phúc bên ngoài đợi, cũng qua bao lâu Cố Thành mới .
“Cố Thành, bác sĩ thế nào?”
Cố Thành chỉ đáp: “Con bốc cho Nhân Nhân ít t.h.u.ố.c bổ thôi ạ.”
Ông Liễu Lai Phúc thở dài: “Việc đến nước , con cũng đừng quá lo lắng.”
Ai cũng sẽ xảy chuyện như .
Nếu sớm, ông và bà Khương Thúy Hoa chẳng giục Liễu Nhân Nhân sinh thêm đứa nữa.
Cố Thành gì.
Hai vội vàng về thôn Liễu gia.
Hôm nay hết tàu thành phố Thanh, chỉ thể ở nhà một đêm, mai mới .
Chuyến về vội, Cố Thành cũng chẳng còn tâm trí mà ghé qua nhà họ Cố.
......
Thành phố Thanh.
Đêm hôm đó, bên ngoài đột nhiên nổi gió lớn.
Thành phố Thanh ven biển, thời tiết đổi thất thường.
Bà Khương Thúy Hoa đóng cửa sổ : “Đêm nay chắc trời trở lạnh đấy, may mà may xong quần áo mùa thu .”
Liễu Nhân Nhân hai ngày nay thấy khỏe lắm, mấy đứa nhỏ trong bụng quậy phá ghê gớm.
“Mẹ, tối nay ngủ cùng con .”
Cô ở một sợ.
Bà Khương Thúy Hoa “ừ” một tiếng: “Sao thế, bụng khó chịu ?”
Liễu Nhân Nhân lắc đầu: “Không đau, nhưng t.h.a.i máy dữ dội lắm.”
Bà xót xa: “Chẳng thế , ba đứa nhỏ cơ mà, quậy ?”
Giờ lòng bà cứ treo ngược lên, sợ con gái xảy chuyện gì.
Bà nghĩ ngợi : “Mai cùng bà cụ Miêu xưởng chế biến thịt, mua cái móng giò về cho con tẩm bổ.”
“Mẹ đừng mua nữa.” Liễu Nhân Nhân ăn uống tuy nhưng dám ăn nhiều thịt, “Bác sĩ bảo con kiểm soát cân nặng, nếu bụng to quá càng khó đẻ.”
Bà Khương Thúy Hoa: “Con ăn bao nhiêu .”
Trong nhà thường xuyên ăn thịt, nhưng nào con gái cũng chỉ nếm hai miếng, căn bản ăn mấy .